Mục lục
Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điều làm Ngải Tiểu Ny đau lòng chính là Chí Dũng đã nói cho nàng biết Trần Thiên Minh có bạn gái. Nàng không biết tại sao bản thân mình lại có một loại cảm giác đau đớn vô hình, một cảm giác đau đớn trong tim. Từ trước tới nay Ngải Tiểu Ny chỉ sống trên núi cao, nàng không có khái niệm chồng vợ. Cảm giác đau đớn là là do Trần Thiên Minh không thích nàng mà thích người phụ nữ khác.

"Tiểu Ny, chúng ta quay về thôi" Trí Tĩnh sốt ruột chạy tới bên người Ngải Tiểu Ny nói. Bà chợt phát hiện ra bây giờ bản thân mình không dám ở chung một mình với Trí Thâm. Đặc biệt khi bà nhìn thấy ánh mắt sâu nặng của Trí Thâm, hình như còn nồng nàn hơn so với hơn hai mươi năm trước.

"Dạ" Ngải Tiểu Ny khẽ gật đầu. Nàng cũng nóng ruột muốn quay về lều trại. Chắc chắn lúc này Trần Thiên Minh đã tới.

Trần Thiên Minh phấn khởi chạy tới khi hắn nhìn thấy Trí Tĩnh cùng Trí Thâm quay về lều trại. "Trí Thâm sư huynh, Trí Tĩnh sư tỷ, Tiểu Ny, xin chào" Gương mặt của Ngải Tiểu Ny dường như càng thanh tú hơn so với trước làm Trần Thiên Minh cảm thấy nàng có vẻ hơi gầy. Ôi, cả ngày chỉ ăn chay, không gầy mới lạ. Trần Thiên Minh thầm nghĩ.

"Ừ" Trí Thâm và Trí Tĩnh cùng khẽ gật đầu đáp lại lời chào của Trần Thiên Minh. Tâm lý của hai người vẫn không thoải mái vì lúc trước bọn họ còn nói về chuyện Trần Thiên Minh bởi vì học võ công trong tàng thư của người khác nên mới có võ công cao cường.

"Tiểu sư thúc, xin chào" Đối với Ngải Tiểu Ny và Bàng Chí Dũng, theo bối phận với Trần Thiên Minh, Ngải Tiểu Ny thường chỉ gọi là Trần Thiên Minh nhưng hôm nay tự nhiên nàng lại xưng hô kiểu cách, theo đúng lễ nghi.

"Thiên Minh sư đệ, mấy người tới lâu chưa" Trí Thâm hỏi Trần Thiên Minh.

"Vừa mới tới" Trần Thiên Minh trả lời.

"Những người khác đã nghỉ ngơi rồi hả?" Trí Tĩnh vừa nhìn xung quanh vừa hỏi. Hình như bà đang tìm kiếm thứ gì.

"Đúng vậy. Mọi người đã nghỉ ngơi. Hướng Lượng sư huynh đã bảo mọi người đi nghỉ" Trần Thiên Minh gật đầu nói.

Trí Tĩnh lặng lẽ nghe Trần Thiên Minh nói về Chung Hướng Lượng. Sắc mặt bà hoà hoãn đôi chút, dường như đã thoải mái hơn. Tất cả điều này không qua nổi mắt Trí Thâm. Ông ta biết Trí Tĩnh muốn tìm Chung Hướng Lượng. Điều này làm ông ta vô cùng giận dữ. Trí Thâm thầm nghĩ: Hừ, người ta đã kết hôn, có con cái. Bà còn ở đó ôm mộng đẹp, không biết tốt xấu gì cả.

"Tiểu Ny, chúng ta quay về lều nghỉ ngơi" Trí Tĩnh nhìn thấy từ lúc Trần Thiên Minh đi tới, ánh mắt hắn vẫn len lén nhìn Ngải Tiểu Ny. Trong lòng bà như có lửa đốt nhưng vì Trần Thiên Minh chỉ lén nhìn nên bà cũng không thể nổi giận. Vì thế bà ta mới bảo Ngải Tiểu Ny cùng về lều vải. Vốn cái lều của bà chỉ là lều đơn nhưng bà nghĩ Ngải Tiểu Ny là thân con gái ở một mình trong lều vải không tiện nên bà bảo Ngải Tiểu Ny tới ở cùng.

Ngải Tiểu Ny khẽ gật đầu rồi cùng Trí Tĩnh quay về lều. Trần Thiên Minh vốn định nói với NgảiTiểu Ny nhưng thấy dáng vẻ chia uyên rẽ thuý của Trí Tĩnh nên hắn không dám lên tiếng. Trí Tĩnh đã nói rõ là không cho Trần Thiên Minh tiếp cận Ngải Tiểu Ny. Trần Thiên Minh thầm nghĩ tôi thèm vào. Bà dựa vào cái gì chứ? Tốt xấu gì tôi cũng là một thanh niên ưu tú của xã hội.

Trí Thâm thấy Trí Tĩnh đi vào lều, ông ta liền khẽ hỏi Trần Thiên Minh: "Thiên Minh, võ công của em bây giờ thế nào? Có luyện được tuyệt chiêu gì không?" Ánh mắt Trí Thâm hiện ra vẻ tham lam. Ông ta nghĩ rằng Trần Thiên Minh sẽ nhẹ dạ và ông ta sẽ moi được một số điều hữu ích.

Trần Thiên Minh lắc đầu nói: "Không. Lúc rảnh rỗi em chỉ luyện võ công của bản môn ( Huyền học) cùng nội lực" Không phải Trần Thiên Minh không muốn nói thật nhưng Chung Hướng Lượng đã dặn dò hắn không được nói với người khác về võ công của mình. Hơn nữa bản thân Trần Thiên Minh cũng không thích Trí Thâm. Ở ông ta có dáng vẻ âm hiểm làm cho bản thân hắn cảm thấy không thoải mái.

"Ừ, vậy em bận cứ đi. Anh và Chí Dũng về nghỉ một lát. Tối nay chúng ta sẽ gặp mặt thương lượng chuyện tỷ thí ngày mai" Nói xong Trí Thâm và Bàng Chí Dũng đi về lều của mình.

Ôi, làm sao bây giờ? Trí Tĩnh sư tỷ coi chặt Tiểu Ny, mình muốn nói chuyện với Tiểu Ny cũng không được. Trần Thiên Minh thở dài ảo não. Mình tới núi Thiên Thai này có hai mục đích. Một là luận võ công. Hai là gặp mặt Ngải Tiểu Ny. Trần Thiên Minh vừa nghĩ thầm vừa đi về lều của mình.

"Tiểu sư thúc. Một lát nữa tới giờ ăn cơm. Anh đi đâu thì cứ đi" Lý Quân nhìn thấy Trần Thiên Minh đi về lều của mình hắn liền đi tới cạnh hỏi.

Hai mắt Trần Thiên Minh sáng lên khi hắn nhìn thấy Lý Quân xuất hiện. Hắn vội vàng kéo Lý Quân tới bên người, khẽ thì thào vào tai Lý Quân.

"Tiểu sự thúc, vậy tôi đi đây" Lý Quân suy nghĩ một lát rồi hắn gật đầu, đi về phía lều vải của Trí Tĩnh.

Trần Thiên Minh thấy Lý Quân đồng ý giúp mình hắn vội vàng chạy tới rừng cây bên kia. Lúc nãy hắn đã nhờ Lý Quân tới lều của Trí Tĩnh sư thúc nói muốn nhờ Ngải Tiểu Ny đi cầm giúp một ít thức ăn để có thể gọi Ngải Tiểu Ny ra ngoài.

Một lát sau NgảiTiểu Ny bước nhanh tới. Nàng đi tới bên cạnh Trần Thiên Minh cúi đầu nói với Trần Thiên Minh: "Tiểu sư thúc, người tìm tôi?"

"Đúng vậy. Sư phụ của em nhìn anh chằm chằm giống như anh là một loại cô trùng độc hại. Anh không sao được phải nhờ Lý Quân đi gọi em ra đây" Trần Thiên Minh vô cùng vui mừng khi hắn thấy NgảiTiểu Ny đi ra. Hắn càng vui mừng hơn khi đột nhiên hắn nhìn thấy cái vòng đá hồng ngọc trên tay NgảiTiểu Ny. Không phải Lý Quân đã nói hắn không thấy Tiểu Ny đeo sao? Bây giờ nàng đang đeo mà. Đúng mà. Trần Thiên Minh biết Ngải Tiểu Ny cũng có cảm tình với mình khi nhìn thấy nàng đang mang cái vòng hồng ngọc của hắn tặng. "Ha, ha. Nhất định có một chút ý tứ'.

Ngải Tiểu Ny phát hiện Trần Thiên Minh đang chăm chú nhìn tay mình, nàng vội vàng kéo ống tay áo che cái vòng đá hồng ngọc.

Trần Thiên Minh vui vẻ nói: "
Tiểu Ny, có thích cái vòng đó không?"

"
Em, em thích" Tiểu Ny cúi đầu nói, nàng không dám nhìn thẳng vào Trần Thiên Minh.

"
Thích là được rồi vì anh không biết Tiểu Ny thích loại vòng nào. Anh mua một cái bất kỳ. Sau này anh sẽ mua tặng Tiểu Ny một cái vòng cổ kim cương" Trần Thiên Minh nghĩ tới cái vòng cổ trị giá mười vạn tệ hắn đã tặng cho Lý Hân Di. Hắn thầm nghĩ sau này cũng phải mua tặng Ngải Tiểu Ny một cái. Trần Thiên Minh cảm thấy Ngải Tiểu Ny không giống với những người phụ nữ của hắn. Các nàng có tiền, muốn mua cái gì thì mua, hơn nữa còn thu hết cả tiền của hắn. Nếu như bản thân hắn không có chút tuyệt kỹ bàng môn tả đạo liệu hắn có còn phong lưu thế này không?

"
Cái vòng đá này rất quý hả?" Bởi vì Ngải Tiểu Ny chỉ sống nơi thâm sơn cùng cốc. Nàng đương nhiên không biết kim cương là báu vật gì, cũng không biết cái vòng đá hồng ngọc trên tay mình có quý hay không?

"
Không đắt, chỉ có một ngàn tệ, rất rẻ. Sau này tôi sẽ mua cho Tiểu Ny sợi dây đắt tiền. Ha, ha" Trần Thiên Minh cười nói. Bây giờ dù Ngải Tiểu Ny muốn sao trên trời Trần Thiên Minh hắn cũng sẽ hái xuống ( Thế nhưng dù bây giờ là buổi tối trời cũng không có sao. Đó chỉ là suy nghĩ của hắn mà thôi)

Ngải Tiểu Ny thầm thở phào khi nghe Trần Thiên Minh nói cái vòng không đắt. Khi Trần Thiên Minh nói hắn sẽ mua cho nàng cái vòng đắt tiền hơn nàng vội vang xua tay nói: "
Em không thích những thứ đắt tiền. Em chỉ thích những thứ như này. Bình thường em cũng không đeo, chỉ lúc này em mới đeo".

"
Tiểu Ny, anh rất nhớ Tiểu Ny" Trần Thiên Minh không muốn câu chuyện về cái vòng tay làm lãng phí thời gian vàng ngọc của hắn và Ngải Tiểu Ny vì vậy hắn trực tiếp thể hiện tình cảm với Ngải Tiểu Ny. Người ta nói nam tử hán đại trượng phu dám nói dám làm vì vậy bây giờ hắn cũng dám nói dám làm.

"
Anh, anh nghĩ đến em làm gì?" Ngải Tiểu Ny đỏ bừng mặt khi nàng nghe Trần Thiên Minh nói câu đó. Nàng không ngờ Trần Thiên Minh lại nói thẳng câu đó với nàng, làm cho một người không biết gì tới tình yêu đôi lứa luống cuống. Dù thường ngày Trí Tĩnh cũng có nói chuyện về tình cảm nam, nữ nhưng bà ta cũng chỉ nói hời hợt bên ngoài. Hơn nữa bản thân Trí Tĩnh cũng không phải là một phụ nữ thực sự nên cũng chỉ biết nói sơ sơ như vậy mà thôi.

Trần Thiên Minh không nói gì. Câu hỏi của Ngải Tiểu Ny đã làm khó hắn. Hắn nghĩ tới Tiểu Ny làm gì ư? Đương nhiên là hắn muốn ôm nàng vào người, âu yếm nàng một hồi. Không, nồng thắm sau đó còn vuốt ve nàng thế nhưng Trần Thiên Minh không dám nói điều này với NgảiTiểu Ny. Nói ra sẽ làm Ngải Tiểu Ny hoảng sợ bỏ chạy.

"
Từ sau lần trước anh rất nhớ em, Tiểu Ny. Chừng nào thì em xuống núi vậy? Em không nên cứ ở lại Huyền Môn, lãng phí tuổi thanh xuân của em. Em là một cô gái Z quốc, em phải xông pha tạo dựng sự nghiệp" Trần Thiên Minh nói vẻ sâu xa. Hắn muốn khuyên Ngải Tiểu Ny xuống núi để bản thân hắn có cơ hội. Vì vậy bây giờ hắn muốn dùng tình cảm để lay động nàng.

Tiểu Ny lắc đầu nói: "
Không, em không nghĩ tới chuyện làm nên sự nghiệp. Em chỉ muốn sống trên núi với sư phụ. Sư phụ đi đâu em đi đấy'.

"Chẳng lẽ em không yêu mến em sao?" Trần Thiên Minh thấy dùng đạo nghĩ lớn lao giải thích không ăn thua hắn lại quay sang chuyện nam, nữ.

"Em không thích ai cả" Tiểu Ny lén liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái rồi nàng lắc đầu trả lời.

Còn lâu, không phải lúc trước em đỏ mặt dao động rồi sao? Trần Thiên Minh thầm nghĩ. Hắn lén quan sát xung quanh, hình như không có một bóng người nào. Hắn bắt đầu muốn ra tay với Ngải Tiểu Ny, ý nghĩ vừa tới hắn đã làm liền.

"Tiểu Ny, anh thích em" Trần Thiên Minh vừa nói vừa tiến tới gần Ngải Tiểu Ny với vẻ đắm đuối. Một hương thơm đặc trưng của con gái bay vào mũi hắn. Trần Thiên Minh ngạc nhiên chẳng lẽ Tiểu Ny dùng nước hoa? Thế nhưng hương thơm toả ra từ người nàng giống như hương thơm tự nhiên hơn, không giống như mùi nước hoa.

"Tiểu, tiểu sư thúc, đừng" Ngã Tiểu Ny thấy Trần Thiên Minh tiến lại gần mình nàng vội vàng thối lui từng bước một. Lúc này đây tim nàng nhảy liên hồi, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, dáng vẻ vô cùng yêu kiều.

"Tiểu Ny, em càng lúc càng xinh đẹp" Trần Thiên Minh thấy Ngã Tiểu Ny lùi lại hắn càng tiến tới. Hắn còn đưa tay kéo Ngải Tiểu Ny lại. vừa chạm vào cánh tay mềm mại của Ngải Tiểu Ny, Trần Thiên Minh cảm thấy trái tim mình đập dộn dàng hơn trước.

"Em làm gì đẹp bằng bạn gái của anh" Ngã Tiểu Ny đột nhiên nhớ ra Trần Thiên Minh đã có bạn gái. Sắc mặt nàng lập tức trắng bệch.

"Ai bảo" Trần Thiên Minh giận dự nói. M, ai nói xấu sau lưng mình đây? Nếu như mình biết người đó là ai, mình sẽ lột da người đó. Khi Lý Quân tới thành phố ăn cơm với mọi người hắn đã thấy bên cạnh Trần Thiên Minh có mấy cô gái. Khi hắn quay về Huyền Môn, Bàng Chí Dũng luôn dò hỏi chuyện của Trần Thiên Minh vì thế Lý Quân đã buột mồm kể cho Bàng Chí Dũng nghe. Lý Quân thực sự không ngờ Bàng Chí Dũng có tâm địa xấu, chuyên môn gây chuyện xấu với Trần Thiên Minh.

"Em nghe người khác nói" Ngải Tiểu Ny nhất định sẽ không nói ra đó là do Bàng Chí Dũng nói.

"Em đừng có nghe người khác nói linh tinh. Em là người xinh đẹp nhất" Trần Thiên Minh vỗ ngực, hùng hồn nói. Trần Thiên Minh không biết ai nói vì thế hắn đương nhiên không thể nói bản thân mình không có bạn gái tránh để Ngải Tiểu Ny nghĩ hắn nói dối hết lần này tới lần khác.

"Anh có thích bạn gái của anh không?' Ngã Tiểu Ny hỏi Trần Thiên Minh.

"
Thích" Trần Thiên Minh muốn trả lời là không thích nhưng hắn không thể trả lời hàm hồ. Hắn thích những bạn gái của mình, hắn cũng thích Ngải Tiểu Ny. Hắn không muốn lừa gạt nàng vấn đề này.

"
Vậy tại sao anh lại thích em?" Ngã Tiểu Ny nhìn chằm chằm Trần Thiên Minh và hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK