"Ta đi tắm." Bạch Nguyệt Linh phất tay áo, đứng dậy đi vào gian phòng của mình, lưu lại Giang Kiều nằm không ngừng run rẩy trên mặt đất sau lưng. Dù cho hắn khua môi múa mép như lò xo, nhưng cũng không cách nào tránh thoát khỏi kết cục bị ép độ kiếp đã quyết trong lòng của Bạch tiên tử. Một lúc lâu sau, Giang Kiều chậm rãi đứng lên từ trên mặt đất, tựa ở trên ghế dài, nghe tiếng nước chảy truyền ra từ trong phòng tắm, môi run nhè nhẹ. Nóng lòng rồi, có lẽ đợi nàng lại
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.