Mục lục
Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thiên Minh vội vàng muốn đem nội lực của mình dung hợp một chỗ với nội lực của chị Đình, nhưng hắn lại không làm được phương pháp này, tuy nội lực của chị Đình cùng loại với nội lực của mình, nhưng không làm sao dung hợp nội lực của mình với chị ấy được.

Trần Thiên Minh hết cách đành phải tiếp tục lợi dụng nội lực của chị Đình để luyện Hương Ba Công của hắn, hắn phát hiện nội lực của mình đã dịch chuyển trong cơ thể chị Đình xong một chu thiên, hình như nội lực của mình lại mạnh hơn một ít. Trần Thiên Minh đã hiểu, thân thể chị Đình tương đương một lò luyện người, khi nội lực mình ở bên trong cơ thể của chị ấy, thì nội lực của mình của thể đạt được hiệu quả làm ít mà lợi nhiều.

Còn khi ở trong cơ thể của mình, nội lực của chị Đình lại tương trợ hắn, kinh mạch các nơi của Trần Thiên Minh đều bị đánh rất mãnh liệt, trực tiếp giúp thể chất trong cơ thể của Trần Thiên Minh mạnh lên. Nếu như còn lợi hại như vậy nữa, vô hình chung nội lực của bản thân hắn cũng sẽ ngày càng mạnh. Song tu này thật là phi thường lợi hại.

Thực ra Trần Thiên Minh còn chưa biết, với người luyện võ công khác chưa chắc song tu đã có hiệu quả lớn như thế, thế nhưng Hương Ba Công là công phu chuyên môn cho song tu, đặc biệt bản thâncTrần Thiên Minh có đặc dị, hắn còn trải qua hai lần kỳ ngộ, chỉ cần sau này hắn tiếp tục luyện công như vậy, không mất bao lâu nữa, võ công của hắn sẽ không còn kém Ma Vương quá xa.

Trần Thiên Minh cũng không biết bọn họ đã luyện được bao lâu, chỉ đến lúc nghe tiếng thở hổn hển của chị Đình: "Thiên Minh, nội lực của chị không mạnh bằng em, không thể chơi cùng em được nữa, em mau thu nội lực của mình về đi." Nói xong, chị lại đỏ mặt không biết đang nghĩ cái gì.

Chẳng qua, dù chị Đình không nói, Trần Thiên Minh cũng sẽ không để thế này mà rời khỏi chị Đình. Hắn thu hồi nội lực lại, sau đó dùng sức di chuyển ở phía trên của chị Đình. Chuyện này mà không làm tiếp thì thật xin lỗi quốc gia, xin lỗi nhân dân, xin lỗi bản thân.

"A!" Chị Đình cảm thấy cơ thể mềm nhũn vô lực lại bị Trần Thiên Minh dùng sức hì hục ở phía trên người nàng, không kìm được phát ra tiếng rên rĩ. Cơ thể nàng rất sướng, cảm thấy như chưa từng được sướng như vậy, Hiện giờ, nàng cũng chẳng còn thấy đau nữa, nàng thầm mong Trần Thiên Minh nhịp nhanh hơn một chút, cố sức hơn nữa, nhịp mạnh hơn vào nàng, trên người nàng.

Để lát nữa còn luyện công, Trần Thiên Minh cũng không dám chơi quá lâu, hắn không không chế bản thân mà cứ ra sức di chuyển hông mình trên người chị Đình. Đặc biệt đối với cặp vú cự sơn đang lắc lư trước mặt hắn, Trần Thiên Minh bóp cả hai vú, lúc bóp, lúc nắn, lúc se, phối hợp vô cùng nhịp nhàng, như linh dương mắc sừng.

"Ưm..." Trần Thiên Minh làm cho chị Đình sướng quá kêu lên. Hắn vừa nhấp vừa thở hồng hộc trên cơ thể chị Đình, khi hắn bắn toàn bộ dương khí mãnh liệt của mình vào bên trong chị Đình thì liền cảm thấy cỗ lương khí mát mẻ của chị Đình xuất ra ào ạt, thậm chí còn nhiều hơn cả Hà Đào.

Trần Thiên Minh hết sức phấn khởi vội chui xuống dưới nơi vừa xuất âm khí của chị Đình ra sức nút, hiện giờ hắn đã hiểu rõ, dòng âm lương khí này không phải từ song tu, mà là thứ dư ra từ cơ thể chị. Y hệt một kẻ ham ăn, song tu là buổi tiệc lớn, âm lương khí là bữa ăn khuya nho nhỏ, là một bữa ăn khuya nhỏ của hắn, ăn cho đã buổi tiệc lớn này, ăn thật no, thật là tức cười.

"Thiên Minh, mau đứng lên, luyện một chu thiên mới có thể dừng lại." Chị Đình mở mắt ra nói với Trần Thiên Minh. Vừa nãy cùng Trần Thiên Minh song tu một lúc, cô ta cũng cảm thấy nội lực của bản thân tăng cường thêm không ít. Cô ta cũng muốn luyện công, xem rốt cục nội lực của mình đã tăng cường được bao nhiêu.

Vì vậy, Trần Thiên Minh liền vận nội lực rất nhanh, chỉ lát sau đã luyện xong một vòng chu thiên. Hắn phát hiện mỗi khi luyện xong một chu thiên, nội lực thành liền mạnh thêm một phần, hiện giờ hắn đã hấp thu toàn bộ nội lực còn lại của chị Đình ở trong cơ thể của hắn thành nội lực của hắn. Tuy nội lực của chị Đình trong cơ thể hắn không nhiều, nhưng Trần Thiên Minh vẫn hấp thu chúng vào đan điền để biến thành nội lực của bản thân.

Sau khi luyện xong chín chu thiên, Trần Thiên Minh cảm thấy một chút thực khí trong cơ thể mình, trong lòng không khỏi kinh ngạc, tứ tiểu chân khí của mình trước đây lại xuất hiện lại rồi. Trời ạ, chân khí này không phải đã bị mình luyện hóa rồi sao? Sao giờ lại xuất hiện? Trần Thiên Minh càng nghĩ càng sợ, tứ tiểu chân khí này hình như sau khi sống lại, lại quyện vào trong bốn đạo chân khí trong cơ thể mình, một đạo kết hợp với một đạo, chúng nó cứ như là hảo bằng hữu, lại như là một đôi tình nhân thắm thiết bên nhau, khiến Trần Thiên phải giật mình.

Điều làm hắn giật mình hơn là trước đây là tứ tiểu chân khí, giờ lại thành tứ trung chân khí. Bốn đạo chân khí này khi tỏa ra thậm chí còn mạnh hơn so với trước đây rất nhiều, tuy không lợi hại bằng bốn đạo chân khí của bản thân hắn, nhưng không kém là bao, ít nhất mạnh hơn trước đây đến mấy lần, đại khái thực khí của mình đã phân thành hai phần tả hữu.

Trời ơi, đây là chuyện gì? Trần Thiên Minh thầm tự hỏi mình, lẽ nào hấp thu được âm lương khí của nữ nhân không phải thực sự luyện hóa, mà là tạm thời bao bọc ở một nơi, hiện tại lại trở thành lực lượng của bản thân mình. Trần Thiên Minh đột nhiên thấy có có bốn đạo toát ra chân khí trong cơ thể mình liền cảm thấy sợ hãi.

Trần Thiên Minh thực sự không hiểu, hắn đành phải mở mắt ra nhìn chị Đình, muốn hỏi chị Đình xem đang xảy ra chuyện gì? Nhưng chị Đình giờ vẫn còn ngồi xếp bàn tròn luyện công. Chị Đình vẫn như trước hoàn toàn khỏa thân, ngọn núi lớn trước ngực vẫn tỏa sáng dị thường đáng yêu, hình như trái anh đào phía trước còn dính chút mồ hôi, có thể là do lúc nãy làm quá mạnh.

Trần Thiên Minh muốn đến bên cạnh chị Đình mà sờ lên cặp vú khổng lồ căng mềm của chị Đình cho đã tay, sau đó lại vo tròn hạt anh đào một chút, lúc bọn họ song tu, hắn đã quên làm những động tác này. Nhưng thấy chị Đình đang luyện công, Trần Thiên Minh đành phải kìm nén xung động của mình, len lén nhìn chị Đình.

Tuy chị Đình ngồi xếp bằng, nhưng Trần Thiên Minh vẫn có thể thấy được bãi cỏ mê người của chị ta, nghĩ đến bãi cỏ xinh đẹp này từ nay về sau đã trở thành lãnh địa của hắn, Trần Thiên Minh liền cảm thấy vô cùng hưng phấn. Hiện giờ, hắn đã bị sắc đẹp của chị Đình làm cho mê hoặc, quên mất mình muốn hỏi chị Đình điều gì.

Lúc này, chị Đình cũng mở mắt, nàng thấy Trần Thiên Minh cứ nhìn vào nơi nhạy cảm của mình, xấu hổ đỏ mặt. Nàng trợn mắt nói với hắn: "Nhìn gì vậy, lưu manh!"

"Ha ha, chị Đình chị đẹp quá, em vừa nhìn đã bị chi mê hoặc, đương nhiên là nhìn không chớp mắt rồi!" Trần Thiên Minh si mê nói.

"Lưu manh, tiện nghi của chị đều bị em chiếm, trước đây cũng thế, giờ cũng vậy." Chị Đình xấu hổ nói. Nàng nghĩ đến khi trước bị Trần Thiên Minh nhìn lén trong WC, bản thân nàng cũng biết hắn đang ở bên ngoài nhìn lén, nhưng lại để cho hắn nhìn. Chẳng qua lúc đó nàng xấu hổ quá, nên vội vã kéo quần lên thôi.

Vẻ mặt Trần Thiên rất đau khổ, nói: "Chị Đình, chị không nên nói em vậy chứ, bằng không em để cho chị chiếm lại, vừa rồi em ở phía trên, giờ để chị lên trên, được chưa? Như vậy mọi người đều hòa nhau, cũng không còn ai chiếm tiện nghi của ai nữa."

"Em đúng là lưu manh!" Chị Đình nghe Trần Thiên Minh đã chiếm đoạt nàng giờ lại còn muốn mình hòa với hắn, đôi mắt đẹp tức giận trừng lên với Trần Thiên Minh, nếu như ánh mắt của nàng hóa thành lưỡi đao, sớm đã chém Trần Thiên Minh chết vài lần rồi.

"Chị Đình, chị đừng như vậy mà, em như vậy em sẽ yêu chị đó." Rốt cục hắn đã nắm được cơ hội tới gần chị Đình, hắn ôm nàng vào lòng, sau đó lang thủ liền vô ý đặt lên cặp vú cao vút của chị Đình, Trần Thiên Minh chỉ đặt tay lên vú chị Đình, chứ không dám làm gì thiếu suy nghĩ, hắn sợ chị Đình giận.

Chị Đình chưa phát hiện mình đã vào tròng của Trần Thiên Minh, nàng nói với hắn: "Thiên Minh, võ công của chị đã tăng hơn so với trước kia một ít, võ công của em thế nào? Khôi phục rồi sao? Có tăng lên không?" Chị Đình lo lắng cho Trần Thiên Minh, liên tiếp hỏi hắn mấy vấn đề.

Trần Thiên Minh cười khổ: "Chị Đình, em khôi phục rồi, cũng có tăng, nhưng trong cơ thể của em lại xuất hiện một chuyện dị thường." Nghe chị Đình hỏi, hắn mới nhớ lại tứ tiểu chân khí trong cơ thể mình, hiện giờ lại thành tứ trung chân khí.

"Rốt cục là chuyện gì?" Chị Đình lo lắng nói. Nàng vừa nghe Trần Thiên Minh nói trong cơ thể xuấ hiện tình huống dị thường, ngực liền thắt lại, dù mặt ngoài nàng mắng hắn, nhưng thực ra nàng rất yêu Trần Thiên Minh.

Vì vậy, hắn liền đem chuyện trong cơ thể mình nói với chị Đình, nói cả chuyện tứ tiểu chân khí trước đây. Nghe Trần Thiên Minh nói xong, chị Đình liền nhíu mày, từ sách thư mà nàng đọc, song tu chỉ giúp cho nội lực cho song phương tăng lên, chưa bao giờ gặp tình huống trong cơ thể xuất hiện chân khí khác, đồng thời lại đến bốn đạo, những điều này thật là kỳ quái.

"Thiên Minh, chị hoài nghi bốn đạo chân khí trong cơ thể em là do em hấp thu từ âm lương khí của người khác." Chị Đình nói.

Trần Thiên Minh gật đầu nói: "Em cũng nghĩ như vậy, nhưng vấn đề là em rõ ràng đã luyện hóa chúng rồi, sao giờ còn xuất hiện, bốn đạo chân khí này hiện giờ còn mạnh đến như vậy, em càng nghĩ càng thấy sợ!"

Chị Đình suy nghĩ một chút rồi nói: "Thiên Minh, em nói cho chị biết trong cơ thể em rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Sao bị bắn cũng không sao?" Chị Đình thấy cơ thể hắn xuất hiện sự kỳ quái, cho nên cô ấy muốn hỏi cho rõ ràng có chuyện gì đã xảy ra.

Dù sao chị Đình cũng là người phụ nữ của mình, nên hắn nói cho cô ấy về chuyện kiến Huyết Hoàng và Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm.

Chị Đình nghe xong tức giận nói: "Em thật, sao thứ quý giá trên đời đều bị em bắt gặp vậy, em thật không còn gì để nói. Xem ra, nếu chị không song tu cùng em, em cũng chẳng sao cả."

Hắn nghe ra trong câu nói của chị Đình có ý trách hắn, hắn vội nói: "Chị Đình, không phải em đã nghe lời chị sao? Em không sao mà, chỉ là không biết lúc nào mới khôi phục thôi."

"Ôi, em thật là... thật đáng sợ, người ta có trong cơ thể một đạo chân khí đã lợi hại rồi, em có tới bốn đạo, hiện giờ là tám đạo chân khí. Tạm thời em vẫn chưa luyện thành tầng thứ bảy, đã trực tiếp luyện đến tầng thứ tám, điều này thật khiến người ta không thể tin được." Chị Đình thở dài một hơi nói.

"Chị Đình, em càng bị chị nói, lại càng thấy buồn bực, vậy rốt cục là có chuyện gì? Thực khí này ra rất nhiều khẳng định là tổ hợp với âm lương chi khí, chúng rõ ràng có thể luyện hóa, sao lại đi ra vậy? Có hại gì cho em không?" Trần Thiên Minh lo lắng nói, nếu như bốn đạo chân khí này đánh với bốn đạo chân khí trong cơ thể hắn, vậy hắn coi như xong.

Chị Đình liếc nhìn Trần Thiên Minh, nói: "Em cũng biết sợ rồi sao? Luôn thích phong lưu khoái lạc, trêu hoa ghẹo nguyệt, giờ cũng rước họa rồi đấy." Chị Đình cũng cố tình dọa hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK