• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch , Lan những tưởng là sẽ thắng nhưng phút cuối Nhi lại lật mặt thay đổi toàn bộ lời khai .

- Cô nói năng vớ vẩn cái gì vậy ? Sao anh ta lại không làm gì cô chứ ? Cô bị điên rồi à ?

Cô ta gào lên , lại túm chặt lấy áo của Nhi .

- cô màu nói lại cho các chú công an nghe đi , nói những thứ mà cô đã từng nói cho tôi nghe , cô không phải sợ hãi bất cứ điều gì cả , tôi đã nói là tôi sẽ bảo vệ cô rồi mà .

Nhii bỗng nhiên nắm chặt lấy tay thủ công an rồi khóc .

- chú ơi chú giúp cháu với , cháu không muốn vu khống cho anh ấy đâu , là tại cô ta bắt ép cháu. Đến cả cái đơn tố cáo cũng là do cô ta viết chứ không phải cháu . Cô ta thấy cháu bị tai nạn có mấy vết thương này nên mới nghĩ ra kế để vu oan cho anh ấy .

Chú công an nhìn Nhi đăm đăm.

- những lời cô nói là thật chứ ?

- tất cả đều là sự thật . Cháu có đoạn ghi âm này , chú nghe rồi sẽ hiểu rõ .

NHi bật đoạn ghi âm lên, giọng nói của Lam vô cùng rõ ràng .

- Chỉ cần cô nói với công an là anh ta đánh đập hành hạ cô , bạo hành tinh thần cô , đe dọa tính mạng của cả nhà cô là được.

- nhưng...

- nhưng cái gì mà nhưng , cứ nói theo như những gì mà tôi bảo là được . Cuộc sống sau này của cô tôi sẽ đảm bảo hết.

- tôi...

- Đừng có chần chừ cũng đừng có lo sợ gì cả , tôi sẽ cho cô tiền để đi ra nước ngoài sống cuộc sống sung sướng cùng với gia đình cô .

- sao cô lại phải chi ra số tiền lớn như vậy để tống anh ấy vào tù chứ ?

- đó là chuyện của tôi , là Ân Oán cá nhân của tôi và anh ta , cô không cần biết làm gì .

Lan đưa tay muốn cướp lấy đoạn ghi âm ấy nhưng chú công an nhanh hơn nên đã giữ được , chú ấy trừng mắt nhìn cô ta .

- yêu cầu cô hợp tác để phục vụ điều tra .

Rõ ràng là cô ta bị oan mà , Cô ta nói như thế chỉ là để trấn an Nhi thôi , để cho Nhi có thể đủ can đảm mà nói ra hết . Sao bây giờ lại thành vu khống thế này .

Chú công an có chuyện gì đó phải ra ngoài , Lan gầm gừ với Đông .

- là anh hại tôi đúng không ? Anh bày mưu tính kế để hãm hại tôi .

- Tôi đâu có làm gì ? Tôi mới là người bị hại chứ ? Cô không nghe cô ấy nói gì sao ? Cô ấy bị tai nạn , vết thương ấy là hậu quả của tai nạn , không hề liên quan gì đến tôi cả .

Cô ta lườm Nhi , ánh mắt chất chứa giận dữ .

- con khốn nạn , sao mày dám hả ? Tao đối sử với mày không tốt hay sao ? Cái lúc mày bị ngất ở ngoài đường ai là người đưa mày về chăm sóc hả ?

Nhi tỏ vẻ sợ hãi .

- em biết chị đối tốt với em , nhưng mà em không thể nào vu oan cho anh ấy được . Lúc trước là anh ấy có ơn với gia đình em , bây giờ vu khống cho anh ấy để bắt anh ấy đi tù em không làm được .

Lúc này Lan mới chợt nhận ra một điều , sao mọi thế lại có thể trùng hợp tới bất ngờ như thế được , rồi cô ta bị nỗi uất ức khiến cho không thể thở .

- các người... Các người hợp lại với nhau để đưa tôi vào chòng đúng không ?

- ai ?

- anh không phải giả ngu với tôi làm gì . Đúng là ngu ngốc mà , Tại sao tôi không nhận ra chuyện này ngay từ đầu cơ chứ.

- Cô nói gì tôi không hiểu.

- Anh câm miệng lại . Ngay từ đầu anh đã có tính toán rồi . Anh muốn vin vào chuyện này để gửi báo cáo về công ty đúng không ? Anh muốn tôi bị sa thải ra khỏi công ty chứ gì ? Đúng không hả ? Anh đúng là đồ bỉ ổi .

- ai mới là kẻ bỉ ổi ? Cô đang nói cô đấy à ? Kẻ nào đã bỏ rơi tôi trong chính ngày cưới để đi theo một người đàn ông lắm tiền nhiều của ? Ừ thì cứ cho như là cô vì tương lai của mình đi , cô không muốn lãng phí Tuổi Thanh Xuân vào một người đàn ông không có tương lai như tôi nên cô mới bỏ đi . Vậy coi như là hết chuyện , nhưng lại không phải , cô quay lại rồi muốn nối lại tình xưa với tôi , tìm cách hãm hại người phụ nữ bên cạnh tôi , cô nghĩ đi , cô còn xứng đáng để được tha thứ không?

Cô ta im lặng , biết phải nói gì nữa đây khi bản thân mình đã quá ngu ngốc , cô ta cứ nghĩ mình thông minh , mình hiểu chuyện , sau tất cả những âm mưu tính toán thì cô ta lại là người thua cuộc .

Biết là mình đã sai rồi , nước đi này hoàn toàn sai rồi nhưng lại không có cách nào để lấy lại được . Cả ba người ở lại lấy lời khai xong thì được cho về , Đông chẳng làm sao cả , còn Lan bị phạt hành chính , cảnh cáo .

Đông không làm to chuyện , không làm tất cả mọi thứ để cô ta phải chịu án ở mức kịch khung , thứ anh cần là cô ta phải mất việc .

Cô ta từ lúc ở cơ quan điều tra trở về nhà lúc nào cũng cảm thấy lo lắng không yên , cuối cùng thì nỗi sợ hãi của cô ta cũng xuất hiện , cô ta nhận được email từ tổng công ty , yêu cầu cô ta phải nghỉ việc .

Đối với một người đại diện cho cả công ty đi ký hợp đồng mà lại vu khống để đối tác có nguy cơ phải ngồi tù thì tuyệt đối không thể giữ lại công ty , đó là điều đương nhiên rồi . Cô ta khóc không thành tiếng , sau bao nhiêu năm cố gắng mới có thể xin vào làm trong mỗi công ty tốt . Bây giờ tất cả mọi thứ đều đổ sông đổ biển hết cả rồi , tay trắng cuối cùng lại trắng tay .

Phú nghe tin cô ta thất bại cũng chẳng thiết tha gì đến gặp cô ta nữa , vốn dĩ tưởng gặp được đồng minh mạnh , không ngờ cũng chỉ là một con tép bình thường .

Anh ta lại bắt đầu suy nghĩ , còn chưa kịp nghĩ được gì thì đã bị Hiệp đến bắt đi .

Anh ta lại được đưa đến một nơi rất quen thuộc , nơi mà tất cả những kẻ giống anh ta đều phải chịu đau đớn .

Đông đứng trước mặt anh ta , môi khẽ nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo .

- Xin chào...

Cái giọng điệu này của Đông tự nhiên khiến cho anh ta nổi hết da và , thà Đông cứ chửi bới đi , có khi anh ta còn không sợ hãi bằng cái vẻ mặt thân thiện này . Anh ta phố trấn an mình rồi hỏi Đông.

- mày bắt tao làm gì ?

- Tao lạy mày tao rồi ? Như thế là không thân thiện đâu .

- mày muốn làm gì tao thì làm đi , đừng có dở giọng .

Thái độ của Đông lập tức thay đổi .

- Vậy thì bây giờ mày nói cho tao biết lý do vì sao mày lại muốn tiếp cận Quế được chưa ?

- Tao tất nhiên là vì còn yêu thương cô ấy rồi .

- chứ không phải là mày muốn tiếp cận cô ấy là vì mày biết được thân thể thực sự của cô ấy à ?

- mày nói linh tinh cái gì vậy ? Thân thế gì chứ ? Cô ấy chẳng qua cũng chỉ là một cô gái nông thôn bình thường thôi .

- sai rồi , cô ấy thực chất lại là con gái của một người phụ nữ rất giàu có . Thế nên mày mới muốn cô ấy quay lại bên cạnh này

- không có chuyện đó.

- lật bài ngửa đi , tao biết hết rồi .

Câu nói này của Đông cũng kết thúc luôn cái ý định muốn quanh co của anh ta , anh ta lại hỏi .

- Sao mày biết mấy chuyện này ?

- muốn biết thì đơn giản lắm , chỉ cần bỏ ra một chút tiền , như thế là được thôi mà .

Anh ta lại cười .

- đúng là ngu ngốc thật , bao nhiêu tính toán cuối cùng cũng đổ sông đổ biển hết .

- kết thúc trò chơi ở đây được rồi . Lẽ ra hôm nay tao sẽ cho mày một trận vì mày dám khiến cho người phụ nữ của tao phải lo lắng bất an . Nhưng mà nghĩ đến chuyện trước đây mày đã từng vì cô ấy mà mất đi một ngón chân nên tao sẽ tha cho mày . Có điều mày có biết thằng Lâm không ?

Anh ta bỗng nhiên nhớ lại cái lúc gặp thấy Lâm mất đi một ngón tay mà rợn người .

- đừng có bén mảng đến gần cô ấy thêm một lần nào nữa , nếu không sẽ không phải là một ngón , mà là tất cả.

Đông thả anh ta đi , anh ta cũng chẳng dám nói gì với ai , những người một khi đã bước chân ra khỏi căn phòng ấy thì dường như đều bị mất trí nhớ , nói cách khác là không dám nhớ lại những thứ đã từng xảy ra thì ở trong căn phòng ấy .

Mọi chuyện cũng đã tạm ổn , Đông cũng không nghĩ là có thể giải quyết nhanh chóng và dễ dàng đến vậy . Bây giờ chuyện quan trọng nhất mà anh phải làm chính là đối mặt với Quế , nói ra tất cả những chuyện mà anh đã giấu giếm cô từ trước đến giờ , không sót một chuyện nào ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK