Mục lục
Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện mua người làm, Liên Mạn Nhi cũng nghĩ tới, vẫn không có nói ra nguyên nhân không thuê trưởng quỹ, người thu chi.

Danh không chính thì ngôn không thuận, các nàng là từ người nông dân trở nên giàu có, chỉ có chút giàu có, muốn mua nô dịch tỳ nữ, cũng không phải là không thể, nhưng lại khó tránh khỏi miệng lưỡi con người. Mà Ngũ lang hôm nay thi đỗ tú tài, nhà các nàng có phô trương như vậy, người khác cũng chỉ cảm thấy chuyện này là đương nhiên. Mua người về, lại càng dễ dàng quản lý.

Dĩ nhiên, Liên Mạn Nhi cũng không phải không nghĩ qua tình huống khi Ngũ lang không thi đỗ tú tài, nếu thực sự như vậy, đến lúc đó chuyện nên làm h vẫn phải làm, bất quá cũng có thể dựa vào cổng trào Ngự ban để uy hiếp.

Mà bây giờ nhà Liên Mạn Nhi có cổng trào Ngự ban cũng có cái mũ tú tài của Ngũ lang, có thể nói là hợp lại càng tăng thêm sức thuyết phục, thêu hoa trên gấm.

Cả nhà thương lượng hồi lâu, cũng nhất trí đồng ý đề nghị của Liên Mạn Nhi. Không đợi Liên Thủ Tín đi lên trấn trên, thì hai cha con Ngô Ngọc Quý cùng Ngô Gia Hưng đã tự mình đi tới. Thì ra bọn họ đoán được sau khi Ngũ lang trúng tú tài, nhà Liên Mạn Nhi sẽ an bài nhiều cái mới, vì ngày đó quá bận rộn, không có cơ hội nói ra, nên hôm nay chủ động tới cửa.

Ngũ lang và Liên Thủ Tín liền đem chuyện mua người, mướn người nói cùng hai cha con, Ngô Ngọc Quý cùng Ngô Gia Hưng một ngụm liền đáp ứng.

Trước đêm Trung thu trút xuống một trận mưa, trận mưa này khiến cho không thể không kéo dài việc tiến hành thu hoạch vụ thu. Bởi vì đất quá lầy lội, người không đi vào được, phải chờ mấy ngày cho đất cứng lại, mới có thể thu hoạch vụ thu.

Bất quá trận mưa này đối với cả nhà Liên Mạn Nhi ảnh hưởng cũng không lớn. Hôm nay Ngũ lang và Liên Thủ Tín nửa đêm thức dậy, chuẩn bị một xe cá, tôm cua, củ sen, hạt sen, hạt kê, củ ấu, thổ sản vân vân đưa đi phủ thành.Từ Tam Thập Lý Doanh Tử đến phủ thành phải đi theo con đường lớn, mặc dù bị mưa lớn vừa dứt, nhưng việc đi cũng không thành vấn đề.

Lúc hai người từ phủ thành trở về, còn mang về một nhà bốn người.

Hàn Trung, vợ Hàn Trung, con trai Hàn Tiểu Phúc, con gái Hàn Tiểu Hỉ.

Thì ra thời điểm Ngũ lang đến Trầm gia, cùng Trầm Cửu tán gẫu, trong lúc vô tình nói đến chuyện trong nhà muốn mua người phục vụ. Trầm Cửu mười phần nhiệt tình. Liền âm thầm căn dặn Chung quản sự, muốn tìm mấy người thích hợp cho nhà Liên Mạn Nhi.Cuối cùng Chung quản sự liền tìm được một nhà bốn người này.

Hàn Trung cùng vợ Hàn Trung đều ngoài ba mươi tuổi, Hàn Tiểu Phúc mười lăm tuổi, Hàn Tiểu Hỉ mười ba tuổi. Cả nhà đã từng đi làm người hầu cho một gia đình ở phủ thành, nhà chủ kia gần đây được thăng quan muốn đi nhậm chức, trong nhà liền có vài người không cần dùng đến, vốn cũng muốn đưa cho người khác hoặc bán đi. Nhà này cùng Trầm gia có chút quen biết, nói là người vô cùng quy cũ. Chung quản sự liền chọn một nhà bốn người này tới. Nói là hiểu tận gốc rễ, rất có năng lực làm việc.

“Bốn người kia, là Tiểu Mập đưa cho chúng ta?” Liên Mạn Nhi hỏi Ngũ lang.

“Là ta dùng bạc mua, khế ước bán thân ở chỗ này.” Ngũ lang lấy từ trong tay áo ra mấy tờ thân khế, đưa cho Liên Mạn Nhi.

Liên Mạn Nhi đem từng cái khế thân nhìn qua một lần. Cùng Ngũ lang nói phù hợp, cả nhà bốn người này giá tổng cộng là hai mươi lăm lượng bạc. Hàn Trung trước kia làm quản sự, vợ Hàn Trung có thể nấu nướng, Hàn Tiểu Phúc cùng Hàn Tiểu Hỉ cả hai đều có khả năng làm việc.

Vô cùng thích hợp, hơn nữa giá cũng rẻ.

Liên Mạn Nhi cũng từng cùng Ngô Ngọc Quý và Ngô Gia Hưng nghe ngóng, biết đại khái giá người trên thị trường, làm việc có kinh nghiệm, đã được dạy quy củ, mà đang trong độ tuổi khỏe mạnh như thế. Cái giá này mua cũng không ra. Chỉ sợ gia đình kia làm lấy lệ, nửa bán nửa tặng đi.

“Ca, Tiểu Mập nghe ca nói nhà chúng ta muốn mua người hầu hạ, không có nói với huynh là muốn từ trong gia đình hắn chọn người đưa cho ta sao?” Liên Mạn Nhi đột nhiên hỏi Ngũ lang.

“Không có.” Ngũ lang lắc đầu, “Chuyện như vậy Tiểu Cửu trong lòng hiểu rõ.”

Liên Mạn Nhi âm thầm gật đầu một cái, không thể không nói. Tiểu Mập làm rất tốt. Nếu là hắn chọn sẽ cảm thấy đưa cho nhà nàng thì phải chọn người tốt nhất, tất nhiên là từ chọn từ trong nhà hắn. Nếu người là Trầm gia đưa tới, sau này các nàng muốn sai sử, sẽ có nhiều cố kị.

Mà bây giờ, các nàng tốn bạc mua người về, có được thân khế, bọn họ đã từng hầu hạ qua quan lại người ta, lúc này sai sử mới yên tâm, cũng có thể có được trợ thủ đắc lực.

Liên Mạn Nhi nhìn khế thân, rồi để cho cả nhà bốn người đi vào.

Bốn người đi vào, liền hướng phía trên dập đầu. Liên Mạn Nhi hỏi mấy câu, thấy bốn người này quanh người gọn gàng, gương mặt đoan chính, cử chỉ lời nói đâu ra đấy, đúng là bộ dáng người ở của những gia đình giàu có.

Người một nhà thương lượng một phen, liền an bài những việc cần làm cho mấy người họ. Hàn Trung tạm thời đảm nhiệm chức quản sự, vợ Hàn Trung an bài đến phòng bếp làm việc, Hàn Tiểu Phúc ở phía trước viện làm việc vặt, chủ yếu hầu hạ Ngũ lang cùng Tiểu Thất, Hàn Tiểu Hỉ ở phía sau viện làm việc vặt, chủ yếu hầu hạ Liên Chi Nhi cùng Liên Mạn Nhi

Hàng tháng sẽ được phát tiền, ngoài ra còn có quần áo bốn mùa.

Trong nhà có người hầu hạ, chỉ còn lại chưởng quỹ và người thu chi của Liên Ký.

Cha con Ngô Ngọc Quý cùng Ngô Gia Hưng rất là quan tâm, giới thiệu mấy chưởng quỹ cùng người thu chi tới để cho Liên Mạn Nhi lựa chọn, đều là người có kinh nghiệm làm việc, mà danh tiếng cũng tốt. Cuối cùng Ngũ lang và Liên Mạn Nhi chọn trúng một người nhà ở huyện bên cạnh tên là Trần Bình An đã từng làm chưởng quỹ cho một tửu lâu trong huyện thành, là người chính trực, rất biết ăn nói, ngoài ra còn chọn một người họ Phùng làm người thu chi.

Chưởng quỹ Liên Ký mỗi tháng có tiền công, tam tiết ( ba ngày tết, Đoan Ngọ, Trung Thu, Nguyên Đán) có quà tặng trong ngày lễ, hàng năm còn có ngày nghỉ đông, cuối năm căn cứ theo thu nhập của Liên ký mà chia lợi nhuận. Người thu chi cũng như thế, chẳng qua phần ưu đãi so với chưởng quỹ thì thấp hơn.

Chờ tất cả mọi chuyện dàn xếp xong, cũng đã đến mười lăm tháng tám.

Năm nay ăn tết chính là cả nhà Liên Mạn Nhi, cộng thêm một Lỗ tiên sinh.

Bởi vì gần đây chuyện vui liên tiếp, bữa cơm hôm nay cũng chuẩn bị thịnh soạn hơn. Trừ mấy đĩa thức ăn phải có trong ngày tết trung thu, bữa cơm này còn có trà Long Tĩnh Hà Nhi, gà chưng lá sen, thịt kho tàu đầu sử tử, vịt hấp muối, vân vân, nhiều vô số bày đầy một bàn.

Trương thị vẫn như cũ tự mình xuống bếp, nhưng mà so với ngày thường đã thoải mái hơn nhiều, bởi vì vợ Hàn trung làm việc rất tốt, có sở trường về nấu nướng, chính xác thì giỏi chế biến những món ăn thịt vịt. Điều này làm cho Trương thị vô cùng hài lòng. Bình thường nhà Liên Mạn Nhi rất ít ăn thịt vịt, bởi vì Trương thị không giỏi chế biến các món ăn từ thịt vịt.

Buổi trưa ăn tiết yến, buổi tối cả nhà Liên Mạn Nhi cùng nhau ngồi tại trong đình bên cạnh hồ sen, cả nhà và Lỗ tiên sinh cùng nhau ngắm trăng. Trong hồ sen chỉ còn lại một đám sen tàn, Liên Mạn Nhi để cho người đem hoa cúc trong nhà mang tới, bố trí lại đình viện một chút.

Chờ vào đêm, trong ngoài đình đốt đèn lồng, cả nhà cùng Lỗ tiên sinh đến ngắm trăng, Lỗ tiên sinh nhìn sắp xếp trong ngoài đình, không khỏi mừng rỡ, liền khen mấy câu.

Trong đình đã sớm bày bàn ghế, cả nhà cùng ngồi vào vị trí. Một bàn buổi tối này vô cùng đơn giản, trừ bánh Trung Thu, mấy thứ quả tươi, điểm tâm mềm, chính là cua hấp.

Bữa tiệc buổi tối này, chính là ăn cua ngắm trăng.

Bởi vì bàn tiệc có cua, Liên Thủ Tín còn cố ý mở ra một vò rượu Thiệu Hưng lâu năm. Tiểu Hỉ ở bên ngoài đình nhóm một bếp than nhỏ, phía trên treo ngược một cái siêu đồng. Đem rượu Thiệu Hưng hâm nóng, đổ vào trong cái siêu ấm áp, rồi bưng lên. Hàn Trung ở bên ngoài đình phục vụ, tùy thời nghe chủ nhân gọi, vợ Hàn Trung lưu lại phòng bếp, Tiểu Phúc phụ trách lần lượt đem nồi cua cùng điểm tâm đến bên ngoài đình, rồi để Tiểu Hỉ bưng lên bàn.

Liên Thủ Tín cùng Ngũ lang tự nhiên muốn tiếp Lỗ tiên sinh uống rượu, Trương thị cũng có thể uống mấy chén, nàng còn tự quyết, đặt ở trước mặt Liên Mạn Nhi, Liên Chi Nhi cùng Tiểu Thất một chén rượu, để cho ba đứa trẻ mỗi đứa có thể uống hai chung.

“Bây giờ cao hứng, dù sao, ăn cua này mà không uống chút rượu nóng, cẩn thận trở về đau bụng.” Trương thị nói như thế.

Con cua dĩ nhiên là tự sinh sản ở ao cá nhà Liên Mạn Nhi, là Liên Mạn Nhi chọn con cua có cái yếm lớn nhất giữ lại, chính là vì để ăn tết. Nhờ có Liên Mạn Nhi để ý, trước đó giữ lại mấy con cua, bằng không, con cua có thể ăn ở trong hồ sen đã bị bán sạch.

Tết Trung Thu mấy ngày nay, cá, tôm, cua trong ao cá nhà Liên Mạn Nhi bán rất nhiều, trong đó bán nhiều nhất là cua. Liên Mạn Nhi theo tình hình cua trong hồ lớn lên, đem cua chia thành ba loại. Loại tốt nhất, chính là loại mà nhà Liên Mạn Nhi đang ăn, mỗi cân năm mươi văn tiền. Loại thứ hai mỗi cân giá bốn mươi văn tiền, còn có loại thứ ba mỗi cân giá ba mươi lăm văn tiền.

Trước tết mua bán rất đắt hàng, tới hôm nay đã kết thúc, nhà Liên Mạn Nhi bán được hơn một ngàn cân cua, tổng cộng cũng phải được bốn mươi lăm lượng bạc. Hơn nữa mấy ngày nay bán cá, củ sen tươi, chỉ có mấy ngày, cả nhà Liên Mạn Nhi liền kiếm được một trăm hai mươi lượng bạc. Mà trong ao cá cũng không bị thiếu tôm cua, đoán chừng trong tháng tám cũng có thể lớn lên rồi bán tiếp, đến lúc đó chắc chắn tiền lãi sẽ tăng.

Trong bữa tiệc, cả nhà nói những chuyện xoay quanh đề tài ao cácùng hồ sen.

“Đúng vậy” Liên Mạn Nhi gật đầu, “Sang năm sẽ đào thêm một hồ sen, cũng thêm bốn ao cá khác nữa. Đem đất bên này tận dụng thật tốt.”

Mắt thấy tiền lãi từ ao cá cùng hồ sen thật phấn khởi, sang năm tự nhiên sẽ tiến thêm một bước, đem tất cả đất ở bờ sông các nàng mua được cũng đào ra. Đây là kết quả mấy ngày nay cả nhà thương lượng.

Qua mười lăm tháng tám, cả nhà Liên Mạn Nhi cũng bận rộn chỉnh lại tâm tình, toàn tâm tập trung thinh thần vào công việc thu hoạch vụ giữa thu.

Mấy người làm trong nhà, Đại Lực cùng Tiểu Đinh đưa ra văn tự bán thân. Liên Thủ Tín quan sát nửa năm thấy Đại Lực tuổi hơi lớn, trung hậu lại làm được việc, liền cất nhắc cho hắn xuống ruộng làm việc. Có lúc xuống ruộng làm việc, Liên Thủ Tín có chuyện không thể đi, liền để Đại Lực dẫn đầu, làm việc vô cùng ổn thỏa làm cho người ta yên tâm.

Thu hoạch vụ thu năm nay, Liên Thủ Tín vẫn như cũ tự mình xuống ruộng dẫn đầu làm việc, Ngũ lang bởi vì tạm thời không có áp lực cuộc thi, cũng cùng Tiểu Thất cùng nhau mặc quần áo thô sơ, giày đế vải, mang theo nón cỏ, ăn mặc giống như nhà nông dân, mỗi ngày đi theo Liên Thủ Tín xuống ruộng làm việc.

Ba mẹ con Trương thị đều không cùng xuống ruộng làm việc, mỗi ngày chỉ ở trong nhà, làm chút việc nhà, chuẩn bị thức ăn cho mấy người Liên Thủ Tín. Trương thị làm việc đã quen, nàng cũng bận tâm chuyện bên trong đất, mặc dù Liên Thủ Tín, Ngũ lang đều không cho nàng xuống, có lúc nàng sẽ xuống ruộng xem một chút, hoặc là đưa chút nước trà, hoặc là đưa dưa hấu, nếu không chính là đưa đến một rổ dưa hồng.

Liên Thủ Tín mang theo Ngũ lang và Tiểu Thất cùng vài người làm, cùng nhau xuống ruộng làm theo công nhật, quay trở lại ăn cơm, cũng ăn thức ăn giống nhau. Trương thị sắp xếp thức ăn, rất nhiều, cho nên bất kể là người làm trong nhà, hay là người làm tạm thời theo công nhật, cũng đối với Liên gia khen không dứt miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK