Mục lục
Cực Phẩm Thiên Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời nói thất kinh của Dương Tổ Đức giống như một cây búa tạ đập vào trong lòng Yến Thanh Đế, làm trong lòng hắn chợt run lên, cả người khẽ run rẩy.

- Làm sao vậy?


Theo sau, Yến Thanh Đế kiệt lực làm cho mình bình tĩnh hơn một chút, nhưng ngữ khí run rẩy cùng khóe mắt nhảy lên điên cuồng tỏ rõ hắn khẩn trương đến mức nào.

Giờ khắc này tim của hắn lại treo cao trên cổ họng.

Tất cả chuyện này, đơn giản là hắn đoán được người thao túng phía sau màn chính là Trần Phàm.

- Đằng...Đằng Nguyên xuất hiện! Xuất hiện trên internet!


Đầu bên kia điện thoại, Dương Tổ Đức dùng sức nuốt nước bọt, run giọng nói:

- Trên internet xuất hiện một đoạn phim về Đằng Nguyên, nội dung đề cập tới ngài cùng Lăng bí thư...


Oanh!

Nghe được lời nói của Dương Tổ Đức, Yến Thanh Đế hoàn toàn bị sợ ngây người!

Không riêng gì Yến Thanh Đế, Lăng Vân Phong cùng Lăng Vĩ ngồi bên cạnh cũng nghe được lời nói của Dương Tổ Đức, nỗi khiếp sợ còn lớn hơn cả Yến Thanh Đế, trong đó Lăng Vân Phong giống như bị sét đánh, cả người vô cùng cứng ngắc, miệng mở ra muốn hỏi gì đó nhưng thật sự không nghẹn ra được một chữ!

Theo sau, không đợi Yến Thanh Đế mở miệng, bên kia điện thoại cả người Dương Tổ Đức chợt run rẩy, nói:

- Cũng giống như đoạn văn ngày hôm trước, đoạn internet kia lợi dụng hacker thao tác truyền bá, tốc độ truyền bá cực nhanh, võng cảnh không kịp cắt bỏ. Hiện giờ đã có rất nhiều cư dân trên mạng đã bắt đầu chú ý đoạn internet kia...


- Tiêu đề đoạn internet kia là gì?


Thanh âm Yến Thanh Đế run rẩy hỏi, bàn tay phải cầm điện thoại run lên không ngừng.

Mà Lăng Vân Phong bởi vì nội tâm có quỷ, trái tim vốn không yếu ớt lại lấy tốc độ khủng khiếp nhảy dựng lên điên cuồng, hoàn toàn ngừng thở!

- Quan chức đại...đại lục vô sỉ!


Dương Tổ Đức run run nói ra tiêu đề đoạn văn internet.

Nghe được lời nói truyền ra trong điện thoại, bàn tay cầm điện thoại của Yến Thanh Đế run lên kịch liệt, thiếu chút nữa đánh rơi cả di động, mà Lăng Vân Phong lại trợn tròn mắt, giống như bị rút hết khí lực, vô lực xụi xuống, thân hình đập mạnh vào lưng ghế, phát ra tiếng trầm đục.

- Hô...hô...


Phun ra hai hơi thật mạnh, Yến Thanh Đế kiệt lực điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó cúp điện thoại dùng bàn tay đầy mồ hôi điểm mở liên kết trang web, run rẩy đánh chữ vào khung tra tìm: "Quan chức đại lục vô sỉ", sau đó lại điểm kích xác nhận mở ra.

Giống như chỉ là trong nháy mắt, trang web biến hóa, xuất hiện những tin tức nội dung liên kết, trong đó xếp hạng đầu tiên chính là đoạn phim của Đằng Nguyên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet

Nhìn thấy một màn như vậy, Lăng Vân Phong hô hấp dồn dập đưa mắt nhìn vào màn hình điện thoại di động của Yến Thanh Đế, mà Yến Thanh Đế ngừng thở điểm mở nội dung.

Không thể không nói công năng di động của Yến Thanh Đế rất tốt, tốc độ cực nhanh, chỉ ấn nhẹ một chút internet liền bắn ra, hơn nữa tốc độ nối mạng cũng cực nhanh, chỉ vài giây trên màn hình điện thoại di động nhất thời xuất hiện thân ảnh Đằng Nguyên.

Trên màn hình. Đằng Nguyên mặc một bộ âu phục giá trị xa xỉ, bên trong là chiếc áo sơ mi trắng, còn thắt cả vạt, cách ăn mặc rất nghiêm chỉnh.

- Có lẽ tôi ở trong mắt những người đang đối diện internet cũng không xem là xa lạ. Tôi gọi là Đằng Nguyên, là người phụ trách tập đoàn Anh Hoa tại khu Đông Bắc đại lục đồng thời là người phụ trách hai nhà máy hóa chất Lăng Hóa. Hôm nay sở dĩ tôi nhận cuộc phỏng vấn này, là vì tôi nghĩ mình cần phải giải thích những gì có liên quan đến tôi.


- Ân, chuyện mới xảy ra vừa rồi tôi cũng biết, ra vẻ hai nhà máy hóa chất sẽ bị bức bách rời khỏi Đại Liên không lâu nữa, rời khỏi thị trường đại lục.


Nói tới đây, Đằng Nguyên nở nụ cười, cười rất lạnh lùng cũng rất phẫn nộ.

- Tôi biết vào lúc này đại bộ phận những người đang quan sát internet đều đang mắng chửi tôi, thậm chí vũ nhục người nhà cùng tổ quốc của tôi, nhung tôi cho rằng các vị hẳn nên nhục mạ giới quan chức của chính mình, mà không phải tôi, một thương nhân người nước ngoài đã làm ra cống hiến không nhỏ cho quốc gia các vị!


- Nghe được những lời này của tôi, các vị nhất định càng mắng tôi thêm dữ dội, đồng thời cũng tò mò vì sao tôi lại nói các vị nên mắng những quan chức của nước mình trước nhất.


- Như vậy trước tiên tôi xin hỏi các vị mấy vấn đề, vì sao hai nhà máy hóa chất có thể ở tình huống vượt khỏi tiêu chuẩn do quốc gia các vị đề ra gấp mười lần, nhưng vẫn có thể ở Đại Liên kinh doanh suốt mười năm?


- Vì sao chính phủ địa phương đã hạ đạt mệnh lệnh cải cách cùng chỉnh đốn, nhưng hai nhà máy không hề tiến hành chỉnh đốn và cải cách gì, chỉ sơ sài giải thích chuyện khí thể bài tiết ra ngoài, lại tiếp tục kinh doanh lại bình thường?


- Đây là tại sao?


- Bởi vì quan viên địa phương không muốn, cũng không dám để hai nhà máy rời khỏi Đại Liên! Thứ nhất hai nhà máy do tôi phụ trách hàng năm cung cấp tài chính cho chính phủ địa phương rất lớn, điều này đối với bọn họ mà nói là một phần công lao, nga, dùng lời nói của quốc gia các vị, chính là lấy được chiến tích! Là điều kiện bảo đảm cho bọn hắn bảo trụ chức quan, thậm chí có thể thăng quan!

- Thứ hai, bọn hắn đã cầm chỗ tốt của tôi, những ưu đãi kia nếu dựa theo tiền lương bình thường của bọn hắn mà tính toán, dù là mười năm hay một trăm năm bọn hắn cũng không kiếm được!


- Ở dưới tình hình này, các vị cho rằng bọn hắn sẽ để ý tới sự khỏe mạnh của các vị, hay là để ý tới lợi ích cùng chức quan của bọn hắn?


Trên màn hình internet, Đằng Nguyên đối mặt màn ảnh, trong con ngươi lộ ra ánh mắt phẫn nộ, khóe miệng lại hiện vẻ cười lạnh trào phúng.

Nhìn thấy biểu tình của Đằng Nguyên, nghe lời nói một châm kiến huyết của hắn, chân mày Yến Thanh Đế cau chặt lại, mà Lăng Vân Phong hoàn toàn bị dọa, mồ hôi lạnh đầm đìa.

Mà trên màn hình. Đằng Nguyên dừng lại một chút liền tiếp tục nói:

- Có lẽ các vị sẽ cho rằng tôi đang nói dối, ân, vì chứng thật tôi có nói dối hay không, kế tiếp tôi sẽ cho các vị xem hai đoạn phim.


Hai giây sau, màn ảnh thay đổi, trên màn hình xuất hiện một gian phòng tráng lệ trong khách sạn, ngay giữa phòng đặt một chiếc bàn tròn thật khí phái, bên trên bày mười mấy món thức ăn thật tinh mỹ, cùng với rượu xa xỉ đắt tiền.

Lăng Vân Phong ngồi ở vị trí đối diện cửa phòng, vẻ kiêu ngạo của một thượng vị giả biểu lộ không chút nghi ngờ.

Đằng Nguyên trong bộ âu phục ngồi bên cạnh Lăng Vân Phong, thần tình tươi cười ân cần đầy vẻ nịnh nọt.

Đằng Nguyên cùng Lăng Vân Phong chạm cốc xong. Tráng cạn ly rượu, mà Lăng Vân Phong chỉ khẽ nhấp môi.

- Lăng bí thư, bộ biệt thự tại Los Angeles đã được chuyển tên xong, đã chuyển tới tên mà ngài đã định.


Mỉm cười rót đầy rượu cho Lăng Vân Phong, Đằng Nguyên quan sát biểu tình của hắn, nói.

Lăng Vân Phong nhẹ gật đầu:

- Tôi đã biết.


- Lần đó tặng bộ trà cụ cho ngài, ngài thích không? Nếu ngài thích, tôi sẽ cho người tiếp tục đi tìm hàng tương tự, một khi tìm được lập tức đưa tới trong tay ngài.


Đằng Nguyên lại hỏi.

Lăng Vân Phong thản nhiên gật đầu, sau đó trong con ngươi hiện lên vẻ dâm đãng, như không có việc gì hỏi:

- Vừa rồi người đàn bà đi cùng ông vào khách sạn là người gì của ông?


- Nàng là trợ thủ do tổng bộ phái tới cho tôi.


Đằng Nguyên hiểu ý nói:

- Lăng bí thư, thời gian không sớm, tôi uống hơi nhiều, sẽ không tiễn ngài, tôi để trợ thủ tiễn ngài được không?


- Không cần tiễn, một giờ sau mời nàng tới biệt thự số 29 đường XX chờ tôi.


Lăng Vân Phong mỉm cười, tựa hồ hết sức hài lòng với sự hiểu biết của Đằng Nguyên.

Thấy một màn như vậy, chân mày Yến Thanh Đế cau lại thành đường thẳng.

Lăng Vân Phong ngồi bên cạnh giống như bị rút đi linh hồn, cả người vô lực ngồi rũ trên ghế, thân hình không thể khống chế run rẩy lên, hai mắt trống rỗng, giống như một kẻ ngu ngốc.

Mà Lăng Vĩ lại trợn mắt há hốc mồm, cảm giác như hoàn toàn bị sợ đến choáng váng.

Theo sau, hình ảnh lại chợt lóe, xuất hiện trên màn hình lại là một gian phòng khách.

Nhìn thấy bố trí quen thuộc trong gian phòng khách kia, nhìn thấy ván cờ còn lưu lại trên bàn cờ, đồng tử Yến Thanh Đế đột nhiên phóng tới lớn nhất, sau đó tay phải run rẩy mãnh liệt.

- Phanh!


Vì quá run, điện thoại của hắn rơi xuống sàn xe, thanh âm chói tai.

Yến Thanh Đế cũng không nhặt điện thoại lên, mà giống như bị sử dụng ma pháp, ngồi cứng ngắc tại chỗ không nhúc nhích.

Bởi vì đó là phòng khách của hắn.

Hình ảnh kế tiếp hắn không cần nhìn, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra được!

Trong xe, màn hình di động của Yến Thanh Đế lại di chuyển, trên màn hình, hắn và Đằng Nguyên đang nói chuyện, bàn cờ bày ra tàn cuộc có thể nhìn thấy thật rõ ràng!

Ngày nào đó, hắn đem Trần Phàm xem như quân cờ đen lụn bại.

Bàn cờ kia, hiện tại quân đen đang chiếm thế thượng phong!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK