"Lại thất bại..."
Ánh mắt của Bạch Nguyệt Linh ngốc trệ nhìn nồi áp suất không ngừng bốc lên khói đen, nàng nghĩ mãi mà không rõ, chỉ là Ngưng Khí Đan không nhập lưu, tại sao lại khó luyện chế như thế?
Giang Kiều thấy nàng biến phòng bếp trở thành chướng khí mù mịt như vậy, khóe mắt hung hăng giựt giựt, nghĩ đến đêm nay nhất định không nấu cơm được rồi, vì vậy liền chạy xuống dưới lầu tự nấu cho mình một bát mì ăn liền.
Dù sao một người ăn no, cả nhà không đói bụng.
Về phần phòng bếp, nàng không làm nổ là được rồi.
Bành!
Trên lầu bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ vang cực lớn, cửa sổ, cửa phòng, cả tòa nhà nhỏ hai tầng đều rung động lắc lư.
Giang Kiều nhất thời tê rần, đúng là nghĩ cái gì đến cái đó?
Hy vọng người không sao.
Hắn nhanh chóng bỏ bát mì tôm xuống, chạy nhanh lên trên lầu, nhìn thấy phòng bếp là một mảnh hỗn độn, dược liệu cháy đen văng ra khắp nơi, nắp nồi bị biến dạng nghiêm trọng rơi trên mặt đất, bình gas cũng bị lực lượng khổng lồ làm cho vặn vẹo.
Bạch Nguyệt Linh chân tay luống cuống đứng ở bên cạnh, khuôn mặt trắng noãn nhiều hơn vài vết dấu tay màu đen.
"Nổ nồi." Nàng nhìn Giang Kiều sau đó nghiêm túc nói.
Giang Kiều xém chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, không cần nàng nói, coi như là kẻ đần cũng có thể nhìn ra.
Nhưng mà người có thể làm cho nồi áp suất nổ tung, cũng đúng là một nhân tài, phải biết rằng, thứ đồ chơi đó dưới tình huống bình thường sẽ không thể nào nổ được.
"Ngươi thì sao? Có bị thương hay không?" Hắn theo bản năng hỏi.
Bạch tiên tử lắc đầu, ánh mắt lập lòe: "Ngươi....Không mắng ta sao?"
Da mặt Giang Kiều co mạnh lại, ngược lại hắn cũng muốn mắng, nhưng mà do đánh không lại người ta.
Vạn nhất chọc giận nàng, đoán chừng tổn thất không phải chỉ là một cái nồi hay một cái lò, mà là bán thân bất toại.
Hắn cũng không muốn nửa đời sau của mình chỉ sống ở trên giường.
"Không bao nhiêu tiền, người không sao là tốt rồi." Giang Kiều hít sâu một hơi, sợ chính mình nhịn không được mà trách mắng nàng.
Bạch Nguyệt linh trầm mặc một lát: "Tuy rằng chất liệu nồi không tốt, nhưng nếu như là ta làm hư, ngày sau ta sẽ bồi thường tổn thất cho ngươi."
Giang Kiều liếc mắt, nồi nổ, đầu tiên liền trách do chất liệu nồi không tốt, không hổ là ngươi.
Hắn tạm thời coi những lời vừa xong là đánh rắm, ah, quên mất, tiên tử không đánh rắm.
"Ngươi ra ngoài trước, để ta dọn dẹp lại phòng bếp, nếu như muốn đi tắm thì nhanh đi đi."
"Oh..."
Nàng lại ôm quần áo đi vào phòng tắm, may mắn Giang Kiều mua cho nàng đủ nhiều quần áo.
Hắn nhìn phòng bếp là một mảnh hỗn loạn, toàn bộ nguyên vật liệu đều biến thành than.
Giang Kiều thở một hơi thật sâu, lần đầu tiên vào phòng bếp liền có thể khiến bếp nổ, sát thủ phòng bếp bình thường cũng đều kém nàng.
Nhặt được một vị tiên tử, trước mắt chỗ tốt gì cũng không mò được, ngược lại chọc được một đống phiền phức lớn.
Trong chốc lát sau, Bạch Nguyệt Linh tắm rửa xong xuôi đi ra từ trong phòng tắm, sắc mặt ngưng trọng nhìn Giang Kiều trước mặt.
"Vừa rồi ta đã nghĩ thật lâu, cũng đã cân nhắc qua từng khâu luyện đan, nguyên nhân thất bại có lẽ là do số năm của dược liệu chưa đủ, cho nên mới không cách nào luyện ra nước thuốc."
Nàng suy nghĩ một chút, sau đó tiếp tục nói: "Lần sau ta sẽ tìm xem có thể đào được dược thảo trăm năm trở lên hay không."
"Ngươi còn muốn luyện đan?"
Giang Kiều điều khiển Yasuo E tới E đi trong đám lính, thừa dịp rảnh ngẩng đầu nhìn nàng, chẳng lẽ nữ nhân này không nghĩ tới, nguyên nhân thất bại có thể là do nồi áp suất xảy ra vấn đề?
"Ừ! Bất luận như thế nào ta cũng muốn ngăn chặn tâm ma."
"Ta đề nghị ngươi thử đổi lại lò luyện đan khác xem sao."
"Ngươi có sao?"
Giang Kiều hô hấp trì trệ, đợi hắn lấy lại tinh thần, thấy trụ phòng ngự đối phương bắn cho còn một vạch máu, đường giữa lập tức có vô số ping ? ? ?.
Hắn lấy điện thoại di động ra lên mạng tìm kiếm một chút, kết quả tra tới đều là lư hương hoặc là lò sưởi, lô đỉnh chuyên môn luyện đan ngay cả bóng dáng cũng không thấy.
"Ta cho rằng bản chất luyện đan là phản ứng hoá học, có lẽ, ngươi có thể đổi lại mạch suy nghĩ."
"Phản ứng gì?"
"Ngươi có thể lý giải đơn giản là thuật luyện đan hiện đại."
Giang Kiều không hề ngẩng đầu lên nói: "Ngươi chờ ta kết thúc trò chơi này, ta sẽ giải thích kỹ càng cho ngươi."
Bạch Nguyệt Linh chậm rãi ngồi xuống bên cạnh hắn, khoảng cách giữa hai người không sai biệt lắm là một bàn tay.
"Ngươi đang làm gì đó?"
"Chơi trò chơi, ách, đại khái là một cách giết thời gian của người thời đại này, một loại phương thức nghỉ ngơi giải trí tinh thần, nhìn thấy không, người võ sĩ cầm kiếm này chính là do ta điều khiển."
Giang Kiều chỉ vào màn hình, bỗng nhiên một người mù từ trong bụi cỏ đường sông cắm mắt lao ra, chợt R xong QQ, màn hình của hắn lập tức biến thành màu xám tro.
"Võ sĩ cầm kiếm ngã xuống." Bạch Nguyệt linh bỗng nhiên nói.
"Ừ, ta chết rồi."
Giang Kiều nghiêm trang hóa thân thành anh hùng bàn phím, còn ping mấy dấu ? ? vào người chơi rừng đang đánh quái để lên cấp 6, sau đó nhanh chóng gõ chữ.
"Đánh quái rừng kiếm linh chi cho mẹ ngươi đấy hả?"
Bạch Nguyệt Linh khó hiểu nhìn qua: "Có ý gì?"
"Có lẽ mẹ của gã đang bệnh nặng."
"Nếu mà như vậy, thu thập nhiều linh chi một chút, đun lửa nhỏ sắc thuốc, uống thuốc."
Giang Kiều: "..."
Hắn nhìn chiến tích 0-7-0 của mình, lâm vào trầm tư, sắp trở thành feeder rồi.
"Ngươi có muốn chơi đùa một chút hay không?"
Bạch Nguyệt linh chậm rãi lắc đầu: "Nhưng mà ta không biết chơi."
"Ta dạy cho ngươi, tổng cộng có 4 cái kỹ năng, rất đơn giản, đây là Q, hiệu quả là xuất kiếm đâm một lần, liên tục đâm trúng mục tiêu, lần công kích tiếp theo có thể đánh ra một đạo vòi rồng, có thể hất tung địch nhân, hasagi!"
"Đây là W, triệu hoán một tường gió che trước người, có thể ngăn cản công kích từ xa của đối phương, đây là E, kỹ năng vui nhất của Yasuo, chỉ cần ta E đủ nhanh, ping hỏi chấm của đồng đội liền không đuổi kịp được ta."
"Kỹ năng cuối cùng là R, trăn trối, chỉ cần sáng lên liền ấn, hu hu hô!"
"Nhấp chuột phải trên màn hình để đi đường, ấn vào mục tiêu để chém người, cách chơi trò này chính là giết chết người khác trước khi người khác tiêu diệt hắn, rất đơn giản đúng không?"
Giang Kiều hướng dẫn rất nghiêm túc, Bạch Nguyệt Linh gật đầu, so với cơ quan con rối vô cùng phức tạp mà nói, thao tác trò này quả thật không khó.
Hắn tránh ra, giao con chuột lại cho nàng, Bạch tiên tử thử ấn con chuột một cái, Yasuo liền theo đó mà di chuyển, nàng lại ấn một cái, trong bệ đá cổ lập tức nhiều hơn mấy dấu hỏi chấm.
"Chơi rất tốt, đừng quan tâm tới bọn họ."
Bạch tiên tử cũng cảm thấy trò chơi này rất là mới lạ, không cần linh lực cũng có thể để cho Yasuo di chuyển dựa theo tâm ý của mình, đây cũng là sức mạnh của khoa học kỹ thuật?
"Đi thôi, tùy tiện chơi, thấy người liền chém, đồng thời chú ý tránh công kích của người khác là được."
Yasuo như một võ sĩ vẻ mặt trầm mặc, trong đường đi tới, Bạch Nguyệt Linh ghi nhớ không thể để cho người khác công kích đánh tới chính mình, sau đó Giang Kiều liền nhìn thấy cái gì gọi là kỹ năng thần né, nàng thậm chí ngay cả kỹ năng của đồng đội cũng né.
Sau một hồi E tới E đi hoa mắt, Lux đối diện ngoại trừ đánh thường, toàn bộ kỹ năng đều không trúng.
"Hasagi!"
"RRRRRR!"
"You have slain an enemy!"
Yasuo thu kiếm vào vỏ, Bạch Nguyệt Linh thao tác Yasuo giẫm qua thi thể Lux, sắc mặt ngưng trọng.
"Ta đã tận khả năng né toàn bộ công kích rồi, vì sao ánh sáng của nàng vẫn có thể chạy theo ta được? May mắn kiếm của ta nhanh hơn nàng một chút, bằng không đã bị nàng đánh ngã rồi."
Giang Kiều: "? ? ?"
Nếu không phải nàng biết đạo pháp tiên thuật, lúc này liền Giang Kiều hoài nghi mình có phải đã nhặt được một vị tuyển thủ chuyên nghiệp về rồi hay không nữa.
...