• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiên tử giết người trong xã hội hiện đại có phạm pháp không?

Phạm pháp, nhưng làm thế nào để bắt là một vấn đề, làm không tốt liền chính là một trận đơn phương chém giết, quét sạch!

Việc có liên quan đến an toàn của xã hội công cộng, Giang Kiều cảm thấy mình cần phải để cho nàng ý thức được, nơi này là Địa Cầu, không phải là Tử Vi Tinh, không có kẻ thù, tất cả những hành động của hắn không hề có người sai khiến.

Trải qua một loạt thề thốt chứng nhận, nói đến khô cả nước bọt, Giang Kiều cuối cùng cũng giải thích rõ ràng sảng khoái tình huống cho vị tiên tử xinh đẹp trước mắt.

"Ngươi nói rằng đây không phải là độc hương, cũng không phải là cố ý mưu hại, mà là một loại sản vật tên là 'thuốc lá'? Phàm nhân nơi đây đều dựa vào vật này để thả lỏng tinh thần?"

Giang Kiều gật đầu như mổ thóc.

"Quái dị."

Bạch Nguyệt Linh thật sự nghĩ mãi không rõ, thứ khói gay mũi tanh tưởi này, còn ẩn chứa độc tố, gây tổn hại đạo cơ, vậy mà được mệnh danh là "thuốc lá", còn cần tốn tiền để mua.

Nàng bắt đầu hoài nghi, phàm nhân thế giới này có phải đều là người ngu hay không, nếu không tại sao biết rõ có hại, nhưng lại vẫn thường xuyên hút đến nghiện như cũ.

"Thứ cần nói ta cũng nói rồi, cho nên, Bạch... Bạch tiên tử, bây giờ có thể thả ta ra chưa?" Giang Kiều lo lắng không yên nhìn nàng.

Bạch Nguyệt Linh gật đầu, chuyển bước chân đi tới phòng vệ sinh, Giang Kiều dùng tay nhẹ nhàng cầm con dao găm treo ở trên cổ, thở ra một hơi.

Hắn vừa đi qua một vòng trước quỷ môn quan, sợ hãi toát ra một thân mồ hôi lạnh.

"Trong phòng tắm không có nước, phàm nhân các ngươi tắm gội như thế nào?" Bạch Nguyệt Linh nhìn phòng tắm sạch sẽ trống trải, nhíu nhíu mày.

Nghe ngữ khí lạnh lùng, Giang Kiều lăn lông lốc đứng lên từ trên mặt đất, rõ ràng cái gì cũng không hiểu, nhưng làm như nàng mới là chủ nhân của cái nhà này vậy.

"Khụ khụ, xã hội hiện đại khác biệt với thế giới kia của ngươi, mặc dù không tu tiên không có đạo pháp, nhưng đã có biện pháp dễ dàng tiện lợi cho dân chúng hơn, chúng ta xưng nó là, khoa học."

Giang Kiều mở vòi nước ra, nước sạch rào rào từ bên trong vòi hoa sen phun ra, vào lúc này thần sắc thủy chung lạnh lùng của Bạch Nguyệt Linh rốt cuộc có chút biến hóa.

"Thứ này gọi là nước máy, kéo ra là dùng, ấn lại thì ngừng."

Nhìn sắc mặt tò mò của nàng, trong lòng Giang Kiều không khỏi nhiều thêm một cỗ cảm giác tự hào khó nói lên lời.

"Về phần nguyên lý, hiện giờ rất khó với giải thích rõ ràng cho ngươi, nhưng mà ngươi chỉ cần biết rõ, kéo tới cấp mười cuối cùng bên trái sẽ bị phỏng, cấp mười cuối cùng bên phải sẽ lạnh quá, độ nóng cụ thể mỗi người mỗi khác, có thể tự điều chỉnh."

Giang Kiều tắt nước đi, ngước mắt nhìn nàng: "Đã hiểu phương pháp sử dụng chưa?"

Bạch Nguyệt Linh gật đầu, cách dùng không khó lý giải.

Trong mắt của nàng đều là tán thưởng, so với trong trí tưởng tượng của nàng, thế giới này hình như thú vị hơn rất nhiều.

"Giỏi cho một thứ gọi là nước máy, phàm nhân giới này không dựa vào pháp thuật thần thông, không cần đọc khẩu quyết chú ngữ, thuần túy kéo tay là có thể chuyển nguồn nước bên ngoài vạn dặm đến đây để dùng, thật là tài giỏi."

Giang Kiều cười đắc ý cười: "Đây là sức mạnh của khoa học, sau này ngươi còn có thể nhìn thấy thêm càng nhiều thứ hơn nữa."

"Không biết tiên tử bình thường tắm rửa dùng cái gì để tẩy đi dơ bẩn, làm sạch thân thể?"

Bạch Nguyệt Linh nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn: "Bổn tọa tiên thể vạn pháp bất xâm, không bụi không bẩn, nếu có cần, chỉ cần tắm gội suối nước nóng là được."

Giang Kiều ngượng ngùng giải thích: "Thứ này gọi là dầu gội đầu, có thể trừ dầu, trừ bẩn, da chết, gàu, ngăn ngứa, còn có một loại nữa là dầu xả, có thể khiến tóc không bị khô vàng, cứng, chẻ ngọn, nhưng mà nam nhân bình thường không cần."

Hắn lặng lẽ nhìn thoáng qua tóc Bạch Nguyệt Linh, tuy rằng bị nước mưa ngưng tụ thành từng cỗ dây thừng, nhưng vẫn như dây thép mạ kẽm, tỏa ra ánh sáng đen nhánh, có lẽ cũng không cần.

"Cái này gọi là sữa tắm, tác dụng cũng không khác dầu gội đầu lắm, nhưng mà lại dùng để tẩy thân thể, đây là sữa rửa mặt, dùng rửa mặt."

Giang Kiều lao thao nói không ngừng, nhìn thoáng qua bồn cầu, do dự nên giải thích thế nào.

"Đây là bồn cầu, dùng cho đại tiện, đi vệ sinh, đi ngoài, đi WC, tóm lại là..."

Lời còn chưa nói hết, Bạch Nguyệt Linh hất ống tay áo lên, gương mặt thủy chung lạnh lùng hiện ra một tia xấu hổ hiếm thấy.

"Bổn tọa sớm đã ích cốc, tiên thể thông thấu, tự nhiên không cần!"

"Dạ dạ dạ..."

Giang Kiều vẻ mặt lúng túng, đóng cửa phòng tắm lại, nhưng sau khi lui ra ngoài, nhìn điếu thuốc bị dập tắt trên sàn phòng khách, theo bản năng lau mồ hôi lạnh một cái.

Hắn run rẩy lấy thuốc lá từ trong túi ra, đang chuẩn bị hút điếu thuốc để bình phục tâm tình một chút, nhưng vừa nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi, nghĩ nghĩ một chút vẫn là bỏ đi.

Vạn nhất lại phát sinh hiểu lầm gì, lại tới một lần phi kiếm treo trên cổ họng, kinh hãi như vậy hắn không chịu nổi.

...

Bạch Nguyệt Linh ngơ ngác nhìn không gian phong bế chật hẹp trước mắt, nàng từ Tử Vi Tinh đi đến Địa Cầu, không cảm giác được quy tắc, linh khí, bốn phía lại tràn ngập một loại đồ vật tên là "khoa học".

Ví dụ như nước máy, ví dụ như đèn điện trên đỉnh đầu, theo lời của tên phàm nhân bên ngoài kia nói, nhân loại có thể phát triển đến tình trạng bây giờ, chính là vì tin tưởng khoa học.

Vừa nghe, liền thấy giống như là lúc nàng độ kiếp, trong lòng sinh ra các loại ảo ảnh ly kỳ, cho dù nàng thân là Tiên Đế, tự mình trải qua, vẫn có chút hoảng hốt như cũ.

Có lẽ, đây cũng là một trong trắc trở nàng cần gặp phải trước lúc bước lên vô thượng đại đạo, hồng trần cuồn cuộn, phàm trần độ kiếp, thành công đi tới trong trần thế một lần, mới có thể chân chính đắc đạo thành tiên.

Sau khi nghĩ kỹ, đạo tâm Bạch Nguyệt Linh thuần túy đến mức trước đó chưa từng có.

Nàng hít sâu một hơi, nhẹ cởi áo tơ, cởi đạo y, da thịt mượt mà vầng sáng lộ ra trong không khí, đẹp đến không giống chân thật.

Bạch Nguyệt Linh nhớ lại động tác của tên phàm nhân kia, giơ tay mở vòi hoa sen, nước chảy lúc lạnh lúc nóng từ trong vòi hoa sen phun ra, lại lấy một chút cái gọi là dầu gội đầu lau đều trong tay, nổi bóng, sau cùng xoa lên đầu...

Giang Kiều nghe tiếng máy nước nóng trong phòng bếp không ngừng đánh lửa, tiếng nước chảy ầm ầm lúc lớn, lúc nhỏ, không khỏi nghĩ thầm: Vị tiên tử kia vì chưa bao giờ thấy qua, cho nên nổi lên tâm hiếu kỳ muốn chơi đùa?

Lại nói, tiên tử tắm rửa sẽ là tràng cảnh như thế nào đây?

Giang Kiều liếc qua cửa phòng tắm, vừa rồi hình như không dạy nàng cách khóa cửa.

Bây giờ nếu như đi tới mở cửa mà nói, phải chăng có thể thấy cảnh tượng hương diễm sạch sẽ không mặc gì?

Ngũ quan không thể bắt bẻ, làn da trắng nõn dính đầy nước, dáng người mỹ lệ... Nghe tiếng nước chảy liền có thể ăn ba bát cơm lớn.

Không thể nghĩ, không thể nghĩ, tiếp tục nghĩ liền có cảnh tượng rồi, nói không chừng tiên tử có thuật đọc tâm, nếu như bị phát hiện, nhất định sẽ chết rất thảm.

Giang Kiều ngồi trên sô-pha, dùng sức lắc đầu một chút, lấy điện thoại di động ra gõ 110, do dự xem có nên nộp vị tiên tử xuyên không này cho quốc gia hay không, bởi vì như vậy, hắn ít nhất sẽ không cứ động một tí lại bị uy hiếp.

Nếu như nàng thua, có lẽ cũng sẽ bị nhốt trong phòng giam tính chất đặc biệt, hoặc là bị nhà khoa học cắt ra nghiên cứu huyền bí tu tiên, từ đó mở ra thời đại toàn dân tu tiên.

Nếu như nàng thắng, Tiên Đế có pháp lực vô biên, quỷ mới biết có thể một cái tát cho Địa Cầu cút luôn hay không.

Có lẽ, có thể tạm thời quan sát thêm đã.

Dẫu sao tiên tử cũng không phải đại ma đầu giết người không chớp mắt, nếu như có thể giao lưu sâu hơn, nói không chừng còn có thể may mắn học được một chiêu nửa thức, nhìn thấy đạo trường sinh.

Dựa theo lời nói của Tiên gia, bây giờ hắn, chính là chạm được tiên duyên.

Nếu như đã là tiên duyên, vậy có thể để cho nó chạy sao?

Giang Kiều đang suy nghĩ miên man, cửa phòng tắm bỗng nhiên mở ra.

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK