Mục lục
Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái gì?Diệp Đại Vĩ lộ diện?" Trần Thiên Minh nghe bọn Lâm Quốc rốt cuộc tìm được Diệp Đại Vĩ cũng hưng phấn kêu lên. Vì giúp Hà Đào báo thù Trần Thiên Minh gọi những huynh đệ của mình tìm Diệp Đại Vĩ nhưng mấy ngày này Diệp Đại Vĩ dường như mất tích nhưng giờ không ngờ lại lộ diện.

"Đúng vậy đại ca huynh đệ của chúng ta thấy Diệp Đại Vĩ cùng Trường Mao lộ diện, bọn họ lái xe hướng ra vùng ngoại thành, huynh đệ của chúng ta đang theo sát chúng." Lâm Quốc nói.

Trần Thiên Minh suy nghĩ một chút khẽ cắn môi nói "Được cậu lập tức dẫn theo nhiều người theo tôi." Giờ đây vì xử lý tên Diệp Đại Vĩ kia nên Trần Thiên Minh cũng chỉ có thể để cho Phạm Văn Đình thất vọng. Diệp Đại Vĩ một cao thủ của một Ma môn hắn có khả năng đánh rơi hạ từng kẻ một.

Phạm Văn Đình nghe Trần Thiên Minh nói chuyện chẳng biết tại sao lông mày đột nhiên nhíu lại.

"Chị Đình xin lỗi tôi có chút việc gấp phải đi làm ngay." Trần Thiên Minh hối lỗi nói với Phạm Văn Đình.

"Ngày mai làm không được sao?Cậu bây giờ theo tôi lên phòng tâm sự." Phạm Văn Đình khẽ nói với Trần Thiên Minh. Nói xong nàng còn sửa lại hai bầu ngực áo của mình, khiến Trần Thiên Minh trống ngực đập mạnh.

"Chuyện này…chuyện này... Chị Đình hôm nào tôi lại đến tìm chị, đúng là có việc gấp mà." Trần Minh do dự một chút nhưng mà hắn vẫn hạ quyết tâm, để Diệp Đại Vĩ chạy thoát thì khó mà tìm thấy hắn nữa.

"Được rồi "Phạm Văn Đình thấy Trần Thiên Minh đã có chủ ý rời đi đành phải bất đắc dĩ gật đầu."Nhưng mà Thiên Minh cậu có rảnh thì phải gọi điện thoại cho tôi!."

"Nhất định" Trần Thiên Minh vừa nói vừa vội vàng chạy đi. Diệp Đại Vĩ bị huynh đệ mình theo sát nhưng hắn cũng phải nhanh chóng đến đó không thể để hắn chạy thoát.

Trên đường lớn của vùng ngoại thành Diệp Đại Vĩ cùng Trường Mao đang lái xe. Giờ đây đã là hơn mười một giờ đêm, hai bên đường đèn sáng choang. Nơi mà Diệp Đại Vĩ đi tới đúng là đi đến tỉnh, chỉ còn cách đó không xa là ra đến đường lên tỉnh.

"Đại ca, anh nói Trần Thiên Minh sẽ mắc câu chứ?" Trường Mao vừa lái xe vừa hỏi Diệp Đại Vĩ.

"Sẽ mắc câu, người của bọn hắn đã đi theo chúng ta rồi." Diệp Đại Vĩ cười lớn, vừa rồi có người gọi điện thoại tới nói đã có người lái xe ở phía sau đi theo đó là người của Trần Thiên Minh. Xem ra chính mình cố ý lộ diện dẫn Trần Thiên Minh, chiêu này không tồi.

"Chúng ta vẫn đi với tốc độ như vừa rồi sao?Có cần tăng tốc không?" Trường Mao nói.

"Bây giờ vẫn chưa đến lúc, ta muốn Trần Thiên Minh còn thuộc hạ của hắn đi theo hay không, với ta mà nói không quan trọng." Diệp Đại Vĩ nói. Hắn lần này cần giết là Trần Thiên Minh bọn Lâm Quốc hắn không quan tâm, công lực của bọn Lâm Quốc ai cũng không phải là đối thủ của hắn.

"Lần trước Trần Thiên Minh may mắn tẩu thoát." Trường Mao cố ý oán hận nói.

Diệp Đại Vĩ lạnh lùng cười "Lần trước là ta tính toán sai, con mẹ nó cốt đoạt hồn tán không có độc đến Trần Thiên Minh và Hà Đào, Trần Thiên Minh còn gọi được giúp đỡ. Lần này ta không sợ hắn có trợ giúp, tốt nhất hắn nên gọi toàn bộ thủ hạ đến để cho ta một mẻ hốt gọn. Hì hì!"

"Đại ca, anh xác định Ma vương đã đến thành phố m sao? Nếu như hắn không đến dựa vào mấy người chúng ta đánh không lại bọn Trần Thiên Minh đâu."

Trường Mao lo lắng nói. Hắn mặc kệ có thể giết hay không giết Trần Thiên Minh, hắn quan tâm nhất chính là bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.

"Vừa rồi chị Thuý Ngọc đã gọi điện thoại cho ta nói Ma vương đã trở lại thành phố m mà còn đang ở phía trước chờ Trần Thiên Minh." Diệp Đại Vĩ cười nói. Hết thảy theo sự sắp đặt của hắn mà tiến hành, cũng không ngờ rằng Ma vương lại trở về, hắn muốn cho Trần Thiên Minh nghĩ là chính hắn cho rằng Ma vương không trở về sau đó đi theo chính mình nhưng chính mình lại đang mai phục xử lý hắn.

"Ha ha đại ca mưu kế thật là cao minh, Trần Thiên Minh lần này là hẳn phải chết chắc rồi". Trường Mao vội vàng nịnh nọt Diệp Đại Vĩ

"Reng, reng, reng." điện thoại của Diệp Đại Vĩ vang lên hắn cầm lên nghe xong một hồi sau đó nói "Trường Mao, Trần Thiên Minh cũng đang chạy tới mau lái xe đến phía trước trong khu mai phục nếu không hai chúng ta toi đời giờ." Vừa rồi bọn chúng dụ dỗ Thiên Minh còn giờ đây Trần Thiên Minh đã qua đây nên bọn chúng cần phải nhanh chóng tới chỗ Ma Vương..

Không cần Diệp Đại Vĩ phải thúc giục vừa nghe Trần Thiên Minh đang chạy tới hắn tăng tốc hết mức có thể, đúng là tẩu thoát nhanh hơn bất kì ai. Mà dọc theo đường đều có người của Hắc Hoa bang nên bọn chúng cho nên có thể nắm rõ tình hình phía sau.

"Ông chủ chiếc xe phía trước chính là Diệp Đại Vĩ." Tài xế Lâm Quốc, ngồi ở vị trí kế bên nói với Trần Thiên Minh.

"Xem ra đêm nay Diệp Đại Vĩ trốn không thoá rồi." Trần Thiên Minh cao hứng nói. Loại bỏ Diệp Đại Vĩ là lúc thanh toán nợ cũ nợ mới giữa hai người.

"Đại ca, em sợ bọn họ mai phục" Lâm Quốc lo lắng nói.

"Ta cũng sợ bọn họ phía trước có mai phục cho nên ta đã bảo Ngạn Thanh Tiểu Tô bọn họ chỉ cần Ma vương không ở đây ta sẽ không sợ bọn họ." Trần Thiên Minh nhìn phía trước nói. Chung Hướng Giá nói cho hắn biết Ma vương không ở lại thành phố M cho nên hắn không phải lo lắng cho dù Phương Thúy Ngọc, vân ma còn có Ma Môn của một số cao thủ ở bên cạnh hắn, có bọn Lâm Quốc thì không sợ Diệp Đại Vĩ nữa.

Hơn nữa gần đây Diệp Đại Vĩ cũng không mấy khi lộ diện, nếu như không nắm cơ hội lần này thì hắn sẽ chạy thoát. Người như hắn mà để cho chạy thoát sau này nhất định sẽ tiếp tục hãm hại Hà Đào, cho nên quyết không để cho Diệp Đại Vĩ chạy.

"Có thể là chúng ta quá lo lắng Diệp Đại Vĩ căn bản không phát hiện ra chúng ta." Lâm Quốc cười nói.

"Hy vọng là như thế nhưng vẫn phải chú ý theo sát, A Quốc chúng ta nhất định phải chú ý. Nếu như lần này Diệp Đại Vĩ cố ý dẫn chúng ta tới thì hắn phải nắm chắc phần thắng trong tay." Trần Thiên Minh nói với Lâm Quốc.

"Em biết rồi đại ca." Lâm Quốc gật gật đầu nói.

"Nói cho Ngạn Thanh bọn họ chuẩn bị chặn xe Diệp Đại Vĩ." Trần Thiên Minh lớn tiếng nói.

"Kít","Kít" Hai chiếc xe một trước một sau ngăn xe của Diệp Đại Vĩ lại. Tiếp đó Trần Thiên Minh đi ra âm thầm vận nội lực nếu như Diệp Đại vĩ vẫn dám lái xe vạy thì bọn họ sẽ dùng nội lực lật đổ xe của hắn

Diệp Đại Vĩ chầm chầm đi ra hắn cố ý lớn tiếng nói "Thiên Minh sao ngươi lại tới nơi này?"

"Ta tới để giết ngươi. Diệp Đại Vĩ ta xem ngươi không chỉ có một người đâu, bảo người của ngươi toàn bộ xuất hiện đi, không cần phải từng người từng người ra một đâu." Trần Thiên Minh cố ý nói với Diệp Đại Vĩ. Nếu như Diệp Đại Vĩ có mai phục thì hắn sẽ gọi người của mình ra.

"Ha ha Trần Thiên Minh không hổ là thông minh ngay cả mai phục của ta ngươi cũng đoán được. Nhưng mà ngươi vì sao còn theo để chịu chết chẳng lẽ ngươi không nghĩ sao?" Diệp Đại Vĩ cười ha ha. Hắn đã thấy Trần Thiên Minh mang đến những người không nằm ngoài dự liệu của hắn, nếu như Ma Vương không ở đây thì hắn thua chắc nhưng giờ đã có Ma Vương thì Trần Thiên Minh chết chắc rồi.

"Phải không? Vậy ngươi bảo mai phục của ngươi đi ra đi chúng ta đánh nhau một trận, xem ai sống sót đây?" Trần Thiên Minh vừa nói vừa cẩn thận nhìn bốn phía. Diệp Đại Vĩ giảo hoạt nhìn thấy Trân Thiên Minh thì đã lui lại vài bước, hắn biết một chiêu mà giết chết là không thể. Hơn nữa chính mình cũng phải cẩn thận mai phục.

"Ha ha Trần Thiên Minh khẩu khí của ngươi thật lớn để ta xem ngươi có bản lãnh để sống sót hay không?" Ma Vương cùng mọi người từ rừng cây bên cạnh nhảy ra bọn họ chia làm hai mặt bao vây bọn Trần Thiên Minh. Ma Vương một bên và Phương Thúy Ngọc, Vân Ma cùng vài cao thủ một bên.

"Ma Vương?!" Trần Thiên Minh kinh hãi, hắn sợ nhất là Ma vương xuất hiện."Ngươi không phải không ở thành phố m sao? sao lại ở chỗ này?"

"Trần Thiên Minh ngươi không biết rồi sư phụ ta vừa mới trở lại thành phố m tin tức của các ngươi sao đúng được chứ? Xem ra ngươi hôm nay chết ở chỗ này là không oan rồi." Diệp Đại Vĩ cười.

"A Quốc các cậu ba người cùng đánh, ta đối phó với Ma vương tiểu Kiệt cùng tiểu Thị có cơ hội thì các cậu hãy chạy thoát thân." Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói. Võ công của Ma vương rất thâm hậu, đặc biệt là âm dương công rất lợi hại lần trước mình và hắn đấu võ, võ công của hắn so với mình cao hơn rất nhiều giờ đây võ công của mình cho dù có tiến bộ nhưng vẫn biết mình không phải là đối thủ của Ma vương.

Cho nên giống như bây giờ, nếu như không may thì tất cả bọn họ đều sẽ chết ở đây. Trần Thiên Minh muốn bọn họ trốn thoát nếu như có cơ hội. Thật ra với Trần Thiên Minh nội lực cùng khinh công bây giờ của hắn cho dù đánh không lại Ma vương, hẳn là có thể có cơ hội đào thoát nhưng mà nếu như mình đào thoát bọn Lâm Quốc hẳn sẽ chết. Hắn không thể để những huynh đệ vào sinh ra tử chết như thế được.

" Lão đại " Bọn Lâm Quốc kích động nói.

"Nhớ rõ những điều vừa rồi ta nói nếu như chúng ta không có ai đào thoát người khác cũng không biết chúng ta chết như thế nào, hơn nữa người chạy thoát nhất định phải yêu thương gia đình." Trần Thiên Minh nói từng chữ từng câu. Giờ đây hắn mặt đầy nghiêm túc giống như hắn không muốn chạy thoát vậy.

"Trần Thiên Minh các ngươi đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn, ta đã tính cả rồi, ta bảo đảm không kẻ nào trốn thoát khỏi đây được! Mọi người cùng nhau chết cũng tốt các người không phải là huynh đệ tốt hay sao?" Diệp Đại Vĩ cao hứng nói. Lần này chắc không có cái gì ngoài ý muốn, Trần Thiên Minh cho dù có hai cánh cũng không thoát.

"Chúng ta liều mạng với bọn họ." Trần Thiên Minh vừa nói vừa phi thân hướng Ma vương đánh tới, hắn dùng tay làm đao, một chưởng mạnh, tiến về phía Ma Vương. Với công lực hiện giờ của hắn cho dù không địch lại cũng muốn cùng Ma vương đánh, bọn Lâm Quốc căn bản không phải là đối thủ của Ma vương.

Ma vương thấy Trần Thiên Minh dám hướng mình động thủ trước cười lạnh "Ta xem ngươi Trần Thiên Minh có bao nhiêu năng lực" Nói xong tay phải vung lên, cường đại kình phong hướng Trần Thiên Minh đánh tới."Phanh" nội lực của Ma vương khiến cho Trần Thiên Minh bị đánh lui lại một bước. Ma vương trong lòng cũng kinh ngạc bởi vì hắn cảm giác được võ công của Trần Thiên Minh tiến bộ hơn nhiều so với trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK