• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quay trở lại câu chuyện thiếu gia Ú nhà quả phụ Cụ Lý, trong lúc làm “lễ cúng ma” nhờ lão Bụng to Nam Phong đồng thầy danh tiếng tại phủ đồng, thực hiện pháp sự trừ ma cho con trai, chẳng may không biết ra làm sao tự nhiên phát sinh chuyện quái sự.

Sau khi quậy tanh bành đền Vạn Kiếp, phóng như bay ra khỏi cổng đền Thần. Cụ Lý ba chân bốn cẳng cùng mọi người đuổi theo Ú thiếu gia, nhưng hai chân thì làm sao chạy lại “bốn chân” của Ú thiếu gia cho được? Ú thiếu gia khi này không biết nên gọi người hay thú, hết chạy rồi lại phóng lên mái nhà, chỉ thoáng chốc mất hút không thấy đâu.

Chuyện Ú thiếu gia thành người không ra người thú không ra thú, là chuyện xưa nay hiếm thấy tại Phủ đồng. Ú thiếu gia làm cho trăm nhà vạn hộ bất an, chuyện chưa vào đâu thì lại thêm chuyện kinh hãi xảy ra.

Cứ đêm xuống, thì hết nhà này đến nhà kia mất trộm, hết cá trong ao, có khi mấy con gà, đêm sau vài con chó mèo cũng biến mất không chút tăm hơi, chút lông cũng chẳng thấy, sáng ra chỉ còn vương vãi máu tanh của con vật đáng thương trên nền đất. Dân chúng bàn ra tán vào “Không thể có chuyện như vậy, này chắc chắn liên quan đến Ú thiếu gia nhà họ Lê, giờ nó đã thành tinh. Hôm đầu thì bắt cá ăn, rồi sang gà, thêm ngày lại đến chó mèo, heo bò cũng xơi nốt, chỉ e rằng rồi con người cũng chuẩn bị làm mồi cho Ú thiếu gia rồi…” bạn nghĩ xem nếu là bạn thì có đáng sợ không chứ?

Quan phủ cùng các đội dân quân nhanh chóng vào cuộc tìm kiếm, cắt cữ cả trăm người ngày đêm truy lùng U thiếu quái, nhưng mọi việc giống như mò kim đáy bể.

Người hoang mang nhất chính là lão Bụng to Nam Phong. Dân chúng dè bỉu nói ngày thường gã Bụng To mang tiếng là thầy đồng uy danh, ra ngoài dương dương tự đắc, giờ gặp đúng chuyện tà quái đến cái rắm cũng không gặng ra nổi, nói gì đến tróc yêu trừ tà.

Vết thương trên cánh tay còn chưa lành, nỗi ô nhục thanh danh thầy đồng cũng ảnh hưởng không ít, uổng cho danh tiếng tạo dựng bao năm qua, phút chốc bị một thằng nhóc con không biết cái thể loại tà ma gì nhập vào làm Bụng to ăn không ngon ngủ không yên. Cánh tay bị Ú thiếu gia cắn trúng bưng mủ, mới chỉ vài ngày sưng tấy, từ xanh chuyển qua đen thùi lùi như nhọ nồi, lan nhanh khắp cánh tay, rồi dịch vàng dưới nách cứ thế chảy ra, bệnh tình ngày càng nặng.

Cũng có câu “Hùm chết để da, người chết để tiếng” dẫu sao thì trách nhiệm trừ tà cho Ú thiếu gia với lấy lại thanh danh còn đó không thể né tránh, chỉ là tình trạng bệnh nặng như vậy giờ thì có cố cũng lực bất tòng tâm. Nếu cứ vậy, đến tánh mạng còn chưa chắc giữ được còn nghĩ đến việc gì...

Trong lúc cùng đường đầu lão Bụng to chợt lóe lên một tia hy vọng, tìm gặp thầy của mình, hy vọng ông ta có thể ra tay tróc yêu trừ họa cứu mình một phen.

Mà kể ra cũng khổ, Thầy của lão Bụng to ngày nay mai đó, biết tìm phương nao?

Không phải là không cầu được, mà là lão Thầy đồng này tính tình ương ương dở dở, lúc nắng lúc mưa, may mắn gặp lúc lão vui thì ra tay cứu giúp, không vui thì ông trời có ra lệnh lão có chết cũng không làm. Dẫu vậy chỉ một người duy nhất trên đời có thể sai khiến lão, đó là vợ lão ta. Thế là chẳng màng thân thể đang trong cơn bạo bệnh, Bụng To cũng chuẩn bị vác cái thân tàn ma dại đến cầu cạnh sư mẫu.

Như đã nói bên trên, trong hai đại đạo hiện hành tại Phủ Đồng, Đạo Mẫu Tam Tứ Phủ - Trần Triều là hai đạo phái điều thuộc dòng Tiên thiên, tuân lệnh Ngọc Hoàng cứu giúp nhân thế, khuyến thiện phạt ác. Đạo Mẫu Tam Tứ Phủ là cứu giúp chúng sanh thuộc phần Dương, còn Trần - Triều lại chuyên tróc yêu trừ tà thuộc về phần m.

Các cấp bậc hai bên cũng khác nhau, ví như Đồng con, Đồng lính, tân Thanh đồng, Thanh đồng, Đồng thầy, Sư Công đồng v, v... Người trong đạo truyền câu cửa miệng “Ba năm thử lính – Chín năm thử đồng” ai muốn có được hồng phúc hầu giá thánh cũng không phải muốn là được, trải qua rất nhiều gian nan mới có thể trở thành một Thanh đồng, lại còn phân ra thành Đồng Dương và Đồng m. Có người hỏi Đồng m, Đồng Dương là gì?

Đồng Dương hay còn gọi là Đồng Nổi, chưa trình đồng mở phủ nhưng vẫn đi Hầu đồng. Đồng m là dạng Đồng Chuẩn, đã chuyển qua Hầu âm và đã mở phủ điện cho mình. Đồng m cũng được gọi là Đi m hay Học m. Pháp môn Đi âm này không phải ai cũng đạt được, số người có cơ duyên Hầu âm này tại Phủ Đồng xem ra chỉ đếm được trên đầu ngón tay, muốn Học âm hay Đi âm phải hội đủ các ân duyên, từ Gia tiên chứng giám, Gia đạo trải qua bao đời hầu thánh nếu may mắn sẽ được “Nhà Thánh” ban ân điển, đi học các pháp môn mật truyền của Vu Thần Đạo. Sau bao năm tu luyện với thuật đi âm này có thể đạt đến cảnh giới “Thiền Động” sau nữa là truyền thuyết “Huyền Đồng” tức là tu vi cấp cao nhất trong pháp môn đi âm của Trần – Triều, khi đạt đến đẳng cấp này có thể hợp nhất với vũ trụ tiến vào trạng thái bất tử.

Ngoài ra, bên Thanh đồng chọn một trong hai, hoặc cả hai Đại đạo này, ví như bên Đạo Mẫu Tam Tứ Phủ có thể tu luyện thêm từ bên Trần- Triều và ngược lại, khi đó Thanh Đồng còn được gọi là “Kim Chi Nước Đôi”.

Nghe người dân truyền tụng, lão Thầy của Nam Phong Bụng to cũng là một “Kim Chi Nước Đôi “này và là vị chân thân bất lộ tướng, đạt đến cảnh giới Thiền Động xuất quỷ nhập thần. Chuyện này có thể kể sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK