Mục lục
Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thiên Minh hô:" Ta nếu như đi trước thì còn là nam nhân sao? Chúng ta không quen thuộc với nơi này, không hiểu ngôn ngữ nơi này, mà chị cùng Tiết Phương thì ngược lại dễ hoàn thành nhiệm vụ hơn." Nói xong, Trần Thiên Minh muốn nhân cơ hội xuống tay với một nam nhân Phiên quốc khác, như vậy có thể làm yếu đi thế lực của bọn họ.

Nhưng mà Lima hình như sớm đã nhìn ra tâm tư của Trần Thiên Minh, hắn cũng lao tới theo hướng Trần Thiên Minh công tới. Vốn Trần Thiên Minh giết chết mấy người có võ công yếu kém trong đội hành động, nhưng vẫn không có cách nào, bởi vì Lima luôn hướng hắn xuất chưởng, chưởng phong kia như muốn đem Trần Thiên Minh cắn nuốt.

Nếu như chỉ có Lima, Trần Thiên Minh có thể không để vào trong mắt, nhưng lúc Liam động thủ, hai người thủ hạ của hắn cũng hướng mình công kích. Nếu như mặc kệ công kích của ba người bọn họ có thể giết chết 1-2 người Phiên quốc, nhưng bản thân nhất định sẽ bị bọn chúng đánh trúng.

Không có cách nào Trần Thiên Minh không thể làm gì khác hơn là lập tức xoay người cùng bọn chúng đối đầu. "Bịch", nội lực của Trần Thiên Minh không mạnh mẽ bằng nội lực của ba người bọn họ, hắn bị đánh cho lùi hai ba bước mói dừng lại được.

"Mẹ ngươi! Ỷ nhiều người khi dễ một người." Trần Thiên Minh vừa nói lại vừa nghênh đón công kích của bọn chúng. Nhất thời, vật dụng trong đại sãnh đều bị đánh nát, có một số bị nội lực của bọn họ thổi bay đi thật xa.

Thuật hợp kích của ba người Lâm Quốc mặc dù có thể đề cao lực công kích của ba người bọn họ rất lớn, nhưng lần này đối phó lại là tám cao thủ Phiên quốc, bọn họ bị đánh cho có chút ăn không tiêu. Có mấy lần tiểu Tô cực kỳ nguy hiểm, nếu như không phải Lâm Quốc cùng Trương Ngạn Thanh hai người ra sức cứu giúp, đã sớm bị bọn họ đả thương.

Tám người Phiên quốc cũng nhìn ra trong ba người tiểu Tô là võ công kém nhất, cho nên bọn họ thường xuyên hướng tiểu Tô xuống tay, muốn phá vỡ thuật hợp kích của ba người bọn họ.

Đình tỷ cùng Tiết Phương bên kia cũng đã cố hết sức, lúc đầu sáu người còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, hiện tại tăng thêm hai người, lại càng không có khả năng chiến thắng địch nhân.

Trần Thiên Minh vừa đánh vừa nhìn tình huống xung quanh, vừa nhìn thấy đã làm cho hắn khiếp sợ không thôi. Nếu như còn tiếp tục như vậy, bọn họ một người cũng trốn không thoát, toàn quân bị diệt. "A Quốc, các ngươi bên kia như thế nào?" Trần Thiên Minh lớn tiếng kêu lên.

"Lão Đại, địch nhân quá mạnh mẻ, chúng ta không đánh lại!" Lâm Quốc vẻ mặt đau khổ hồi đáp.

"Chị Đình, các ngươi bên kia thế nào?" Trần Thiên Minh hỏi.

"Không được, Thiên Minh, cậu có thể chạy thì chạy nhanh lên một chút, không cần lo cho chúng ta." Mặc dù Đình tỷ hiện tại còn mang theo mặt nạ, nhưng Trần Thiên Minh có thể nhận ra nàng đang vô cùng lo lắng.

Trần Thiên Minh kêu lên:" Chị Đình, A Quốc, các ngươi xông ra bên ngoài, chúng ta ở bên ngoài cùng nhau phối hợp."

"Được!" Đình tỷ gật đầu, cùng Tiết phương chậm rãi cường công hướng ra ngoài cửa. họ cũng rõ ràng ý tứ của Trần Thiên Minh, nếu như mọi người ở cùng một chỗ, thì còn có cơ hội xông ra ngoài. Vây công chỉ có mười người, tám người vẫn còn có thể, nếu như là hơn 20 người, bọn họ rất khó thi triền quuyền cước vây công.

Lâm Quốc ba người cũng hướng ngoài cửa đánh ra. Mặc dù đại sảnh rất lớn, nhưng bọn chúng nhiều cao thủ như vậy ở cùng một chỗ, đương nhiên là cảm giác có chút chật chội. Đặc biệt hiện tại nhiều người cùng hướng bên ngoài cửa đi ra như vậy, liền làm cho người Phiên quốc dễ bị va chạm nhau.

Mà Trần Thiên Minh không phải hướng ngoài cửa đánh đi, bởi vì hắn hiện tại đang ở gần ngoài cừa, cho nên hắn hướng bên trong đánh vào, tới gần bọn Lâm Quốc dánh cho bọn Phiên quốc liên tiếp lui về phía sau, chỉ trong chốc lát, đội phó Phiên quốc liềm cùng đám người của mình va vào nhau. Tận dụng cơ hội này, Trần Thiên Minh liền hướng đội phó đánh ra một chưởng, sử dụng nội lực cả người, có cảm giác kinh thiên động địa.

Đội phó nhìn thấy Trần Thiên Minh mặc kệ công kích phía sau của bọn Lima mà muốn mạng mình, sợ đến hồn phi phách tán, vội vàng hướng bên cạnh bay đi. Hiện tại hắn không còn muốn giết chết bọn Trần Thiên Minh, hắn chỉ muốn bản thân chạy trốn nhanh lên một chút, chuyện gì quan trọng hơn so với chuyện bạo trụ tánh mạng mình?

Bởi vì đội phó đào tẩu, hai người nam nhân Phiên quốc phía sau liền gặp nạn. Một chưởng mãnh liệt của Trần Thiên Minh sao có thể xem như không có, mà bọn Lâm Quốc còn đang công kích bọn họ. Trước sau thụ địch, hai người nam nhân Phiên quốc bị Trần Thiên Minh cùng bọn Lâm Quốc đánh chết tươi.

"Ba" bởi vì Trần Thiên Minh vì cứu bọn Lâm Quốc mà mặc kệ công kích phía sau, cho nên Trần Thiên Minh vẫn bị Lima đánh trúng một chưởng. Hắn chỉ cảm thấy sau lưng mình giống như bị lửa thiêu đốt vậy vô cùng đau nhức, cũng không biết một chưởng này của Lima là cái gì, mà giống như lửa vậy. Trần Thiên Minh cũng không thèm quản thương thế của mình, hắn lau máu tươi ngay khéo miệng mình kêu lên:" A Quốc, giúp Đình tỷ bọn họ giải vây." Nói xong, Trần Thiên Minh xoay người cùng bọn Lima đối đầu.

Bọn Lâm Quốc nghe xong lập tức hướng bên Đình tỷ đánh tới, bởi vì bớt đi hai địch nhân, nên bọn họ cũng không có khổ sở như vừa rồi, chậm rãi hướng bên Đình tỷ giết tới.

Mà đội phó sợ Lima một lát sẽ trách tội hắn, hắn liền lập tức gia nhập vào vòng vây ba người Lâm Quốc, không để cho bọn họ hướng đến bên Đình tỷ. Vòng vây quanh ba người Lâm Quốc bắt đầu rối loạn, hiện tại có đội phó gia nhập, bọn họ lại bố trí tốt phương hướng vây công Lâm Quốc.

Trần Thiên Minh nhìn thấy tình cảnh như vậy âm thầm kêu đánh tiếc, chỉ còn kém một chút thời gian, là bọn Lâm Quốc có thể hướng bên Đình tỷ tập trung lại. Bản thân hiện tại cũng khổ sở muốn chết, mới vừa rồi bị tên Lima hỗn đãn đánh một chưởng, bản thân bị trọng thương. Mới vừa rồi ba người bản thân vẫn còn có thể miễn cường ứng phó, nhưng hiện tại chỉ hai người thôi bản thân đã đánh không nổi.

"Mẹ kiếp, liều mạng." Trần Thiên Minh vừa nói vừa hướng đầu minh đánh tới.

Tên Phiên quốc cùng Lima phối hợp đánh Trần Thiên Minh kinh ngạc kêu lên:" Đội trưởng, tên Z quốc này có chuyện, hắn tự đánh mình, có thể là mới vừa rồi bị người đánh điên rồi! Hiện tại muốn tự sát." Nói xong, tên Phiên quốc kia cười ha ha ha.

"Không phải, không đơn giản như vậy." Lima mặc dù không biết Trần Thiên Minh làm như vậy có ý gì, nhưng hắn biết Trần Thiên Minh sẽ không ngu mà tự sát như vậy. Nhưng hắn không biết người Z quốc có phương pháp kích thích huyệt đạo, bọn họ cũng chẳng hay biết gì.

"Thiên Minh, không được." Đình tỷ nhìn thấy Trần Thiên Minh dùng phương pháp kích thích tiềm năng nội lực bản thân, măc dù nàng biết đại khái tư liệu của Tràn Thiên Minh, nhưng trong cơ thể Trần Thiên Minh có huyết dịch Huyết Hoàng Nghĩ, còn ăn Thiên Sơn tuyết liên, thì nàng lại không biết đến.

"Chị Đình, mặc kệ, chúng ta nhất định phải chạy thoát, nếu không chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ." Trần Thiên Minh hô lên.

Bởi vì hắn kích thích khí hộ huyệt, cho nên cảm giác đau đớn phía sau lưng đã không còn, hắn hiện tại cảm giác được trong người tràn đầy nội lực, mới vừa rồi bị đả thương sau khi tràn đầy nội lực đã không còn. "Lima, mẹ kiếp, ngươi phải chết!" Trần Thiên Minh hướng Lima cùng tên Phiên quốc kia công tới.

Hiện tại nội lực Trần Thiên Minh so với mới vừa rồi không bị thương còn mạnh mẽ hơn, Lima không phải đối thủ của hắn. Lima phát hiện nội lực của Trần Thiên Minh thoáng cái đã mạnh mẽ như lúc trước khi không bị thương vậy, hắn liền sợ hãi. Hắn đoán nhất định là mới vừa rồi Trần Thiên Minh tự đánh mình mới sinh ra nội lực.

Lima kinh hãi lập tức lùi lại phía sau, hắn không quan tâm đến tánh mạng thủ hạ của mình, hắn cũng như đội phó mới vừa rồi vội vàng chạy trốn, lưu lại thủ hạ mình chịu chết.

"Ba", tên Phiên quốc mới vừa rồi còn đang cười Trần Thiên Minh điên bị Trần Thiên Minh đánh bay về phía vách tường, sau đó bị đâm vào tường cả người đầy máu. Thấy lại thu thập được thêm một tên Phiên quốc, Trần Thiên Minh lập tức hướng Lâm Quốc bên kia lao tới, mục tiêu của hắn là tên đội phó.

Đội phó thấy Lima cũng chạy trốn, Trần Thiên Minh hướng mình đánh tới, hắn có thể không trốn sao? Hắn cũng vội vã hướng ra phía ngoài bay đi, tìm Lima thương lượng đối sách.

Thấy tên đội phó chạy đi, Trần Thiên Minh hướng một tên Phiên quốc khác xuống tay, chỉ trong chốc lát, Trần Thiên Minh đã giết chết tên Phiên quốc kia. Có Trần Thiên Minh trợ giúp, bọn Lâm Quốc liền đánh lùi mấy tên Phiên quốc vây công, sau đó hướng bên Đình tỷ chạy tới.

Bởi vì Trần Thiên Minh bọn họ lại đây, nguy cở của Đình tỷ củng Tiết Phương đều lập tức được hóa giải, bọn họ lập tức hướng bên ngoài bay đi. Mà mấy người Phiên quốc thấy bọn Trần Thiên Minh chạy ra bên ngoài, liền vội vàng đuổi theo.

Khi bọn Trần Thiên Minh đi ra bên ngoài, phát hiện Lima cùng đội phó đang đứng bên ngoài, trong tay hai người cầm súng nhắm vào bọn Trần Thiên Minh.

"Chị Đình, cẩn thận, bọn họ có súng." Trần Thiên Minh Lima hướgn Đình tỷ phía trước nổ súng, vội vàng lao lên phía trước kéo Đình tỷ lại.

"Bịch", Lima thấy Đình tỷ bị Trần Thiên Minh lôi đi, hắn liền hướng Trần Thiên Minh nổ súng. Đội phó cũng hận Trần Thiên Minh võ công cao cường, làm cho bản thân đánh mất mặt mũi, hắn cũng hướng Trần Thiên Minh nổ súng. Vốn bọn họ không cần nổ súng, người của đội hành động dùng súng, chuyện này nếu truyền ra ngoài sẽ làmmcho người khác cười rụng răng, sau này nha khoa liền phát tài.

Nhìn thấy đạn bắn vào mình, Trần Thiên Minh lui về phía sau tránh, nhưng nghĩ tới Đình tỷ đang ở bên cạnh, Trần Thiên Minh không dám tránh đạn. Hắn vận nội lực đỡ lấy đạn của Lima cùng đội phó bắn tới.

Mặc dù có nội lực ngăn cản, Trần Thiên Minh vẫn cảm giac được trước ngực mình bị trúng đạn. "Mọi người đi mau, nếu như bọn họ toàn bộ đi ra chúng ta sẽ gặp phiền toái." Trần Thiên Minh lôi kéo Đình tỷ phóng ra bên ngoài, Tiết phương, bọn Lâm Quốc cũng đi theo phía sau.

Hai người Lima còn muốn muốn nổ súng, nhưng Đình tỷ cùng Tiết Phương đã phóng ra vô ảnh phi đao, nhìn thấy bạch quanh sau khi léo lên liền có kình phong đánh sợ hướng bản thân lao tới, bọn họ vội vàng tránh né. Bọn hắn võ công cao cường, cũng bị vô ảnh phi đao của Đình tỷ hù dọa.

"Đi mau." Trần Thiên Minh kêu lên. Hắn phát hiện nội lực chậm rãi yếu bớt, biết thời gian kích thích đã trôi qua, mà một viên đạn bắn vào trứơc ngực hắn, một biên bắn vào bụng hắn.

Đình tỷ cũng nhận thấy sự khác thường của Trần Thiên Minh, nàng vội vàng dìu Trần Thiên Minh bay nhanh đi.

"Đội trưởng, chúng ta có cần tiếp tục đuổi theo bọn chúng không?" Đội phó đi tới bên cạnh Lima nhỏ giọng nói.

"Không cần, chúng ta hiện tại đuổi theo cũng vô ích, người kia võ công rất lợi hại, không biết dùng phương pháp kích thích gì làm cho bản thân không bị thương? Sau đó chắc chắn hắn sẽ rất thảm." Lima không hổ là đội trưởng, biết loại phương pháp này của Trần Thiên Minh chính là tổn hại cơ thể mình.

Đội phó nói:"Chúng ta làm sao bây giờ?"

Lima nói:" Không vội, chúng ta điều động thêm một ít người qua đây, tốt nhất là có thể làm cho mấy lão đầu trong trường lại đây hỗ trợ, như vậy là không có vấn đề gì. Chúng ta quá tự đại, vẫn là tổng thống nói đúng, lần này người Z quốc quá lợi hại, chúng ta cần phải đi gặp tổng thống báo cáo, nói mấy người này so với hắn nói còn lợi hại hơn, nhất định phải tăng viện thêm nhân thủ." Lima chính là lo lắng mạng sống của hắn, hắn bị Trần Thiên Minh đánh cho kinh sợ, nếu như hiện tại mang theo nhân thủ đuổi theo, có thể bọn họ sẽ bị Trần Thiên Minh bọn họ đánh chết.

Đặc biệt là loại ám khí kia, nếu như không pahỉ hắn trốn nhanh, hắn cùng với đội phó đã xong đời rồi. Tốt nhất vẫn là kêu mấy lão đầu kia lại đây hỗ trợ, mấy lão đầu này chính là sư phụ của đội hành động, võ công của Lima là ho bọn họ dạy. Võ công của bọn họ cao như thế nào, Lima cũng không biết, chỉ biết là bản thân trước mặt bọn họ không tiếp được 10 chiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK