Mục lục
Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nghe thấy lời nói dịu dàng như vậy, mặt Đường Tâm Nhan lập tức đỏ bừng lên.

“Không được… Không được nói linh tinh.


Đường Tâm Nhan đỏ bừng mặt nói, nước mắt ở khóe mắt lấp lánh như thủy tinh, cô không dám nhìn thẳng vào mắt Mặc Trì Úy, đôi mắt ấy sáng lên tia sách rực rỡ, khiến cô có một loại kích động sẽ bị thiêu rụi ngay lập tức.

Nhìn thấy người phụ nữ của mình cúi đầu, sắp khoan được vào bàn tới nơi, trên mặt Mặc Trì Úy lộ ra nụ cười thích thú.

Hai người vừa nói vừa cười, một tiếng sau, Đường Tâm Nhan thỏa mãn buông đũa xuống.

“No quá đi mất.


Đường Tâm Nhan lười nhác dựa vào ghế, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn lúc nào cũng tồn tại.

“Như vậy mà đã thỏa mãn rồi?” Mặc Trì Úy ra hiệu cho người giúp việc tới thu dọn đồ ăn, mình thì nghiêng người dựa vào bên cạnh Đường Tâm Nhan, đôi mắt đen láy, thâm tình vẫn luôn trói chặt người cô.

Cô rất nghiêm túc gật đầu.

“Trước đó không ở cạnh anh, em thật sự cho rằng cả đời này sẽ không hạnh phúc được nữa, dù sao… dù sao thì gia đình em sẽ không khiến em cảm thấy được một chút tình thân nào, nhưng sau khi quen biết anh, thế giới của em đã xảy ra thay đổi lớn, ông xã, cảm ơn anh nhé.


Đường Tâm Nhan kéo bàn tay lớn, đường chỉ tay rõ ràng của Mặc Trì Úy, đan chặt vào tay anh.

“Đúng là cô gái ngốc.



Mặc Trì Úy nhẹ nhàng ôm Đường Tâm Nhan vào lòng.

“Có em mới là nhà.


Một câu ngắn ngủi nhưng lại thể hiện được sự yêu chiều vô tận mà anh dành cho cô.

Sáng sớm hôm sau, Đường Tâm Nhan vẫn tới phim trường sớm, bởi vì buổi sáng Mặc Trì Úy có cuộc họp nên anh không tới phim trường cùng cô được.

Thế nhưng vì để tránh có người gây rối tới người phụ nữ của mình, Mặc Trì Úy vẫn sắp xếp hai người vệ sĩ, luôn canh chừng, nửa bước không rời Đường Tâm Nhan.

“Như vậy thì cho dù Phượng Cừ muốn tìm cậu gây rối thì anh ta cũng sẽ không thành công được.


Cố Nhiễm Nhiễm nhìn hai người vệ sĩ phía sau, cô ấy đi tới bên cạnh Đường Tâm Nhan, cười nói.

Đường Tâm Nhan đặt kịch bản trong tay xuống.

“Lần này sẽ không có bất cứ ai đi đồng tình với anh ta cả, kết quả của mọi chuyện đều cần anh ta tự mình gánh vác, hy vọng anh ta tự hiểu tất cả, đừng xuất hiện trước mặt chúng ta nữa.


Vốn dĩ cô còn coi Phượng Cừ là bạn bè, nhưng từ sau khi vụ Phượng Cừ đe dọa cô xảy ra, Đường Tâm Nhan tự động xóa anh ta ra khỏi thế giới bạn bè của mình.

Người đàn ông như thế này không xứng làm bạn của mình.

Vì để kịp tiến độ, bọn họ quay tới gần sáng sớm, mặc dù rất mệt nhưng nhìn những đoạn phim tuyệt đẹp trong ống kính, Đường Tâm Nhan vẫn cảm thấy rất vui vẻ.

Hơn nữa điều khiến Đường Tâm Nhan càng hạnh phúc hơn chính là Phượng Cừ không hề xuất hiện trước mặt mình, không có sự làm phiền của anh ta, Đường Tâm Nhan thật sự rất vui, không chút lo lắng nào.

Ba tháng sau, đạo diễn tuyên bố chính thức đóng máy, điều này khiến cô phấn khởi tới nỗi nhảy lên.

“Cuối cùng cũng làm xong mọi việc rồi, Nhiễm Nhiễm, việc chế tác và tuyên truyền sau đó chắc sẽ rất vất vả, cố lên nhé.


Đường Tâm Nhan cười nói, vì để cổ vũ Cố Nhiễm Nhiễm, cô làm kiểu tay fighting.

Cố Nhiễm Nhiễm nghiêm túc gật đầu.

“Tớ bảo đảm, chuyện lần trước chắc chắn sẽ không xảy ra thêm lần nữa, tin tớ, với kỹ năng diễn xuất và sự thành thục của chúng ta, tuyệt đối có thể trở thành bộ phim hot.


Cố Nhiễm Nhiễm nói một cách đầy tự tin.

Đường Tâm Nhan nhún bả vai.

“Đương nhiên là tớ tin cậu rồi, thế nhưng… tớ phải về nhà rồi, người đàn ông của tớ còn đang ở nhà đợi tớ.

” Khi nhắc tới Mặc Trì Úy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tâm Nhan không kìm được mà lộ ra nụ cười hạnh phúc.


“Hai người vệ sĩ kia đâu? Sao hôm nay bọn họ không tới?” Cố Nhiễm Nhiễm nhìn một vòng cũng không nhìn thấy bóng dáng vệ sĩ, điều này khiến cô ấy cảm thấy hơi kỳ lạ.

“Hôm nay cơ thể bọn họ không khỏe lắm, tớ kêu bọn họ quay về nghỉ ngơi rồi.

” Đường Tâm Nhan nói.

Sau khi thu dọn đồ đạc của mình xong, cô ngồi lên xe.

“Tớ về đây, có gì gọi điện cho tớ nhé.


Cố Nhiễm Nhiễm ra dấu OK, tự mình đóng cửa xe lại.

Nghĩ tới sắp nhìn thấy người đàn ông của mình, Đường Tâm Nhan phấn khởi khởi động xe, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi phim trường.

Khi đi qua tiệm đồ sơ sinh, cô dừng xe lại.

Nghĩ tới gần đây con trai lớn rất nhanh, có vài bộ quần áo đã nhỏ lắm rồi, Đường Tâm Nhan trực tiếp đi vào tiệm đồ sơ sinh, tỉ mỉ chọn quần áo phù hợp nhất cho cậu bé.

Cô mua một lúc bốn năm bộ, lúc này Đường Tâm Nhan mới hài lòng đi tới quầy thanh toán, đặt quần áo và thẻ trước mặt nhân viên bán hàng.

“Đường Tâm Nhan?” Cô đang nhìn cái tủ ở bên cạnh, xem xem có đồ chơi nào phù hợp với con trai không thì đột nhiên nghe thấy có người đang gọi mình, Đường Tâm Nhan theo bản năng liền quay người lại.

“Đường Vũ Nhu?” Nhìn thấy người đứng bên trong lại là Đường Vũ Nhu mà mình không gặp một khoảng thời gian rồi, Đường Tâm Nhan cảm thấy thật sự hơi kỳ quái.

Khoảng thời gian này không nhìn thấy cô ta, cuộc sống của cô bình yên hơn rất nhiều, không ngờ lại đi gặp mặt cô ta ở nơi này.

“Không ngờ cô lại làm thu ngân ở đây, đúng là khiến tôi ngạc nhiên.


Trong lời nói của Đường Tâm Nhan không có chút châm biếm nào, chỉ là khi Đường Vũ Nhu nghe thấy lại thấy mỉa mai nồng nặc.

“Đường Tâm Nhan, cô ít đắc ý ở đây thôi, theo những gì tôi biết, khoảng thời gian gần đây Mặc Trì Úy và mối tình đầu của anh ta Mạnh Bạch Chỉ ở rất gần nhau rồi, cô vẫn nên nghĩ cho kĩ nên giữ người đàn ông của mình như thế nào đi.



Đường Vũ Nhu nói.

Mạnh Bạch Chỉ? Cô ta về nước rồi? Tại sao cô không biết?
Đường Tâm Nhan nhíu mày, với người đàn ông của mình, cô tuyệt đối tin tưởng, thế nhưng cô không tin Mạnh Bạch Chỉ kia đã hoàn toàn chết tâm với Mặc Trì Úy.

“Lo lắng rồi? Nói không chừng bây giờ người đàn ông của cô đang nằm trên giường Mạnh Bạch Chỉ đấy, tới lúc đó cô sẽ bị đá thôi.


Đường Vũ Nhu nhìn thấy Đường Tâm Nhan nhíu mày, cô ta lại nở nụ cười, giọng điệu vô cùng châm biếm vang lên rõ ràng bên tai cô.

Nếu như là trước đây, khi nghe thấy lời nói đầy kích thích này của Đường Vũ Nhu, Đường Tâm Nhan sẽ lập tức chạy tới tìm Mặc Trì Úy, nhưng cô của bây giờ lại không có bất cứ hoảng loạn nào, trên khuôn mặt nhỏ bé luôn mang theo nụ cười nhàn nhạt.

“Đường Vũ Nhu, tôi thật sự rất đồng tình, nghĩ tới ban đầu cô cao cao tại thượng, luôn giương oai diễu võ ở nhà, nhưng bây giờ lại rơi xuống bước đường làm thu ngân, xem ra ánh mắt ban đầu của cô kém thật đấy, đi câu dẫn người đàn ông của người khác nhưng cuối cùng lại không thể nào nuôi sống mình được, đúng là đáng thương của đời người.


Đường Tâm Nhan lắc đầu nói.

“Cô…” Đã rơi tới bước đường làm thu ngân, không thể nào ngẩng đầu lên nổi trước mặt Đường Tâm Nhan, bây giờ lại nghe thấy cô nói như vậy, sắc mặt cô ta trở nên vô cùng khó coi.

“Đường Vũ Nhu, tôi không muốn dùng thời gian quý báu của tôi lãng phí trên người cô nữa, vậy nên mời cô lập tức thanh toán cho tôi.


Đường Tâm Nhan nói, cộng thêm dáng vẻ cao ngạo kia khiến cô nhìn như một nữ vương cao cao tại thương, so với sự tin ti của Đường Vũ Nhu, tạo nên sự đối lập rất rõ ràng.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK