“Em đã là người của anh rồi, hơn nữa giấy kết hôn cũng đã đi nhận rồi, cầu hôn chỉ là một nghi thức mà thôi, giữa chúng ta cũng không chỉ thiếu mỗi điều này thôi đúng không?” Nhạc Cận Ninh trông như không để ý tùy tiện nói, nhưng thật ra lại âm thâm ghi nhớ chuyện Niệm Ninh nói trong lòng.
“Được được được, anh nói không thiếu là không thiếu, anh nói đều là đúng được chưa” Niệm Ninh thuận miệng nói.
Cô vốn dĩ cũng không để ý tới chuyện cầu hôn, chỉ có điều lấy câu hôn làm cái cớ, để chuyển chủ đề mà thôi.
“Được rồi, em cũng phải đi tắm đã.
”
Niệm Ninh rời khỏi người Nhạc Cận Ninh, quay người đi lên tầng.
Nhạc Cận Ninh vốn dĩ muốn đuổi theo, nhưng cuối cũng nghĩ lại, không biết nghĩ tới điều gì, lại quay người trở lại phòng đọc sách, gọi điện cho Tiền Thụy.
Sau khi Niệm Ninh trở về phòng, thấy Nhạc Cận Ninh không đi theo, mới thấy nhẹ nhõm.
Sau khi cô tắm rửa xong, lên giường đi ngủ luôn.
Có điều, mấy chuyện xảy ra liên tục những ngày nay, đè nén tới mức cô có chút khó thở, cô xoay người liên tục kiểu gì cũng không ngủ được, đầu óc rối bời.
Cô nghĩ tới Tân Tuyết Tùng!!!
Gần đây cô rất hay gặp Tần Tuyết Tùng, nhất định không phải là trùng hợp.
Tần Tuyết Tùng đã biết cô gả cho Nhạc Cận Ninh, anh lại là anh em của Nhạc Cận Ninh, rốt cuộc anh ta muốn làm gì?
Niệm Ninh không biết nghĩ ngợi lung tung bao lâu, cuối cùng cũng mơ hồ ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Niệm Ninh bị đánh thức bởi một cuộc điện thoại gọi tới.
“Alo, xin hỏi là ai vậy?” Cô mơ hồ nghe điện thoại.
“Cô Niệm, tôi là y tá ở viện điều dưỡng, hôm nay lúc bà cô xuống cầu thang không cẩn thận đã bị ngã, bây giờ tôi đã đưa bà tới bệnh viện rồi……”
“Địa chỉ bệnh viện ở đâu vậy?” Cơn buồn ngủ vẫn còn vây lấy Niệm Ninh chốc lát bông biến mất sạch, nghĩ tới bà nội bị ngã, vốn dĩ bệnh của bà còn chưa khỏi, cũng không biết ngã ra sao, lòng như lửa đốt.
Y tá mau chóng nói địa chỉ cho Niệm Ninh.
Niệm Ninh lập tức mặc quần áo, cầm điện thoại đi thẳng tới bệnh viện, có điều đang trên đường, y tá lại gọi tới điện thoại Niệm Ninh lần nữa, nói: “Cô Niệm, bà nội cô không sao cả, chỉ là không cẩn thận bị trẹo chân, có điều tuy rằng nói là không sao, nhưng có thể vẫn cần phải ở viện nghỉ ngơi vài ngày.
“Được, cảm ơn.
” Nghe được bà nội không có chuyện gì, trái tim treo lơ lửng của Niệm Ninh cũng được hạ xuống một nửa rồi.
Rất nhanh, Niệm Ninh đã tới bệnh viện.
Có điều chuyện khiến cô không ngời tới, sau khi cô tới phòng bệnh của bệnh viện, trong phòng trừ y tá ra, ba mẹ Niệm, còn có cả Niệm Tâm Như cũng đều ở đây.
Niệm Ninh cười nhạt, trong mắt bọn họ chỉ có lợi ích không có tình thân, sao lúc này lại quan tâm tới an nguy của bà nội rồi.
Chỉ có điều không biết, lân này bọn họ lại muốn giở trò gì nữa.
Danh Sách Chương: