• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1 .

Trời tháng 10 vẫn còn những cơn mưa tầm tã , từ trong bóng đêm một gã đàn ông bước từng bước xiêu vẹo , cố gắng bám vào thứ gì đó trên đường để khỏi ngã , gã ta say , say lắm rồi .

Bước vào đến cửa , gã lấy tay đập mạnh vào cánh cửa nhà, gọi là cánh cửa thôi chứ thực ra nó chỉ là một tấm phên đan bằng tre , chỉ cần đập mạnh thêm chút nữa là chẳng chịu nổi .

Người phụ nữ khốn khổ từ trong nhà chạy ra đỡ lấy gã , thân thể gày yếu chẳng thể nào đỡ được gã chồng người béo ục ịch , đến mức ngã cả xuống đất . Gã ta trừng mắt quát tháo .

- con đàn bà khốn kiếp này , mày dám làm ông ngã hả ? Mày có tin ông đánh chết mẹ mày không ?

- Anh say rồi , anh vào trong nhà nằm ngủ đi . Anh đừng lớn tiếng kẻo con nó thức nó khóc tội nghiệp

- say say cái con mẹ mày à mà say ? Mày bảo ai say? Ngủ cái gì , cái loại vịt giời ăn hại cần gì phải ngủ . Bảo mày để con trai mày không đẻ , mẹ nhà mày.

- em xin anh , xin anh nhỏ tiếng một chút , mẹ già còn đang ngủ trong nhà .

- Mày quan tâm mẹ tao quá nhỉ ? Cái thứ đàn bà lăng loàn trắc nết . Lúc trước khi yêu tao mày yêu thằng nào ? Yêu đến mức còn muốn bỏ trốn để theo nó cơ mà . Mày còn tỏ vẻ quan tâm tao hả? .

- chuyện quá khứ rồi em xin anh đừng nhắc . Từ lúc lấy anh đến giờ em một lòng một dạ .

- một dạ cái con mẹ mày chứ một dạ .

gã ta liêu xiêu đứng dậy rồi cũng cố tát vợ một phát mới hả dạ .

Từ trong nhà có tiếng nói vọng ra .

- làm cái gì mà ồn ào thế hả ?

Người vợ khép nép .

- anh Lâm anh ấy say rồi mẹ ạ . Con đang khuyên anh ấy vào trong giường nghỉ ngơi .

- mày tốt vậy cơ à ?

- sao mẹ lại nói như vậy . Con thực sự lo cho sức khỏe của anh ấy.

- lo cho nó sao mày không chịu đẻ ? Sao không đẻ cho nó thằng con trai ?

- điều kiện kinh tế gia đình nhà mình khó khăn nên con chưa muốn đẻ thêm , mẹ cũng hiểu mà mẹ.

- Thế ý mày nói là nhà này nghèo không đủ lo cho mày với con mày ăn hả ? Thế cái thằng người yêu cũ của mày chắc đủ đúng không ?

- mẹ đừng nhắc chuyện cũ mà mẹ . Con với người ta cũng chỉ là tình cảm đơn thuần chưa có gì . Tất cả trinh trắng con đều trao cho anh Lâm hết , con một lòng một dạ với chồng .

- Nghe có vẻ giống như mày đang tiếc nuối ấy nhỉ ? Cái thứ như mày dù chưa cho nó cái đấy thì chắc gì đã chưa cho nó sờ mó .

- Mẹ nói con sao cũng được nhưng con xin mẹ đừng xúc phạm đến danh dự nhân phẩm của con . Con sống như thế nào mẹ với anh Lâm là người hiểu rõ nhất .

Quế nói như vậy là để minh oan cho mình , thế nhưng cô đâu có biết câu nói ấy của cô lại khiến cho hai con người kia như biến thành hai con quái vật , bọn chúng thi nhau lao vào đánh cô , cả người đau đớn đến mức không thể đứng dậy nổi .

Sau khi đánh cô xong thì gã chồng đi vào trong nhà ngủ , mẹ chồng vẫn đay nghiến.

- tao nói mày rồi mày đừng có cãi lời . Nói mày thế nào thì mày nghe như thế đi , lại còn.... Cái thứ đàn bà lăng loàn như mày trước khi lấy chồng mà yêu đương nhăng nhít thì chỉ có khổ thôi.

Quế đau , đau chẳng nói nên lời ,cũng chẳng muốn nói gì nữa . Cho dù có đúng hay sai thì những con người này cũng mặc định là cô sai hết , không ai nghe lời nói của cô , không cho cô cơ hội giải thích .

Cái số cô nó hẩm hưu từ bé , bố mất , mẹ bài bạc , đến mức nợ chồng nợ chất , nợ đến mức phải gán cả con gái mình làm vợ người ta . Bây giờ cho dù cô có khổ sở đến chết thì bà ấy cũng không nhìn tới , bà ấy bận đi lấy chồng rồi , bận lo cho nhà chồng mới rồi , thời gian đâu mà để ý tới con cái nữa .

Nhìn đứa con bữa đói bữa no khổ sở mà cô cảm thấy đau đớn trong lòng , nhiều lần muốn bỏ đi nhưng không được , cái tờ giấy gán nợ nhà họ cắt rất kỹ cho dù cô có tìm đến mấy cũng không tìm ra , giờ cô mà bỏ đi rồi họ cũng sẽ kiện thôi , cô không có tiền lấy gì mà chuộc thân đây .

Cố lết từng bước đi xuống bếp , gục đầu vào đống rơm rồi ngủ thiếp đi , sáng hôm sau có giật mình bởi tiếng quát bên ngoài .

- mấy giờ rồi mà mày còn ngủ . Đàn bà con gái thì phải thức khuya dậy sớm , cái thói ở đâu ngủ đến khi mặt trời lên rồi mà vẫn còn ngủ .

- con xin lỗi mẹ , con đi nấu cơm ngay đây.

- Nhanh tay lên . Mà nấu ít thôi , nấu phần thằng Lâm với tao thôi . Mày không đẻ con trai cần gì phải ăn , ăn nhiều cho mập thây ra , khó đẻ .

Lúc này thì con gái đã ngủ dậy , nó chạy đến ôm chân Quế , nó mè nheo .

- Mẹ ơi con đói .

Bà mẹ chồng đứng bên cạnh lườm nguýt.

- đói cái gì mà đói . Cái loại con gái ăn gì ăn lắm , sau này mập thây lên là không có ai lấy đâu nghe chưa .

Nhìn ánh mắt của bà nội con bé sợ đến mức nép vào phía sau lưng của Quế , nó thì thầm hỏi mẹ .

- Mẹ ơi sao bà nội ghét con quá vậy hả mẹ ? Con đâu có làm gì ?

Bà ta được thể quát lớn.

- Á à Mày dám nói xấu tao hả ? Mày có biết mày chui từ đâu ra không ? Nếu không có tao đẻ ra thằng bố mày thì có mày trên đời hử?

Không muốn chọc giận mẹ chồng nên Quế nói với con .

- Con đừng có nói như vậy kẻo bà nội giận . Bà thương con mà chỉ là bà sợ con béo nên bà nói thế thôi . Lát nữa bố với bà ăn cơm xong còn thừa thì mẹ lấy cho con ăn nhé .

Con bé ngây ngô hỏi.

- sao con không được ăn cùng bố với bà hả mẹ ? Sao chúng ta không ăn cùng bố với bà ? Sao mẹ cứ phải ăn khoai thế ? Mẹ không đói hay sao ? Lát nữa Mẹ đi làm Mẹ đói thì làm sao ?

- mẹ không đói , con không cần phải lo cho mẹ , mẹ ăn như thế quen rồi .

- nhà nghèo thì phải tiết kiệm . Đàn ông là người duy trì nòi giống trong nhà thì mới phải ăn no ngủ kĩ , đàn bà cần gì .

Con bé lại ngây ngô hỏi.

- Thế sao bà lại được ăn ?

Bà ấy tức quát toáng cả lên .

- mẹ sư cha nhà mày con mẹ mày nó dạy mày bố láo bố toét phải không ? Già rồi tao phải được ăn còn con mẹ mày với mày trẻ phây phây ra đấy ăn uống cái nỗi gì . Ăn cho tốn cơm tốn gạo .

- mẹ con đi làm mà , bà đâu có đi làm .

- Mày có tin tao tát cho mày vỡ mặt ra không hả con ranh con kia ? Mày đừng có tưởng con mẹ mày đi làm được vài đồng về mà vênh mặt với tao nghe chưa , nếu không phải vì mày còn bé thì tao đánh cho mày què giò .

Quế sợ mẹ chồng mình sẽ đánh con gái nên bảo con bé không được nói nữa , nhưng mà con bé nó đã 7 tuổi rồi , đã hiểu được những gì xảy ra trong cái nhà này nên nó cảm thấy mẹ nó chịu nhiều ấm ức quá . Nhưng vì mẹ không cho nói nữa nên nó cũng thôi , đành lủi thủi vào trong bếp nướng khoai với mẹ .

Ngồi ở trong bếp nó thì thầm.

- Mẹ ơi mẹ sao bố với bà không thích chúng ta vậy ? Có phải vì mẹ sinh con ra là con gái nên bố với bà mới ghét mẹ có đúng không ? Vậy nếu bây giờ con trở thành con trai thì họ sẽ quý mình hả mẹ ?

- sao thành con trai được . Với lại không cần bố với bà quý con cũng có mẹ yêu quý con rồi mà , con đừng có suy nghĩ linh tinh.

- Nhưng mà con muốn trở thành con trai.

- con là con gái làm sao mà thành con trai được .

- Thì con ăn mặc quần áo con trai rồi cắt tóc như mấy đứa trẻ trong làng thì con sẽ trở thành con trai rồi .

Quế bất lực lắc đầu.

- cho dù con có cắt tóc ngắn rồi bận đồ con trai thì cũng không thể trở thành con trai được đâu . Cũng giống như mẹ , người đàn bà không thể trở thành đàn ông được.

- Nhưng sao là con gái lại cứ bị khinh thường hả mẹ ?

- con còn nhỏ , con không hiểu hết được đâu .

Lấy người đàn ông này từ khi mới 15 tuổi , bây giờ con gái 7 tuổi mà Quế mới chỉ có ngoài 20 thôi . Nhìn cô vẫn trẻ trung son sắc lắm chỉ có điều cái sự khổ sở nó che lấp đi hết . So với mấy đứa con gái trong làng Quế khổ nhất , nhìn qua nhìn lại nhìn lên nhìn xuống cũng chẳng thấy mình bằng ai .

Nướng xong củ khoai cô vội đưa cho con gái , nó chán khoai lắm rồi nhưng vì thương mẹ nên cũng chẳng dám đòi cơm .

Quế bê nồi cơm lên trên nhà , mẹ chồng với chồng đã ngồi sẵn trên phản tre , chẳng thấy cái gì ăn được gã ta lại trừng mắt .

- sao không có thịt thà gì thế này ? Có mỗi bát canh ăn uống cái nỗi gì .

Bà mẹ chồng lại đế thêm.

- Đúng rồi đấy . Thịt đâu ? Cá đâu ? Có mỗi rau thế này thì ăn cái nỗi gì .

- để lát nữa con ra đồng xem có bắt được ít cá không . Dạo này không có việc gì làm , con không có tiền để mua thịt cá .

- Mày thiếu gì tiền , mày lại cất hết đi rồi chứ gì .

- Con thưa với mẹ là con không có tiền thật .

- đồ cái loại vô tích sự . Có tí tiền mà kiếm cũng không xong , lấy mày về chẳng được cái việc gì hết . Biết Vậy ngày xưa tao bắt con mẹ mày nó bán hết đất đi để trả tiền cho tao thì bây giờ mẹ con tao đâu có khổ sở thế này .

Quế chẳng dám nói câu nào ,
chỉ có thể lủi thủi đi xuống bếp gặm củ khoai cùng với con .

Ăn xong họ lại gọi Quế lên dọn dẹp , chê cơm không có cái gì ăn mà đến cả miếng cháy cũng không còn , lại tội nghiệp con gái không có gì ăn cả , Quế lén lút dẫn con ra chợ mua cho con cái bánh . Đợi con ăn xong xuôi đâu đấy mới đưa con về nhà , sợ bị phát hiện cô còn lau sạch chân tay với miệng cho con bé nữa .

Con bé đi chơi với mấy đứa trong xóm còn Quế về nhà lấy giỏ để đi bắt cá , vừa về đến nhà gã chồng đã lôi cô vào trong góc .

- mày có tiền không ? Đưa cho tao mấy đồng xem nào ? Đàn ông đàn anh ra ngoài không có tiền thì không có tiếng nói với xã hội , như thế làm sao mà làm ăn được , làm sao phát triển mà lo cho mẹ con mày .

- Anh muốn đi làm à ?

- đúng rồi , tao đang nghĩ đến một phi vụ làm ăn . Nếu mà thành công thì chắc chắn mày sẽ không phải khổ nữa .

- Có thật là anh sẽ đi làm không ?

- Tao nói dối mày làm gì , tao sẽ đi làm , kiếm tiền . Nói chung là mày có tiền không đưa cho tao một ít để làm lộ phí .

- em không có tiền , nhưng em có một cái nhẫn , em để dành lâu lắm rồi , chờ ngày anh tu chí làm ăn .

Nghe thấy vợ có vàng mắt gã ta sáng lên .

- nhẫn à ? Nhẫn đâu đưa đây xem nào , thế mà bao nhiêu lâu nay cứ giấu , bảo có tiền không thì lại chối.

- em cũng vì muốn lo cho tương lai của con nên mới giấu . Bây giờ anh muốn đi làm ăn em đưa cho anh vậy .

Quế đi vào trong nhà lấy ra cái nhẫn nửa chỉ rồi đưa cho chồng , nhìn cái nhẫn bé tí tẹo đã trồng lại xụ mặt.

- tưởng cái nhẫn to thế nào , mấy chỉ ra làm sao ai mà ngờ cái nhẫn có một chút xíu .

- đây là tất cả những gì em tiết kiệm được bấy lâu nay , em chỉ có thế thôi , gửi anh làm lộ phí đi đường .

- thôi cũng được , có bao nhiêu tốt bấy nhiêu , tầm này thì không đòi hỏi .

Chưa bao giờ chồng nói là muốn đi làm cả nên lần này Quế có chút hy vọng , hi vọng gã ta thay tâm đổi tính , biết lo cho vợ con gia đình .

Quế đâu có ngờ ngã ta cầm nửa chỉ vàng ấy đến thẳng một cái xóm trọ nghèo nàn, vừa bước vào trong phòng đã quấn quýt lấy một con đàn bà khác . Con đàn bà đó nhõng nhẽo với gã .

- anh từ từ đã xem nào , có mang gì đến không ?

- Có chứ . Cho anh thỏa mãn một tí đã rồi anh cho.

- lúc nào cũng thỏa mãn một tí , xong rồi có cho người ta cái gì đâu .

- lần này có thật , anh không lừa em .

Rồi gã ta lao vào con đàn bà ấy như một con thú đói mồi , hôn lấy hôn để từng thớ da thớ thịt , quần áo cởi ra vất tung toé xuống dưới nền nhà .

Thân thể lộ trắng nõn của một đứa sống dựa vào đàn ông khiến cho gã ta thèm khát, thật chẳng giống cái nước da đen đúa của con vợ ở nhà .

- trắng quá , thơm quá .

Con đàn bà ấy nói trong tiếng rên rỉ.

- anh mà cho em tiền mua thêm nước hoa với son phấn thì còn thơm nữa.

- yên tâm đi , lần này anh cho em nửa chỉ , tha hồ mà mua.

- có thật không ?

- Anh không nói dối . Vừa mới lấy của con vợ nửa chỉ vàng đem đến cho em liền .

- nó có vàng mà nó giấu , chắc là vẫn còn có thêm . Phải về moi nó cho em đấy nghe chưa . Anh mà không nuôi nổi em là em theo người khác , lúc đấy anh đừng có trách tại sao em vô tình bạc nghĩa với anh .

- nói bậy nào , em là của anh , cả người em chỗ nào cũng sẽ là của anh , đừng có mà léng phéng với thằng nào , anh không có để yên đâu đấy .

- Thế thì phải nuôi em cho tốt , đừng có để em thiệt thòi .

- Anh biết rồi , cục cưng của anh .

Tiếng rên rỉ bên trong căn phòng nhỏ cách âm kém khiến cho những người đi ở bên ngoài còn cảm thấy đỏ mặt , thế mà những kẻ bên trong không biết dơ dáy là gì tứ thế gầm gừ như những con thú hoang dã .

Người vợ ở nhà nắng mưa đi kiếm từng con cá hột gạo , thằng chồng bên ngoài thác loạn với một con đàn bà không sạch sẽ gì . Đời...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang