Mục lục
Cực Phẩm Thiên Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mắt thấy chỗ ngồi của Trần Phàm trên đài chủ tịch vẫn trống không, một vài thương nhân lớn và các ký giả không biết tin tức nhỏ giọng nghị luận, còn đám quan viên thì vì sự có mặt của Yến Khánh nên không dám tham gia.

- Xem ra hôm nay chủ tịch Trần Phàm của tập đoàn Cao Tường sẽ không có mặt tại hội nghị?


- Đã chín giờ rồi mà hắn vẫn chưa có mặt, chắc là sẽ không đến rồi.


- Ngay cả Yến Khánh cũng tới hội nghị đầu tư cao cấp lần này, Trần Phàm lại không ra mặt, thật đúng là khó hiểu.


Ba người ký giả ngồi sau cùng của phòng hội nghị nhỏ giọng bàn tán.

- Điều này mà không hiểu hay sao?


Nghe ba người ký giả kia vừa bàn tán, một người ký giả tuổi không lớn lắm ra vẻ đắc ý.

- Sao!


Người ký giả kia vừa lên tiếng, ba người bên này đã vội vàng nhìn sang, một người nóng nảy hỏi

- Tiểu huynh đệ, chẳng lẽ anh biết tin tức?


- Không có tin tức gì, chuyện này thật ra thì rất đơn giản.


Thấy ba người tò mò lẫn kinh ngạc, lòng hư vinh của người ký giả kia được thỏa mãn, vẻ đắc ý trên mặt càng đậm

- Các anh sao không nghĩ tới, Yến Khánh là thân phận ra sao lại hạ mình xuất tịch hội nghị như vậy?


- Tại sao?


- Rất đơn giản, y vì trả thù Trần Phàm mà đến.


- Làm sao để trả thù?


- Vào thời gian trước, các anh có biết chuyện Trần Phàm đả thương tổng lãnh sự quán Nhật Bản ở Đông Hải là Y Đằng không?


- Biết.


- Các anh thử nghĩ xem, chuyện này lúc đầu gây ra động tĩnh lớn như thế nào nhưng sau này một chút phong thanh cũng không có. Sự tình bên trong cố nhiên bên trong Nhật Bản có phát sinh chuyện lớn nhưng cũng không phải hoàn toàn là vậy. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Trần Phàm đã bị quốc gia giao cho người Nhật Bản, mà Yến Khánh tới hôm nay chính là dự định để khai đai với người bên cạnh của Trần Phàm!

- Thì ra là như vậy.


- Tiểu huynh đệ, những tin tức này là cậu lấy từ đâu ra?


- Là tin tức nội bộ của cha tôi đấy!


So sánh với ký giả thì tin tức của giới thương nhân lớn thường linh thông hơn một chút.

Trong đó tin tức theo con đường nội bộ của giới thương nhân lớn đúng là như người ký giả trẻ tuổi kia vừa nói, đều cho rằng Trần Phàm sẽ trở thành vật hy sinh cho Y Đằng; Mà tin tức của họ cũng đều nghe nói chuyện của bên Nhật Bản chuyện tình rất có thể là do Trần Phàm làm.

Đối với những người nghe nói Trần Phàm ở Nhật Bản đại khai sát giới, khi không thấy hắn xuất tịch ở hội nghị thì cho là có hai khả năng.

Khả năng thứ nhất là Trần Phàm đã rơi vào trong tay người Nhật Bản, rất có thể đã bị giết chết.

Khả năng thứ hai là Trần Phàm đã thành công chạy trốn khỏi Nhật Bản, nhưng sau khi về nước bị quốc gia khống chế, hiện giờ đã giao cho người Nhật Bản.

Bọn họ sở dĩ cho là như vậy bởi vì cho đến nay thì Nhật Bản sẽ không bởi vì một nhà Liễu Xuyên Tùng Cát bị diệt khẩu mà tìm Trung Quốc gây phiền toái.

Không riêng gì những thương nhân lớn có tin tức linh thông mà một số những quan viên lãnh đạo cũng đều là cho là như vậy.

Theo như bọn họ thấy, nếu quả thật Trần Phàm đã chết đi thì người bên cạnh hắn phân nửa là gặp phải tai ương. Có khả năng lớn là tập đoàn Cao Tường sẽ bị biến thành xí nghiệp nhà nước, thậm chí chuyện sinh tử của Trần Phàm sẽ trực tiếp quyết định kết quả đánh cờ cao tầng!

Mắt thấy mấy người bên dưới thì thầm bàn tán, Bàng Vân Thiên với lấy cái mirro trước người, cau mày nói

- Các đồng chí, hội nghị lập tức bắt đầu, mời mọi người im lặng.


Bàng Vân Thiên vừa mở miệng, tiếng thì thầm bên dưới liền im bặt, cả hội trường lại trở nên an tĩnh.

- Các đồng chí, giai đoạn đầu của chủ nghĩa xã hội mang đặc sắc Trung Quốc vẫn lấy công tác xây dựng kinh tế làm trung tâm...


Mắt thấy hội trường lần nữa yên tĩnh, Bàng Vân Thiên nói mấy lời dạo đầu, sau đó bắt đầu giới thiệu các lãnh đạo đến dự hội nghị

- Đến dự hội nghị hôm nay có Yến Khánh;Chủ tịch tập đoàn Wales, Edward tiên sinh.


Theo Bàng Vân Thiên giới thiệu, bắt đầu từ Yến Khánh, phàm là người được giới thiệu, ngoại trừ Yến Khánh chẳng qua chỉ ngồi im mỉm cười gật đầu, còn những người khác đều là đứng dậy cúi đầu. Mỗi một lần có người đứng dậy, dưới đài chủ tịch đều vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Sau khi giới thiệu xong, hội nghị tiến hành phần thứ nhất do người phụ trách Edward của tập đoàn Wales đọc báo cáo đầu tư.

Đang khi Edwar đọc báo cáo đầu tư của tập đoàn Wales thì chiếc xe có biển sáu số của Trần Phàm từ từ chạy vào bãi đậu xe của trung tâm hội nghị quốc tế Đông Hải.

Xe vừa dừng lại, Long nữ đã nhảy xuống mở cửa xe cho Trần Phàm.

Cửa xe vừa mở ra, đi đầu từ trong ra không phải là Trần Phàm, mà là người từ sáng sớm đã tới Đông Hải, sau đó ra phi trường đón máy bay, Hoàng Chí Văn.

Sau khi Hoàng Chí Văn xuống xe thì Trần Phàm trong trang phục sơ mi trắng, quần đen mới từ trong ôtô chui ra.

- Long nữ, cô ở dưới đây chờ chúng tôi đi.


Sau khi xuống xe, Trần Phàm không để ý đến những cảnh sát vũ trang đang đứng kinh ngạc trong bãi đỗ xe mà chỉ dặn dò Long nữ một câu sau đó dẫn Hoàng Chí Văn rời đi, tiến vào tòa nhà lớn của trung tâm hội nghị.

Dọc theo đường đi từ bãi đậu xe đến lầu 7 Đông Hải sảnh, Trần Phàm cùng Hoàng Chí Văn gặp phải không ít cảnh sát vũ trang, thậm chí tại hành lang lầu bảy có cả tới một đại đội cảnh vệ trung ương!

Song cho dù là cảnh sát vũ trang bình thường hay cảnh vệ trung ương, khi thấy Trần Phàm thì không hề ngăn cản mà cứ thế cho qua.

Bởi vì hội nghị đã bắt đầu nên cửa lớn của phòng hội nghị đã đóng lại.

Cộp! Cộp!

Trong hành lang yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của Trần Phàm và Hoàng Chí Văn nghe chói tai dị thường, trong đó tiếng bước chân của Trần Phàm rất nhẹ nhàng còn tiếng bước chân của Hoàng Chí Văn thì hơi có vẻ trầm trọng.

Mắt thấy bóng lưng cao ngạo của Trần Phàm sắp đi tới cửa phòng hội nghị, bên tai Hoàng Chí Văn bất giác nhớ lại lời của Trần Phàm lúc còn ở Nhật Bản gọi cho y

- Ngày mai anh chẳng qua là một con sói đi cắn Yến Khánh một miếng mà thôi. Còn không lâu sau những người đã xem anh là con chó cắn Yến gia sẽ như một bầy chó Nhật ngưỡng mộ anh!


Vừa nghĩ vậy, Hoàng Chí Văn không khỏi tự hỏi: Vẻ mặt của Yến Khánh khi thấy mình và Trần Phàm cùng tiến vào phòng hội nghị sẽ ra sao?

Nghĩ đến đó, Hoàng Chí Văn chỉ cảm thấy máu trong người cũng như đang thiêu đốt, cảm xúc kích động rừng rực, cả người run lên!

- Sợ sao?


Trần Phàm dừng bước, ánh mắt nhận thấy biểu hiện khác thường của Hoàng Chí Văn sau lưng nên hỏi.

- Không sợ, chỉ là có chút kích động!


Hoàng Chí Văn hít sâu một hơi, cả người trấn định lại, phút chốc đã bình tĩnh lên rất nhiều.

Thấy một màn như vậy, ánh mắt của Trần Phàm lộ ra vẻ tán thưởng.

Cùng lúc đó, trong phòng hội nghị, Edward cũng vừa đọc xong bản báo cáo, dưới hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.

Rất nhanh, tiếng vỗ tay dừng lại, Yến Khánh đi tới trước bục phát biểu chuẩn bị phát biểu.

Két!

Yến Khánh còn chưa kịp mở miệng thì cánh cửa phòng hội nghị đang khép chặt đột nhiên bị người đẩy ra.

Biến hóa xuất hiện khiến cho mọi người trong phòng bao gồm cả Yến Khánh đều sửng sốt, tất cả nhìn chằm chằm vào phía cửa.

Trong ánh mắt của mọi người, Trần Phàm dẫn đầu bước vào phòng hội nghị.

Trong phút chốc, cả phòng hội nghị, yên lặng như tờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK