Mục lục
Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy những ký hiệu này toàn bộ ở bên ngoài thân thể như là nước chảy, dường như có một sức mạnh vô hình đè ép, khiến cho những ký hiệu bên ngoài thân thể của Vân Tước Tử hướng phía trước ngực nhanh chóng ngưng tụ.

Càng làm cho Vân Tước Tử chấn động hơn chính là bên trong linh hồn, vôna đối với đồng tử đầu to vô cùng kính sợ, giờ phút này rõ ràng có sự thay đổi, dường như có một sức mạnh áp chế nỗi kính sợ kia.

Bị ảnh hưởng còn có cả Vương Lâm, ngay khi tiến vào nơi này, Vương Lâm lập tức nhận thấy được

tiên đậu do Thanh Thủy tặng cho dường như chìm ngập vào trong nước, vận chuyển chậm chạp.

Bốn phía là một màn im lặng, tối đen như mực, nhưng đối với bốn người Vương Lâm mà nói, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng hết thảy. Tầng thứ mười này không lớn, vô số xích sắt từ trong vách tường bốn phía kéo dài ra, ở những chỗ giao nhau có một hài cốt bị khóa lại.

Toàn bộ những hài cốt này giống như là những thây khô, dưới xương chậu đều bị xích sắt xuyên thấu, cũng có một vài thi hài ngay cả xương đòn ở hai vai cũng đều bị xuyên thấu, treo ở giữa không trung.

Số lượng những thi hài này rất nhiều, không dưới một trăm!

Trên mỗi một bộ hài cốt đều có những dấu vết bị roi đánh khi còn sống, hiển nhiên những người này phải chịu những khổ hình không thể tưởng tượng được rồi mới thê thảm chết đi.

Trên thân thể bọn họ còn có những ký hiệu lóe ra, mỗi một lần lóe ra, tiên khí tràn ra từ trên người bọn họ lại càng đậm.

Còn từ trên người bọn họ sở dĩ vẫn còn có tiên khí tràn ra, đó là bởi vì nguyên thần của họ đã bị người ta dùng một thuật vô cùng thần thông giam cầm lại.

Nhưng thân thể đã tử vong, tử khí vô tận không ngừng ăn mòn nguyên thần, mà vẫn còn duy trì được thần trí, nhưng không có cách nào rời khỏi thân thể, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể khô héo, tử khí tràn ngập, cuối cùng sẽ bị diệt vong!

Loại khổ hình này thể hiện một hận ý nồng đậm đối với tiên nhân, hận ý này vẫn chưa dứt, tấn công tới Vương Lâm.

- Đây… …

Vân Tước Tử ngơ ngác, nhìn hết thảy bốn phía, hồi lâu không nói nên lời.

- Đây là những tiên nhân, bọn họ khi còn sống, tu vi của mỗi người khi còn sống đều mạnh hơn ta một chút!

Đồng tử đầu to cảm nhận được sâu sắc nhất, ở nơi này, hắn không hiểu sao cứ cảm thấy thấp thỏm không yên.

Đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng xích sắt chuyển động vang lên, chỉ thấy ở phía trước. một cái thây khô thân mình bỗng nhiên khẽ động, ký hiệu trên thân thể nhanh chóng lóe lên, chỉ trong khoảng nửa khắc, trực tiếp xuyên thấu thân mình của cái thây khô, dung nhập vào trong cơ thể.

Trong nháy mắt, cái thấy khô kia mở mạnh hai mắt. Đôi mắt này trống rỗng, chỉ có một khoảng trống, nhưng giờ phút này, từ giữa khoảng trống lại có một luồng hận ý và sát khí không thể tưởng tượng được đột nhiên bùng phát ra.

- Tiên nhân… Chết đi!!!

Một tiếng gầm nhẹ vang lên, xích sắt ở trên người thây khô kia nhanh chóng trở nên trong suốt, trong nháy mắt liên tiêu tan. Không còn xích sắt khóa lại, thân mình thây khô này lập tức lao ra, mang theo một luồng tiên lực kỳ dị, ở bên ngoài thân thể hình thành một cơn lốc, lao thẳng đến đồng tử đầu to!

Đồng tử đầu to sắc mặt tái nhợt, theo bản năng lùi về phía sau vài bước, hai mắt lộ hung quang, trong tiếng quát khẽ hai tay bấm quyết, lập tức vận chuyển tiên nguyên, đang định thi triển tiên thuật!

Nhưng vào lúc này, một cảnh tượng quỷ dị đột nhiên xuất hiện!

Tiên nguyên của đồng tử đầu to này ngay khi được vận chuyển, không ngờ lập tức từ trong cơ thể tràn ra, nhanh chóng tiêu tan. Tốc độ tiêu tan cực nhanh, vượt quá xa sự tưởng tượng của đồng tử đầu to.

Hắn chưa kịp thi triển tiên thuật, lập tức đã có một lượng lớn tiên lực toàn thân mất đi, cảnh tượng này khiến hắn gần như hồn bay phách lạc.

Mắt thấy thây khô kia tới gần, Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, tiến tới một bước, tay phải nhấn vào hư không một cái, nguyên lực trực tiếp mạnh mẽ xuất hiện. Hắn vỗ một cái, chỉ nghe thấy ầm một tiếng, trong hư không nổi lên gợn sóng, thân mình thây khô kia bị đẩy lui mấy trượng.

Tháp Sơn lại như một tia chớp lao ra, tay phải nắm lại, tung ra một quyền, trên nắm tay xuất hiện một ký hiệu. Thây khô kia nhìn thấy ký hiệu này lập tức thần sắc lộ ra vẻ cung kính, nhanh chóng lui về phía sau, dường như không dám giao chiến với Tháp Sơn.

Vân Tước Tử nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, trong đầu phút chốc như có tia chớp xẹt qua, lập tức nhớ tới một tin đồn đã nghe được từ rất lâu!

- Đây… đây chính là Hình Đường của Tiên Di Tộc ta!! Nghe đồn từ thời xa xưa khi tổ tiên Tiên Di Tộc ta mới đi vào Chu Tước Tinh tinh này, đã từng ở bên ngoài hai tầng cuối cùng mở ra một tầng nữa gọi là Hình Đường. Nếu có người không phải là tộc nhân của Tiên Di Tộc ta tiến vào, lập tức sẽ bị thị vệ sát hại! Không ngờ… không ngờ chuyện này lại là sự thật!

Ngay khi thanh âm Vân Tước Tử vang vọng, tiếng xích sắt bốn phía lại vang lên, chỉ thấy bên trong tầng thứ mười bảy này, tất cả những thây khô bị xích sắt khóa lại, trong nháy mắt toàn bộ đều mở hai mắt.

Từng trận hung quang lộ ra, trong những tiếng gầm nhẹ, xích sắt trên thân mình những thi hài này lập tức tiêu tan, khiến cho bọn họ lập tức được giải phóng, cả đám như những con dã thú hung hãn, trong tiếng gầm rú, hướng thẳng đến Vương Lâm, đồng tử đầu to và cả Lôi Cát lao đến!

Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, trong tiếng hừ lạnh nâng tay phải lên bấm quyết, trong miệng quát khẽ:

- Hô Phong!

Lời vừa nói ra, lập tức một luồng hắc phong bỗng nhiên xuất hiện ở xung quanh tay phải của Vương Lâm, trong phút chốc liền tràn ngập toàn bộ tầng thứ mười bảy, hình thành một luồng hắc phong ngợp trời, hướng về bốn phía điên cuồng cuốn tới.

Trong tiếng hắc phong kia gào thét, lại có hai con hắc long biến ảo hiện ra, mang theo tiếng rống giận rít gào, một lượng lớn âm phong thổi ra, lấy Vương Lâm làm trung tâm, điên cuồng quét ra bốn phía.

Những thi hài đang tấn công đến lập tức dừng lại, nhanh chóng lui về phía sau. Bọn họ khi còn sống tuy rằng dũng mãnh, nhưng giờ phút này hiển nhiên đã bị một sức mạnh kỳ dị khống chế, so với năm đó kém hơn rất xa.

Nhưng số lượng những thi hài này cũng rất nhiều, vì vậy, vẫn không thể coi thường.

Trong tiếng hắc phong gào thét, trên thân thể những thi hài này lập tức có ký hiệu lóe lên. Những ký hiệu này đồng thời lóe lên, trong phút chốc bất ngờ hình thành một phong ấn, phong ấn này vô hình, nhưng dưới vô số những ký hiệu lóe ra cũng lập tức bị áp chế.

Loại phong ấn này, Vương Lâm không phải lần đầu tiên nhìn thấy, trong cuộc chiến với tộc nhân của Diêu gia nó đã khiến cho hắn phải vô cùng khó khăn, giờ phút này lập tức hắn liền lập tức nhận ra. Mặt biến sắc, Vương Lâm thân mình lập tức tiến về phía trước một bước, dưới chân nổi lên gợn sóng, cả người hắn biến mất hoàn toàn.

Hắc phong gào thét, hai con hắc long rống giận, quét ngang ra bốn phía, cuốn lấy vô số thi hài, khiến cho những thi hài này dường như bị bao vậy bên trong cơn cuồng phong, thân mình chấn động.

Lại có mấy thi hài thân thể trực tiếp ầm một tiếng, tan vỡ!

Thân ảnh Vương Lâm ở bên cạnh một thi hài trong số đó biến ảo hiện ra, mang theo ánh mắt vô tình, song chỉ tay phải ẩn chứa thiên địa lôi uy. Theo một chỉ xuất ra, lôi quang vô tận từ trong hư vô biến ảo hiện ra, điên cuồng ngưng tụ vào một chỉ này. Trong phút chốc, song chỉ của Vương Lâm điểm vào đầu một thi hài phía trước!

Thi hài kia thân mình run rẩy kịch liệt, hai mắt trống rỗng bỗng xuất hiện một chút tỉnh táo, mang theo một vẻ siêu thoát, cả người ầm một tiếng tan vỡ. tiêu tan ra bốn phía.

Nhưng ngay trong khoảnh khắc tiêu tan này, một luồng tiên nguyên khí từ trong cơ thể hắn tràn ra, lập tức chui vào trong thân thể Vương Lâm. Vương Lâm ánh mắt sững lại, theo dõi phát hiện ra tiên nguyên khí này đối với hắn không tạo nên thương tổn gì, mà ở bên trong thân thể dung hợp với tiên đậu mà Thanh Thủy Tiên Quân đưa cho.

Phát hiện này khiến cho Vương Lâm lập tức vui mừng khôn xiết.

Vương Lâm vẫn không thể tìm thấy phương pháp gia tăng tiên nguyên lực của tiên đậu trong cơ thể, tiên nguyên lực mỗi một lần sử dụng đều tiêu hao đi một ít. Nếu thời gian quá dài, một khi dùng hết toàn bộ, tiên đậu này sẽ tan vỡ.

Quan trọng nhất, tiên nguyên này chính là mấu chốt để nghiên cứu và cảm ngộ Hoán Vũ và Tát Đậu Thành Binh. Tiên thuật Hoán Vũ thì còn đỡ, nhưng Tát Đậu Thành Binh nếu không đủ tiên nguyên, hoàn toàn không thể thi triển và gọt giũa.

Đây cũng là nguyên nhân mà Vương Lâm vẫn chưa nghiên cứu hai tiên thuật này.

Giờ phút này mắt hắn lộ ra tinh quang, thân mình nhoáng lên một cái, trong lúc hắc phong tràn ngập bốn phía, hắn quát khẽ:

- Tháp Sơn, Vân Tước Tử tiền bối, bảo vệ ở trung tâm, bên ngoài để ta xử lý!

Vương Lâm tiến lên một bước, cả người dung nhập vào trong hư vô, lúc hiện ra đã ở bên cạnh một thây khô, song chỉ tay phải khép lại, ánh mắt lộ ra lôi ý, trực tiếp xuất ra một chỉ. Thây khô kia xoay mạnh người, há miệng phun ra một đạo tử khí, lại thêm ký hiệu lóe ra, bay thẳng đến Vương Lâm.

Vương Lâm hơi nhíu mày, xoay người lui về phía sau, dung nhập vào trong hư vô để tránh đòn tấn công, rồi lại hiện ra ở phía sau một thây khô, song chỉ bỗng nhiên điểm tới.

Ngay khi thây khô kia xoay người lại, thân thể liền trực tiếp bị điểm trúng, ầm một tiếng, thây khô này tan vỡ, một lượng lớn tiên nguyên khí tràn ra, hướng thẳng về thân thể Vương Lâm dung nhập vào trong.

Một người bị giết, giờ phút này rất đông thây khô bốn phía cũng lập tức lao ra, bay thẳng đến Vương Lâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK