• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên mặt Bạch tiên tử hiện ra một tầng đỏ ửng nhàn nhạt, người này luôn miệng nói cái gì mà lãng phí không sao cả, kết quả lại thèm thức ăn nàng đã ăn qua?

Hơn nữa, hắn còn rất vui vẻ liếm đi liếm lại cái thìa kia.

Lại dám không tôn trọng sau lưng nàng, quả nhiên là đồ háo sắc!

Giang Kiều cuống quít bỏ cái bát xuống, đang định giải thích, kết quả là đã thấy nàng duỗi một ngón tay chỉ tới, tia quang điện lóe lên, không ngừng nhảy nhót trên người hắn.

"A a a a a..."

Giang Kiều trợn trắng mắt, bại liệt ngã xuống trên mặt đất, không ngừng run rẩy.

Dọn dẹp xong phòng bếp, Giang Kiều dùng khăn giấy lau nước trên tay, chần chừ nhìn Bạch tiên tử đưa lưng về phía hắn, ấp úng mở miệng.

"Cái kia, ta không phải cố ý muốn ăn đồ ngươi đã ăn qua, ta chỉ là..."

"Ngươi còn nhắc lại?!"

Bạch Nguyệt Linh xoay người, trong mắt lạnh lùng lóe lên một chút tức giận.

Về sau bát của mình, nàng sẽ tự rửa.

Giang Kiều vẫn còn sợ hãi liếc qua ngón tay của nàng, thành thành thật thật kéo khóa miệng của mình lại.

"Vậy... Tí nữa ta phải mở cửa hàng, nếu như ngươi muốn đi ra ngoài mà nói, ta cảm thấy, có nên đi mua thêm một bộ y phục?"

"Không lạnh." Nàng lắc đầu.

"Không phải vấn đề có lạnh hay không..."

Giang Kiều có thể lờ mờ nhìn thấy Bạch Nguyệt Linh chỉ mặc một chiếc T-Shirt, quá rõ ràng, ừm, quy mô còn không nhỏ.

"Đợi chút, để ta tìm video cho ngươi."

Hắn bật máy tính lên, vào trang web tìm kiếm, lại nhập hai chữ mấu chốt « làm đẹp », tiếp đó tìm kiếm, một đống lớn video xuất hiện, số lượng người xem mấy cái phía trước càng là mấy trăm vạn.

Hắn ấn bừa vào một cái, tắt đi đống mưa chat của tất cả đám «LSP không mời mà tới », sau đó đưa máy tính cho nàng.

Giới thiệu vắn tắt: Khi còn bé không hiểu, sau khi lớn lên mới hiểu được vẻ bề ngoài, làm nữ nhân phải đẹp.

Bạch Nguyệt Linh sững sờ nhìn, bị người trong video làm cho mặt đỏ tới tận mang tai, sóng dậy mãnh liệt, QQ bắn bắn cảnh tượng, mấy giây sau nàng mới kịp phản ứng lại.

"Giang Kiều!"

Nàng vẻ mặt tức giận quay lại, kết quả liền thấy cái tên kia đã nhanh chóng chạy tới đầu bậc thang.

"Khục, ta là vì tốt cho ngươi thôi, mua nội y không mặc, để đó cũng là lãng phí đúng không? Làm tiên tử cũng phải cùng lúc đều tiến lên nha!"

Giang Kiều không đợi nàng phát hỏa, hoảng mà không loạn chạy xuống lầu, chỉ cần hắn chạy đủ nhanh, dòng điện liền không đuổi kịp hắn.

Nghe âm thanh cửa cuốn dưới lầu vang lên, Bạch Nguyệt Linh mới quay đầu lại, đỏ mặt nhìn tới màn hình trước mắt.

Nữ nhân bên trong video lớn mật lộ ra quần áo bên trong, còn làm những động tác xinh đẹp quyến rũ, giảng giải chỗ tốt khi mặc áo lót, chỉ là mỗi một nữ nhân sau khi mặc xong nội y, đều theo bản năng ưỡn ngực một cái.

Cái gì mà làm nữ nhân phải biết đẹp, quả thực chính là không biết liêm sỉ!

Nàng quay lại nhìn trộm về phía cầu thang, sau đó dùng ngón tay khẽ kéo cổ áo của mình ra, nhìn thoáng qua bên trong, không khỏi nghĩ đến ánh mắt Giang Kiều thỉnh thoảng liếc nhìn ngực nàng, sắc mặt đỏ lên.

Thật là một tên hạ lưu, thế mà lại bật video như này cho nàng xem, nếu không phải bây giờ còn cần cầu cạnh hắn, nàng dứt khoát tát một cái chụp chết hắn là xong!

Bạch Nguyệt Linh cắn cắn bờ môi, đi đến ban công, nhìn thấy nội y mình treo ở phía trên, sờ sờ lên, đã khô.

Kiểu dáng rất giản lược mộc mạc, không có to gan lộ ra như bên trong video, nhưng nếu như mặc vật như vậy, vẫn khiến cho người ta cảm thấy rất xấu hổ như cũ.

Nàng học phương pháp bên trong video so sánh lớn nhỏ một chút, tiếp đó chọn một món phù hợp trở lại gian phòng của mình.

Mấy phút đồng hồ sau, Bạch Nguyệt Linh sắc mặt đỏ bừng nhìn chính mình trong gương, cảm thụ được lực đè ép của áo lót mang đến, đồng dạng là đồ dùng để lót, vì sao mặc yếm lại không thấy lớn như vậy.

Một nửa che lấp, một nửa lộ ra, nàng học nữ nhân bên trong video, ưỡn ngực.

Không được không được, quá xấu hổ rồi, nàng không phải cái loại nữ tử phong trần dựa vào bán thân để hấp dẫn nam nhân, căn bản không làm được động tác như vậy.

Cái tên thiết kế ra loại quần áo và trang sức này, nhất định là một tên háo sắc!

Hừ, Giang Kiều cũng tương tự như thế!

Bạch Nguyệt Linh nhanh chóng mặc áo T-shirt vào, áo ngực bị quần áo che phủ, nhìn qua hình như lại càng lớn hơn một chút, như này nàng còn đi ra ngoài thế nào?!

Vì vậy nàng lại mặc một chiếc áo khoác ka-ki mua ngày hôm qua, kéo khóa xong, buộc chặt đai lưng, bọc mình cực kỳ chặt chẽ, rốt cuộc mới thấy cảm giác bình thường lại một chút.

Giang Kiều vừa bán được một lọ nước khoáng, nhìn thấy nàng xuống lầu, ánh mắt hơi sáng lên.

Nàng dáng người cao gầy, trên người mặc áo khoác, chiếc đai lưng buộc quanh eo khiến nàng lộ ra chiếc lưng hoàn mỹ, quần jean bọc lấy hai chân thon dài thẳng tắp, vừa nhỏ vừa đúng tầm, đẹp hơn rất nhiều so với những người mẫu kia, thỏa thỏa một người nữ nhân hiện đại.

Như này mới đúng chứ, có cặp đùi đẹp phải lộ ra ngoài, giấu ở trong váy dài tính là thứ gì.

Cách ăn mặc lần này không khỏi để cho Giang Kiều nhìn nhiều mấy lần, chẳng lẽ nói, nữ nhân ở trên phương diện ăn mặc, quả thật có thiên phú không ai biết được?

Ngày nào cũng mắng hắn háo sắc hạ lưu, ách, không phải vẫn thành thành thật thật mặc nội y vào sao?

Hừ, nữ nhân vốn tâm với miệng không đồng nhất.

Bạch Nguyệt Linh vẻ mặt lạnh lùng đi tới, ánh mắt Giang Kiều theo bản năng đảo qua, ngực bị áo gió bao bọc cản cực kỳ chặt chẽ, chỉ thấy được cổ áo T-shirt màu trắng bên trong.

"Vô sỉ hạ lưu!"

Bạch tiên tử nhẹ nhàng mắng hắn một cái, ăn thức ăn của nàng còn dư lại, nhìn ngực của nàng, dẫn dắt nàng xem video phóng đãng, không phải vô sỉ hạ lưu vậy là cái gì.

Giang Kiều nhằm vào ánh mắt lãnh đạm của nàng, thành thành thật thật im lặng, hắn cũng không muốn lại bị điện giật nữa.

"Ngươi tính toán đến đâu rồi?" Thấy nàng một mực nắm bàn tay, Giang Kiều vô cùng biết điều nói sang chuyện khác.

"Liền tùy tiện dạo chơi ở chung quanh đây."

"Không nên đi quá xa, tạm thời nơi nhiều người cũng không nên đi, có người tìm đến gần ngươi nhất thiết không cần để ý, nhìn qua liền biết không phải là người tốt lành gì, chút ít pháp thuật thần thông gì đó của ngươi cũng đều phải thu hết lại, nếu bị người khác nhìn thấy sẽ không tốt."

Giang Kiều thao thao nói ra một chút hạng mục cần chú ý: "Đúng rồi, giữa trưa ngươi có trở về ăn cơm cùng nhau hay không?"

"Không."

"Ờ, vậy được rồi."

Hắn cho Bạch Nguyệt Linh một chai nước suối, lại cầm ra một chiếc bánh mì nhiều bơ, cũng bỏ vào trong túi áo khoác của nàng.

"Đồ ăn đồ uống đều ở trong này, khát liền uống nước, đói thì ăn chút đồ ăn, ngươi không quá quen thuộc đối với nơi này, đừng chạy quá xa, trở về sớm chút." Giang Kiều dặn dò.

Bạch Nguyệt Linh gật đầu.

Nhìn bộ dáng hắn quan tâm mình, đáy lòng chậm rãi chảy xuôi một tia ấm áp.

Ngoại trừ háo sắc ra, hình như người này cũng không tệ lắm.

"Ngươi đợi chút." Giang Kiều bỗng nhiên gọi nàng lại.

"Làm sao nữa?"

Nàng thu hồi bước chân đưa ra cửa, quay đầu lại nhìn hắn.

"Chờ ta xem giúp ngươi xem dự báo thời tiết hôm nay trời có thể mưa hay không, nếu mưa còn phải mang theo ô nữa."

Bạch Nguyệt Linh lập tức ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh mặt trời vừa vặn, gió nhẹ ấm áp, người này có phải nghĩ nhiều quá rồi không?

Giang Kiều nhanh chóng lấy điện thoại ra nhìn mục thời tiết một chút, Trung Châu, trời quang, 8 độ, gió nhẹ.

"Trời nắng." Hắn nghiêm túc nói.

"Ta biết rõ."

Bạch tiên tử gật đầu nói: "Vậy thì, ngươi còn có gì muốn nói nữa không?"

"Không có."

"Ta đi đây."

Nàng vừa mới bước chân ra ngoài, Giang Kiều bỗng nhiên lại gọi nàng lại.

"Đúng rồi, ngươi cầm chiếc điện thoại di động dự phòng của ta đi theo đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK