Con mẹ nó rất cuồng!
Đây là ý tưởng của toàn bộ thành viên Hắc Ám U Linh khi nhìn thấy Trần Phàm đem Bull dẫm nát dưới chân nghe điện thoại.
Nhưng đầu lĩnh của bọn hắn là Dracula đều không nói gì, cho dù bọn hắn có phẫn nộ, thì cũng không dám tỏ vẻ.
Theo sau, khi bọn hắn chứng kiến Trần Phàm dùng một cước đá bay Bull sau đó một phát súng bắn nổ đầu Bull trong lòng bọn hắn đột nhiên dâng lên nỗi sợ hãi nguyên thủy nhất.
Sau thoáng sợ hãi ngắn ngủi, chỉ còn lại lửa giận khôn cùng vô tận!
Ở trong trí nhớ của bọn hắn, từ sau khi Huyết Sắc Luyện Ngục bị diệt trừ, chưa từng có một tổ chức dám ngang nhiên gọi nhịp với Hắc Ám U Linh!
Thậm chí dù là giáo đình có vô số tín đồ trong phạm vi toàn cầu cũng không dám!
Mà hiện giờ, một người phương đông, lại có thể chạy đến Châu Âu, chạy đến trên địa bàn Hắc Ám U Linh, bừa bãi như thế, điều này làm cho bọn hắn làm sao thừa nhận được?
So với bọn hắn mà nói, thân là đứa con của gió trong Hắc Ám U Linh, lửa giận trong lòng Dracula càng thêm tăng cao.
Nhưng...
Câu nói nhẹ nhàng chậm rãi cuối cùng của Trần Phàm, giống như một chậu nước lạnh giá, nháy mắt đem lửa giận trong lòng hắn giội tắt, một chút cũng không để lại.
Trong xe thể thao, đôi con ngươi đột nhiên trợn trừng tròn xoe, kìm lòng không được thì thào lẩm bẩm:
- Đồ...Đồ Tể?
Nhắc tới hai chữ này, thân thể hắn không tự chủ được run lên, cả người chợt rùng mình thật mạnh.
Thân là thành viên trung tâm của Hắc Ám U Linh, hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng hàm ý ẩn chứa trong hai chữ này!
Khi trước, người này từng dùng thời gian hai năm đem trọn Huyết Sắc Luyện Ngục giết chết chó gà không lưu!
Khi trước, người này một khi ra tay, cả thế giới ngầm sẽ bị run rẩy!
Người này, sáng lập một truyền kỳ không thể phục chế trong thế giới ngầm!
Chính là vì vậy khi người này ra tay, đã làm cho Huyết Sắc Luyện Ngục truyền kỳ thần bí biến mất trong dòng sông lịch sử, làm cho Hắc Ám U Linh trở thành thế lực cường đại nhất thế giới ngầm.
- Ngài Dracula tôn quý, tôi đề nghị lập tức động thủ, hung hăng giáo huấn tên hỗn đản cuồng vọng kia, sau đó nhanh chóng rời đi, tránh cùng người của giáo đình giao thủ ngay chính diện!
Ngay khi Dracula vì hai chữ Đồ Tể mà thất thần, một lão già mặc quần áo màu đen xuất hiện bên cạnh Dracula, cau mày nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Cô đông!
Dracula nuốt nước bọt, sau đó liếc mắt nhìn bóng người xa xa.
Nhìn thật sâu!
- Hô...
Theo sau, hắn thu hồi ánh mắt, phun mạnh một hơi, nói:
- Không thể động thủ.
- Vì sao?
Đôi mày lão già càng cau chặt hơn, nhưng vì e ngại thân phận của Dracula, không dám phản bác.
- Bá!
Dracula đưa mặt kề sát trước người lão giả, nắm lấy cổ áo hắn, phun ra một hơi, nói:
- Bởi vì hắn là Đồ Tể! Con mẹ nó ông động thủ với hắn thử xem?
- Đồ...Đồ Tể?
Gương mặt lão già đột nhiên biến đổi thật dữ dội, trợn tròn mắt.
Vẻ mặt Dracula thật khó coi buông cổ áo lão già, sau đó quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện đèn xe chói mắt càng ngày càng gần.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Lão già dù sao không phải người thường, sau thoáng khiếp sợ, hắn phục hồi lại tinh thần, gương mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng:
- Dường như chúng ta đã bị trúng bẫy. Chúng ta bị người phương đông...bị Đồ Tể tính kế. Giáo đình xuất động không ít người, nếu phát sinh xung đột trực diện, chỉ sợ là chúng ta sẽ chết rất nhiều huynh đệ!
- Không phải chết nhiều, mà là rất khó rời khỏi nơi này.
So với vẻ hung hăng càn quấy không ai bì nổi của Dracula trước đó, lúc này hắn đã giống như bị mắc xương, hoàn toàn ủ rũ:
- Giáo đình xuất động chính là thương thủ đoàn!
- Thương thủ đoàn?
Lão già hít sâu một hơi.
Vào thời Trung cổ, lực lượng cường đại nhất của giáo đình chính là kỵ sĩ đoàn, theo xã hội hiện đại phát triển, giáo đình cũng phải đi theo thời đại, không còn giới hạn trong vũ khí lạnh, cũng có đề cập tới hỏa khí, trong đó thương thủ đoàn là do giáo đình tiêu phí nhân lực vật lực để bồi dưỡng ra, sức chiến đấu dị thường khủng bố, ngay cả bộ đội đặc chủng bình thường cũng không thể so sánh được.
Điểm này không chỉ riêng Dracula biết, mà lão già cũng rất rõ ràng!
Đây cũng là nguyên nhân khi hắn nghe được ba chữ này, trên mặt liền lộ vẻ sợ hãi.
- Vậy...vậy làm sao bây giờ?
Lão già nuốt nước bọt.
Không thể không nói, bản thân Dracula vốn là thành viên trung tâm của Hắc Ám U Linh, cũng có một mặt ưu tú, trải qua sự cuồng ngạo cùng đả kích trước đó, hắn dần dần đã khôi phục bình tĩnh:
- Chúng ta kiêng kị phát sinh xung đột chính diện với giáo đình, giáo đình cũng chưa chắc dám giao chiến trực diện cùng chúng ta. Dù sao, loại chuyện này quan hệ rất rộng, ảnh hưởng quá lớn, song phương đều sẽ bị tổn thất nặng nề, hơn nữa một khi giao thủ, chính Phủ Anh quốc nhất định sẽ không ngồi yên mặc kệ.
- Hay là thông báo cho nghị viện?
Lão già đề nghị.
Hai mắt Dracula tỏa sáng:
- Được rồi, thông tri cho nghị viện!
Nói xong, Dracula cũng không nói thêm lời vô ích, lấy ra công cụ truyền tin chuyên dụng của thành viên trung tâm Hắc Ám U Linh, bấm một dãy số, điện thoại rất nhanh chuyển được, Dracula không đợi đối phương mở miệng, liền khẩn cấp nói:
- Tôi là Dracula, chúng tôi ở London bị giáo đình tính kế, thỉnh cầu nghị viện ra mặt liên hệ đàm phán với giáo đình!
- Chuyện của các anh, thánh nữ đã biết, nàng sẽ ra mặt xử lý.
Bên trong điện thoại truyền ra thanh âm không chút tình cảm sắc thái nào.
Theo sau, điện thoại cắt đứt!
Bên tai vọng lại thanh âm kia, trái tim treo cao của Dracula chậm rãi hạ xuống, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài:
- Đêm nay thánh nữ sẽ xuất hiện.
Nghe được Dracula nói như thế, lão già cũng nhẹ nhàng thở ra.
Thánh nữ muốn làm gì?
Sau đó trong lòng hai người không tự chủ được đều tuôn ra ý nghĩ này.
Ý niệm vừa này sinh trong đầu, hai người như có thông hiểu nhìn thoáng qua đối phương, cố gắng đạt được đáp án từ trên người đối phương, kết quả đều là thất vọng.
Cùng lúc đó.
Bên trong nhà xưởng, đám người Kroff nhìn thấy Trần Phàm giết chết Bull hơn nữa sau khi báo ra danh hiệu Đồ Tể, rõ ràng liền phát hiện dáng vẻ hung hăng càn quấy bên phía đám người Hắc Ám U Linh cũng nhất thời bị dập tắt đi.
- A ha, bọn lợn ngu xuẩn này đang sợ hãi!
Kroff hắc hắc nở nụ cười:
- Phải biết rằng, Đồ Tể vĩ đại từng diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục, Hắc Ám U Linh bọn chúng tính là thứ gì, lại dám chạy tới đây giương oai, bọn chúng cũng không biết đái ra mà soi gương hay sao, mẹ nó!
Vừa nghe Kroff nói như thế, thành viên Địa Ngục Hỏa đều nhẹ nhàng thở ra, gương mặt cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Đồng thời trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Trần Phàm, vẻ kính sợ càng nồng đậm hơn một ít.
Dù sao, chỉ dựa vào một cái tên, liền có thể hù sợ Hắc Ám U Linh, trên thế giới này, sợ rằng cũng chỉ có Đồ Tể mới làm được thôi.
Theo sau, trường hợp tựa hồ có chút giằng co, thành viên giáo đình từ phương xa tới chia làm hai đội, một đội dừng phía sau nhóm Hắc Ám U Linh chừng một km, mà một đội còn lại từ phía sau đi vòng qua nhà xưởng hội họp cùng nhóm người Trần Phàm.
Một lát sau, thành viên giáo đình đi vòng ra sau nhà xưởng cũng dần dần xuất hiện trong tầm mắt nhóm người Trần Phàm.
Vách tường phía sau nhà xưởng bị mấy chiếc Hummer được cải tiến xông vào phá vỡ, năm chiếc xe phía sau chạy theo hình chữ phẩm tiến nhanh vào trong nhà xưởng.
Trong đó chạy giữa trung ương chính là một chiếc Rolls - Royce, năm chiếc xe còn lại thì cũng giống như xe của Trần Phàm, cùng hiệu Bentley.
Rất nhanh, mấy chiếc xe dừng lại phía sau nhóm người Trần Phàm, một nhóm thanh niên mặc trang phục kỵ sĩ từ trong xe bước xuống, cung kính bảo hộ chung quanh chiếc Rolls - Royce ở giữa.
Một gã kỵ sĩ cung kính mở cửa xe, thánh nữ giáo đình Monica trong trang phục áo trắng che mặt bằng khăn trắng chậm rãi xuất hiện ở trong tầm mắt nhóm người Trần Phàm.
- Nga, gặp quỷ, lại là thánh nữ giáo đình!
Nhìn thấy Monica xuống xe, Kroff trợn tròn mắt nói.
Không chỉ là hắn, nhóm người Kuka cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Tựa hồ đối với bọn họ mà nói, chuyện xảy ra đêm nay có chút quỷ dị...
Không để ý tới biểu tình ngây ngốc của bọn họ, Trần Phàm ném súng cho Kroff, sau đó đi thẳng tới nghênh đón.
Khác với hôm xuất hiện ở tòa thành Kerner Er, hôm nay bên cạnh Monica ngoại trừ mười hai tên kỵ sĩ giáo đình bảo hộ bên cạnh, còn có mười hai thành viên của thương thủ đoàn, có ngoại hiệu là thập nhị hỏa thương thủ!
- Trần, giáo hoàng bệ hạ đã cùng chính Phủ Anh quốc đạt thành hiệp nghị, đêm nay đám người vô sỉ này không một kẻ nào có thể rời khỏi nơi này!
Đi tới trước người Trần Phàm. Monica ngăn chặn nỗi kích động cùng vui sướng trong nội tâm, nghiêm túc nói.
- Tình huống có chút biến hóa, người đàn bà Olivia đã không trúng kế.
Trần Phàm nhẹ lắc đầu:
- Lúc này nếu giao thủ trực diện, song phương đều sẽ chết rất nhiều người, không bên nào chiếm được tiện nghi.
- Đêm nay toàn bộ thương thủ đoàn của chúng tôi xuất động, đám vô sỉ kia căn bản là không thể tạo thành uy hiếp đối với chúng tôi.
Nghe được lời nói của Trần Phàm, không đợi Monica mở miệng, một gã thanh niên làn da trắng nõn đứng sau lưng Monica mở miệng phản bác.
- Thủ lĩnh thương thủ đoàn, thập nhị hỏa thương thủ, Merck, đúng không?
Trần Phàm nhàn nhạt cười:
- Chỉ là đám người Dracula, khẳng định không phải là đối thủ của các anh, nhưng đêm nay Hắc Ám U Linh có thể không chỉ riêng bọn hắn đến đây.
Ân?
Trần Phàm vừa nói ra lời này, ngoại trừ Monica đang nhíu mày, tất cả mọi người đều có chút nghi hoặc.
Theo sau, giống như vì chứng minh lời nói của Trần Phàm, trên không trung phương xa truyền đến chuỗi thanh âm "vù vù".
Phi cơ trực thăng võ trang.
Nhìn thấy phi cơ trực thăng võ trang xuất hiện xa xa, thủ lĩnh Merck vốn định phản bác lời của Trần Phàm, trên mặt nhất thời tràn ngập ra vẻ ngưng trọng!
Đôi mày thanh tú của Monica cau lại.
Năm chiếc phi cơ trực thăng bày thành hình chữ phẩm gào thét bay đến, theo sau khi năm chiếc trực thăng bay đến bầu trời trên không, cửa cabin bốn chiếc trực thăng mở ra, từng thân ảnh từ trên phi cơ nhảy xuống, rơi xuống chỗ địa phương của nhóm người Dracula.
Một, hai, ba, bốn...
Rất nhanh, từng đạo thân ảnh đã rơi xuống chỗ thành viên Hắc Ám U Linh.
Trong tay những người đó đều mang theo chiếc túi lớn, trong túi trang bị đầy đủ vũ khí.
Trong lúc toàn bộ những người trong bốn phi cơ trực thăng rơi xuống, cabin chiếc trực thăng cuối cùng bỗng nhiên mở ra.
Theo sau...
Một thân ảnh có mái tóc dài màu trắng bạc, mặc bộ quần áo màu đỏ tươi, từ trên trời hạ xuống.
Trong bóng đêm.
Mái tóc bạch kim, sáng đến chói mắt.
Bộ quần áo trên người, lại đỏ rực.
- Đồ Tể, đã lâu không gặp!
Trên không trung, một đôi đồng tử màu tím gắt gao tập trung xuống người Trần Phàm, thanh âm tà ác đầy lực xuyên thấu chậm rãi truyền ra.
Trong màn đêm, thanh âm kia giống như sấm rền nổ vang, cuồn cuộn mà đến!