Chương 35 .
Trong căn phòng u ám , Đông lặng lẽ bước vào . Có người ở trong phòng vừa nhìn thấy Đông đã vội thu người lại một góc , run rẩy sợ hãi . Đông chỉ cười , nhưng cái nụ cười ấy của Đông lại khiến cho người đó sợ hãi thêm muôn phần .
- cậu... cậu đừng lại đây .
- Ông khỏe không ?
- tôi... tôi vẫn khỏe .
- con gái của ông cũng sắp khỏe lại rồi.
- tôi xin cậu , xin cậu đừng làm hại con bé.
- nói ra thì có vẻ ông thương cô ta quá nhỉ ? Nếu thương như vậy thì đâu có lợi dụng cô ta.
- tôi...
- hạ màn được rồi , đừng có diễn nữa , ông diễn không đạt đâu .
- cậu đã biết hết rồi ?
- hai bố con ông thật lạ , lại nghĩ tôi Ngây Thơ đến mức tin cô ta còn trinh à ? Hơn nữa ông nghĩ trinh trắng là cái gì mà khiến cho tôi phải ao ước ? Ở bên ngoài kia ông biết có bao nhiêu người đang cần tiền không ? Có bao nhiêu người muốn bán trinh không ? Nếu không phải con gái ông đến vừa đúng lúc tôi cần , ông nghĩ cô ta có cơ hội bước chân vào nhà tôi à ?
- Con bé sao rồi ?
- sắp khỏe rồi , vừa hay tôi cũng có việc cần cô ta làm.
- cậu muốn con tôi làm chuyện gì ?
- ông nghĩ ông đủ tư cách để hỏi ?
- thế cậu đến đây tìm tôi.. ?
- chủ yếu là muốn thăm ông thôi , xem tình hình sức khỏe ông thế nào . Với lại cũng muốn báo cho ông một tin..
- tin gì ?
- tất cả tài sản của ông tôi đều đã thanh lý hết , số tiền ấy...
- cậu đã làm gì với tài sản của tôi rồi ?
Ông ta hét lên , Đông chỉ cười .
- tôi chỉ lấy đúng số tiền mà ông đã nợ tôi , còn bao nhiêu tôi đã giúp ông đem đi làm từ thiện hết rồi .
- cái gì ? Bị điên à ? Cậu có biết tôi đã phải đánh đổi bao nhiêu thứ để có được nó không ?
- biết , bởi vậy các người đừng có động đến tôi mới phải. Tôi rất ít khi dồn ai đó vào đường cùng , nhưng riêng các người thì khác . Gieo nhân nào thì gặt quả nấy , trách móc cái gì .
Lúc này nét mặt Đông đã dần chuyển sang vẻ lạnh lẽo , lão Tiến không dám nói thêm câu nào . Lão ta biết bây giờ mình có khác nào con cá đang nằm trên thớt đâu , có thể bị giết bất cứ lúc nào . Nhưng lão ta không biết Đông định làm gì Nhi , dù sao thì Nhi cũng là con gái của lão , nếu như Nhi chết lão cũng không vui vẻ gì .
Đông rời khỏi căn phòng ấy , lại tiếp tục bước sang một căn phòng khác , nơi này Nhi vẫn đang được điều trị . Cô ta bị nhốt đến mức sắp phát điên lên rồi , vừa nhìn thấy Đông cô ta đã vội chạy tới .
- Anh , anh Đông.
- Xem ra cũng rất khỏe rồi .
- anh thả em ra đi có được không?
Đông nhìn xuống cánh tay mình, tay cô ta đang nắm lấy tay Đông vội vàng bỏ ra .
- Em xin lỗi.
- ở đây một thời gian có vẻ biết điều hơn hẳn.
- Em xin lỗi anh mà , anh thả em ra đi .
- dễ như vậy thì tôi bắt cô làm gì ?
- Vậy em phải làm sao ? Em phải làm sao anh mới tha cho em ?
- bố cô cũng đang ở đây đấy .
- anh bắt ông ấy sao ?
- ông ấy cũng già rồi , bị ngược đãi một chút thì có thể chịu đựng được , chứ nếu giống như cô thì ...
Nhi quỳ xuống trước mặt Đông .
- em xin anh , em xin anh đừng làm hại ông ấy .
- tha cho ông ấy cũng được , những cô phải làm cho tôi một vài chuyện .
- chuyện gì? Anh muốn em làm gì em cũng sẽ làm hết , kể cả anh muốn lấy tính mạng này của em .
- tính mạng của cô ? Cô nghĩ tính mạng của cô có giá đến mức nào ?
Cô ta lo sợ nhìn Đông, trước đây nghe người ta nói Đông giống như thần chết , khi ấy cô ta còn không tin . Cho đến khi cô ta bị trúng hay phát đạn liền trong tay Đông thì cô ta đã biết Đông sẽ không nương tình nếu như kẻ nào dám giở trò với anh . Bây giờ cô ta lại không biết phải thuyết phục Đông thế nào , chỉ có thể im lặng rồi cúi đầu . Cái dáng vẻ giống như con mèo nhỏ này của cô ta lại khiến cho Đông cảm thấy hơi đau mắt .
- tốt nhất cô nên sống đúng với dáng vẻ Hồ Ly của mình , cô có diễn thế nào cũng không thể thay đổi bản chất được đâu . Bây giờ có việc cho cô làm đây , làm tốt thì cả tính mạng của cô và bố cô đều sẽ được đảm bảo , còn không... không ai có thể cứu được các người đâu .
Sau khi nói chuyện với Lan và Phú xong thì Hà về nhà . Phú với Lan dặn dò những gì cô ta đều ghi nhớ , không quên dù một chữ .
Lúc này Quế đang ở dưới bếp , Đông đã đề nghị Quế không tiếp tục làm việc nhà nữa nhưng Quế không chịu, cô không muốn cái cảm giác ăn bám nó đeo bám lấy mình .
- chị Quế ?
Quế còn tưởng mình nghe nhầm cơ , nhìn thấy Hà cười với mình Quế hoang mang vô cùng .
- Có chuyện gì không cô ?
- không có gì , có cái gì cần làm giúp không để tôi làm cho ?
- không có việc gì cần cô giúp cả .
Cô ta có vẻ buồn bã .
- Chắc là chị ghét tôi lắm đúng không ?
Quế không nói gì , cô ta lại càng tỏ vẻ buồn hơn.
- tôi biết mình đáng bị ghét , cũng chẳng dám trách móc gì ai cả . Nhưng mà chẳng ai để tâm đến lý do vì sao tôi lại sống như thế .
Quế vẫn im lặng , cô không nói gì là bởi vì cô muốn nghe hết câu chuyện mà đang muốn nói .
- 2 tuổi tôi mất bố , với cái tính cách của mẹ tôi thì không chăm sóc hay yêu thương gì tôi cả . Bà ấy gần như đi suốt , vất tôi ở nhà một mình nay bên nhà mợ mai bên nhà cô nhà chú , tôi đã phải trải qua cái tuổi thơ như thế đấy .
Nói đến đây cô ta dừng lại một chút rồi nghẹn ngào .
- Tôi đã tự hứa với lòng mình là sau này sẽ lấy một người chồng thật giàu có , sẽ không bao giờ phải lo bữa đói bữa no nữa . Cô cũng thấy rồi đấy , người mà có thể lo cho tôi đã xuất hiện , tiếc là anh ấy chẳng để ý gì tôi . Nếu cô là tôi cô sẽ làm gì ? Cô có bất chấp tất cả để cướp anh ấy không ?
Câu hỏi này của Hà Quế cũng không trả lời , cô ta cười buồn .
- Chắc bây giờ cô đang cảm thấy khinh thường tôi lắm đúng không , vì muốn sung sướng mà bất chấp tất cả?
- Mỗi người đều có mỗi suy nghĩ riêng , không ai giống ai cả . Có thể tôi không muốn làm như vậy nhưng cô lại khác . Những câu hỏi như thế này tôi sẽ không trả lời .
Cô ta buông tiếng thở dài.
- có lẽ sau này tôi sẽ không cố chấp bám lấy anh ấy nữa . Vì cho dù anh ấy có ở bên cạnh tôi thì cũng dễ thay lòng thôi.
Rồi cô ta lại tỏ vẻ như mình vừa lỡ lời.
- Tôi không có ý gì đâu , như cô vừa nói đấy , mỗi người mỗi suy nghĩ , cũng như mỗi thời điểm con người ta sẽ mỗi khác . Biết đâu với những người trước anh ấy không thật lòng nhưng với cô khác thì sao . Nhưng mà có chuyện này tôi muốn nói với cô , tôi là người hiểu rõ anh ấy nhất , tất cả các mối quan hệ của anh ấy tôi cũng là người biết rõ nhất . Anh ấy không phải người đơn giản đâu , có một vài lúc anh ấy còn rất ác độc .
Cô ta nói xong rồi đi lên phòng để lại Quế ở đó với một đống băn khoăn trong lòng .
Tất nhiên là Quế biết trước đây Đông là một người phong lưu đa tình , có rất nhiều những mối quan hệ thậm chí là phức tạp . Nhưng mà từ lúc cô ở bên cạnh anh đến giờ cô chưa từng thấy anh ra ngoài trăng hoa , ở bên cạnh anh luôn có cảm giác an toàn , cô không cần phải lo lắng hay đề phòng bất cứ chuyện gì cả . Chỉ có điều hai từ ác độc mà Hà nói ra khiến cho Quế sợ.
Nhi chạy ở ngoài đường , dáng vẻ cô ta hớt hải lo lắng , vì có một vài chỗ không được lành lặn nên cô ta ăn mặc kín mít , cả đầu cũng đội nón , cô ta chỉ dừng lại khi va phải một người , lúc này cô ta còn sợ hãi hơn , đến mức chẳng thể đứng dậy được .
Người đó đỡ cô ta dậy , còn cẩn thận hỏi han .
- cô không sao chứ ?
Cô ta vội bám lấy cánh tay người đó rồi cầu khẩn .
- xin giúp đỡ tôi , có người muốn truy sát .
Nói như vậy rồi cô ta ngất lịm đi , đến khi cô ta tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong một căn nhà nhìn khá sang trọng . Quần áo của cô ta rách rưới nên cô ta vội xuống khỏi cái giường xinh đẹp ấy , tự mình ngồi một góc trong phòng . Cánh cửa mở ra , một cô gái bước vào trong , giọng nói hơi trầm.
- Sao không ở trên giường mà lại xuống đất thế này ?
- tôi sợ làm bẩn giường của cô .
- bẩn thì có thể giặt được mà , sức khỏe mới là quan trọng .
- cảm ơn cô , cô tốt quá .
- lên giường ngồi đi rồi tôi hỏi vài chuyện .
Nhi lên giường ngồi , cô gái đó cũng ngồi gần chỗ Nhi.
- Cô nói là cô bị truy sát đúng không ? Chuyện này là sao ?
Vừa nghe câu hỏi Nhi đã hốt hoảng nhìn trước nhìn sau , còn cẩn thận nhìn ra bên ngoài cửa sổ .
- sao cô phải lo lắng như thế ?
- Tôi sợ , sợ người đó sẽ bắt được tôi .
- không ai có thể nghe được cuộc trò chuyện của chúng ta đâu , bây giờ cô nói cho tôi biết đi , kẻ nào dám ngang nhiên truy sát cô như vậy ?
- tôi có thể tin cô được không ? Tính mạng của tôi đang bị đe dọa , nhưng mà tôi không thể nào báo công an được , anh ta đang nắm giữ trong tay bí mật của gia đình tôi .
- Cô cứ nói đi , biết đâu tôi có thể giúp .
Nhi vẫn cẩn thận nhìn xung quanh một lượt rồi mới lấy điện thoại từ trong túi ra , màn hình điện thoại vừa sáng cũng là lúc cô gái đó giật mình . Sao người đó lại có thể .?
- chính người này , chính cái người trong điện thoại này là người đang truy sát tôi . Mà cô tên gì vậy ? Nói cho tôi biết được không để tiện xưng hô .
- Tôi tên Lan.
- Tôi tên Nhi . Cô có thể giúp đỡ tôi được không ? Anh ta thực sự rất đáng sợ .
Nói đến đây Nhi giơ cái bàn tay chằng chịt sẹo lên.
- vết thương này chính là do anh ta gây ra .
Rồi cô ta kéo cái mũ len trên đầu xuống .
- tôi mất tai cũng là do anh ta . Khó khăn lắm tôi mới có thể trốn ra được , bây giờ tôi không biết phải trốn ở đâu để anh ta không tìm thấy mình .
- đây là sự thật sao ?
- tôi tuyệt đối không có nửa lời nói dối .
- vậy cô có người thân không ? Có thể về nhà để trốn mà.
- không được , tôi không thể mang nguy hiểm về cho họ được . Cô có thể cho tôi ở đây được không ? Chỉ mấy ngày thôi , mấy ngày thôi Khi mọi thứ ổn hơn tôi sẽ đi . Tôi cầu xin cô .
Nhìn cái vẻ mặt thê thảm của Nhi nên Lan chẳng thể từ chối được , nhưng mà như thế này có phải là đã nắm được điểm yếu của Đông rồi không ? Giữ Nhi lại thì chính là tạo thêm cho mình một cơ hội để tiến về phía Đông gần hơn .
Đông ngồi bên cửa sổ châm điếu thuốc rồi nhìn về phía trung tâm thành phố , Hiệp ở bên cạnh khẽ hỏi .
- anh có chắc không ? Sợ giống như thả hổ về rừng .
- cô ta từ bao giờ lại được sánh ngang với hổ ?
- Nhưng em vẫn cảm thấy lo lắm .
- lo cô ta không làm theo sắp xếp hay lo cô ta phản bội.
- cả hai .
- cậu có sợ chết không ?
- còn phải xem ở trong trường hợp nào.
- cô ta lại không giống cậu , dù ở trong thời điểm nào cô ta cũng sợ chết cả . Cậu thử nghĩ xem nếu như tôi muốn giết chết cậu thì cậu có cách nào thoát được không ?
- chuyện này... Em hiểu ý anh rồi .
- điều tra thêm về tên Phú cho tôi , xem ngoài chuyện hắn ta hợp tác với Lan ra thì hắn ta còn làm gì khác nữa .
Danh Sách Chương: