Mục lục
Ngài Cố Thân Mến!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 508 CỨ YÊN TÂM Ở BÊN ANH, TRỜI SẬP ĐÃ CÓ ANH CHỐNG ĐỠ

Hoắc Vi Vũ nhìn khuôn mặt tím tái, đôi mắt đỏ ngầu vằn vện tơ máu của hắn mà mắt đỏ hoe. Chắc chắn hắn không tin những gì cô nói nên mới đợi ở đây thế này. Hắn bận rộn là thế, hôm nay còn không có thời gian để ngủ, vậy mà vẫn ở đây chờ câu trả lời của cô. Quả nhiên, dù có dứt khoát thế nào, cô cũng chẳng thể lừa được người tài trí như hắn.



“Cố Hạo Đình, sau này anh nhất định phải sống cho tốt, đánh bại tất cả kẻ địch, trở thành bậc vương giả thống trị tất cả mọi người.” Hoắc Vi Vũ nhìn hắn bằng đôi mắt long lanh rực sáng.



Cố Hạo Đình nheo mắt lại, ánh mắt sắc bén hệt như tia X dò xét cô. Hắn đanh giọng, nói: “Chẳng phải em mong anh cầu được ước thấy, có được tất thảy những gì mình muốn sao? Anh chỉ muốn có được em! Anh nhắc lại lần nữa, anh không cần người yêu của mình hy sinh cái gì vì anh, nếu ngay đến bản thân anh mà còn chẳng bảo vệ nổi thì làm sao xứng làm người đàn ông của em?”



Hoắc Vi Vũ bỗng xúc động, muốn nói với hắn tất cả. “Cố Hạo Đình, nếu…”



“Không có nếu như!” Cố Hạo Đình ngắt lời cô.



Hoắc Vi Vũ ngập ngừng, lời đã ra đến miệng lại đành nuốt vào, ngậm ngùi buông rủ hàng mi.



Cố Hạo Đình cắn răng, nét mặt thoáng chút mất tự nhiên, dịu giọng hỏi: “Nếu làm sao?”



“Cho em một năm, hãy để em làm những điều mình muốn, được không?” Hoắc Vi Vũ cầu khẩn.



“Em muốn làm gì? Hả Hoắc Vi Vũ?” Cố Hạo Đình cao giọng, đôi con ngươi trở nên lạnh lùng, giọng nói đã có vẻ mất bình tĩnh. “Em giấu giếm anh như thế chỉ càng khiến anh nổi điên hơn thôi. Em muốn đến chỗ Duật Cẩn sao? Em biết đấy là chỗ nào không? Chẳng lẽ em thực sự muốn làm con dâu ông ta? Em có hiểu là một khi em trở thành vợ của Duật nghị, chúng ta sẽ không bao giờ có thể ở bên nhau không?”



“Dù sao cũng tốt hơn là anh phải chết! Còn sống thì mới mong có cơ hội xoay chuyển tình thế chứ.” Hoắc Vi Vũ cũng kích động.



Cố Hạo Đình túm chặt lấy cô, xoay người ấn cô ngã ra sofa, cúi nhìn cô rồi hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Tại sao anh lại có nguy cơ phải chết? Anh hứa với em, nhất định sẽ không chết trước em. Cho dù bây giờ có nổ súng khai chiến với Duật Cẩn, anh cũng nắm chắc phần thắng.”



Hoắc Vi Vũ mím môi, nhìn ra chỗ khác, đôi mắt dần ngấn lệ.



“Tiểu Vũ, em phải nói cho anh biết có chuyện gì thì anh mới đề phòng được chứ. Em không muốn anh chết, anh cũng phải biết cái gì có thể dồn mình vào chỗ chết chứ?” Cố Hạo Đình nhíu mày, nói đầy vẻ bất đắc dĩ.

Nguồn : Vietwriter.vn

Lúc này, nước mắt đã tràn mi. Hoắc Vi Vũ vừa nghẹn ngào vừa hỏi: “Khi ở nước B, anh đã làm thế nào để an toàn thoát thân?”



Cố Hạo Đình khựng lại, đôi mắt trở nên sâu thẳm. Hắn trầm giọng hỏi: “Duật Cẩn biết rồi đúng không? Ông ta lấy chuyện đó để uy hiếp em phải không?”



“Em không muốn anh chết, cũng không muốn anh thân bại danh liệt. Hạo Đình, chúng ta vẫn có cơ hội xoay chuyển tình thế, chẳng qua chỉ thiếu thời gian thôi. Em không muốn anh đánh mất tất cả vì em, cũng không muốn anh bị người đời phỉ nhổ, lưu tiếng xấu ngàn năm. Nếu thế thì dù ở bên anh, em cũng không thể vui vẻ. Em

không muốn bị ghi vào sách sử là hồng nhan họa thủy hại nước hại dân. Cho em một năm đi, em sẽ tự giữ mình, không để Duật Nghị chạm vào đâu. Em phải tới chỗ Duật Cẩn, em muốn làm gián điệp kiên cường nhất cho anh.” Hoắc Vi Vũ nói thật kiên định.



“Chuyện này cứ để anh giải quyết, em không cần bận tâm. Cứ yên tâm ở bên anh là được rồi.” Cố Hạo Đình đứng dậy, trong mắt chứa đầy vẻ giết chóc.



Hoắc Vi Vũ chợt thắt lòng. Điều cô lo sợ nhất dường như sắp xảy ra rồi. Cô vội vàng ôm lấy eo Cố Hạo Đình: “Em không yên tâm. Cố Hạo Đình mà em yêu là người đầu đội trời chân đạp đất, là anh hùng của đất nước, được muôn dân kính trọng, người người ngợi ca. Phải rồi…” Cô khựng lại một lúc rồi nói: “Em nhớ ra cơ hội xoay chuyển tình thế là gì rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK