Quế cứ nghĩ là khi có Nhi rồi thì Đông sẽ không tìm cô nữa ,cô có thể yên tâm làm việc nuôi con gái ăn học , nhưng không , vẫn chẳng có gì thay đổi cả .
Buổi tối Nhi là người mang cơm lên cho Đông , cô ta đặt cơm ở trên bàn , Đông lại nói với cô ta .
- để người khác mang cơm lên đây.
Trong nhà này chỉ có mỗi mình Nhi với Quế là người giúp việc , người khác ở đây mà Đông muốn ám chỉ chắc chắn là Quế rồi . Chỉ là một bữa cơm thôi mà , có cần kén chọn vậy không ?
Cô ta cảm thấy không vui trong lòng nhưng cũng không dám làm trái ý Đông , đành quay xuống mà nói với Quế.
- Anh ấy muốn chị là người đem cơm lên .
- Chị biết rồi .
Chẳng hiểu trong đầu Đông đang nghĩ gì , cơm cô mang lên thì sẽ ngon hơn người khác à ? Hay sao ?
Quế mang lại khay cơm nên phòng cho Đông , lúc này anh ta đang nhìn qua khung cửa sổ để ngắm màn đêm hay ngắm ánh đèn gì đó , Quế cũng chẳng quan tâm lắm . Cô để khay cơm xuống dưới bàn rồi nói .
- Anh ăn tối đi .
Đông quay người lại , trong đôi mắt là nét u ám.
- Từ mai người mang cơm lên phòng là cô.
- Tôi biết rồi.
- Sao không hỏi tại sao ?
- Đây là công việc của tôi .
- kẻ đó rốt cuộc đã làm gì cô vậy ? Thằng khốn đó... nó đâu rồi ?
Quế Không biết tại sao tự nhiên Đông lại hỏi cô như vậy , từ trước đến giờ anh ta đâu có quan tâm .
- trả lời đi.
- Tôi không biết.
- nó đã làm gì cô ?
- chẳng làm gì cả.
- nói dối.
- chuyện này là chuyện riêng của tôi , anh đừng quan tâm làm gì.
- cô nói không quan tâm thì tôi sẽ phải nghe theo lời cô sao ?
- vốn dĩ Chúng ta không có mối quan hệ gì cả . Tôi không cần quan tâm đến chuyện của anh và anh cũng như thế.
- vậy thì ngay từ đầu cô đừng nên tìm đến tôi.
- đó là giao dịch 1 đêm , là tình một đêm . Tôi nhận được thứ tôi cần và anh cũng như thế .
- chỉ có cô nhận được thứ cô cần .
- sao anh lại ngang ngược như thế ? Rốt cuộc anh muốn gì ở tôi ?
- ở cô thì có cái gì để tôi có thể lấy được chứ ?
Đông tự nhiên nổi giận , Quế không hiểu anh ta muốn gì , cần gì , càng lúc anh ta càng vô lý . Dù vậy Quế cũng không muốn tranh cãi với Đông , cũng có thể do công việc áp lực khiến cho người ta khó chịu hơn .
- anh ăn đi , nếu không thức ăn sẽ nguội .
Lúc trước Đông toàn ăn một mình , trừ khi là đi gặp đối tác , còn lại không muốn ngồi chung bàn với bất cứ ai cả . Bây giờ lại khác , lại muốn có Quế đứng bên cạnh . Đông không muốn xác nhận chính xác tâm tư của mình là gì , vì khi đã xác nhận rõ rồi tâm trạng của anh sẽ càng tệ hại hơn .
Không biết có phải do công việc quá căng thẳng hay không mà cơn đau đầu bất chợt ập tới , bát cơm trên tay anh cũng thế mà rơi xuống đất . Quế chứng kiến cảnh ấy thì hoảng hốt lắm , cô vội hỏi anh.
- anh làm sao vậy ? Anh khó chịu ở đâu sao ? Để tôi gọi cấp cứu.
Đông nắm chặt lấy tay Quế rồi giữ cô lại .
- không cần . Mau lấy mũi tiêm thuốc ở trong ngăn kéo cho tôi.
Quế vội vàng chạy tới ngăn kéo rồi lấy mũi tiêm chứa một chất dịch lỏng màu trắng cho Đông , bàn tay run rẩy cầm lấy mũi tiêm ấy rồi nói với Quế .
-Nắm chặt cổ tay cho tôi .
Quế nắm chặt lấy cổ tay Đông , Đông tự mình tiêm thuốc rồi ngã gục vào bờ vai Quế .
Sao lúc này thấy người đàn ông ấy yếu đuối quá , cứ như một con hổ bị mắc mưa vậy . Quế ngồi yên để Đông dựa vào , suy nghĩ lan man vài chuyện . Hóa ra cái thùng rác đựng đầy mũi kim tiêm ấy không phải là do Đông nghiện ngập gì . Chẳng lẽ những cơn đau đầu này lập tới thường xuyên đến mức Đông phải chuẩn bị những cái kim tiêm chứa sẵn thuốc ?
Chỉ mấy phút sau cơn đau đầu đã biến mất như chưa từng tồn tại , dù Đông đã tìm rất nhiều cách chữa thậm chí ngay cả sang bên nước ngoài cũng không có kết quả , chỉ có thể ức chế nó bằng loại thuốc này . Biết là sử dụng lâu dài sẽ không tốt , nhưng thực sự không còn cách nào .
- anh sao rồi ? Đỡ đau chưa ?
- đỡ rồi .
- anh hay bị như thế này lắm à?
- lúc nào căng thẳng .
- xin lỗi.
- chuyện gì ?
- Có phải khi nãy chính tôi...
Mặc dù chuyện này chẳng liên quan gì đến Quế cả nhưng mà cô đã coi như lỗi của mình thì Đông cũng chẳng phủ nhận.
- Đúng là lỗi của cô . Vậy cô tính bù đắp thế nào ?
- tôi... anh muốn thế nào ?
- bây giờ tôi vẫn còn cảm thấy đau đầu lắm , cần có người chăm sóc.
- vậy anh lên giường nằm đi , tôi xoa đầu giúp anh .
- không cần.
Đồng cứ thế mà gối đầu luôn lên chân Quế , vì anh đang đau đầu mà , thế nên Quế cũng không nói gì , để mặc anh muốn làm gì cũng được.
Cảm giác rất thoải mái , thứ mà Đông không thể tìm được ở bất cứ một người đàn bà nào khác . Mà kể cũng lạ , từ lúc gặp Quế Đông không muốn chung chạ với ai . Không phải vì lý do gì cả , chỉ là cảm thấy không hứng thú thôi . Đông hỏi Quế.
- cô đã nghe người ta nói gì về tôi rồi ?
- Anh muốn hỏi vấn đề nào ?
- con người của tôi ?
- lăng nhăng.
- gì mà lăng nhăng chứ. Cô không nói được từ nào dễ nghe hơn chút à ?
- người ta nói sao tôi thuật lại vậy thôi , không thêm không bớt.
- người ta ? Là kẻ nào ?
- Anh nghĩ tôi sẽ nói cho anh nghe à ?
- quên mất , người như cô thì nghĩ đến chuyện hại ai được ?
- đừng nghĩ tôi tốt như vậy . Trước khi đến đây tôi đã tự tay đánh vỡ đầu chồng mình đấy.
Quế nói thế khiến cho Đông ngạc nhiên lắm .
- cái gì ? Cô á?
- khi còn người ta lâm vào bước đường cùng thì cái gì cũng có thể làm được mà . Tám năm chịu đựng đã quá đủ .
- Tại sao hôm ấy cô lại tìm đến tôi ?
- vì tôi cần tiền.
- Vì con gái cô sao?
- Nếu anh đã biết rồi thì còn hỏi làm gì .
- tôi muốn chính miệng cô nói , không muốn nghe qua người khác .
- con gái tôi bị thương , nó bị gãy tay cần mổ , nhưng những con người đó không hề tồn tại một chút trách nhiệm nào với nó . Tôi không có tiền , đi vay cũng không ai cho , lúc ấy tôi không còn cách nào khác .
Thì ra Quế đã phải trải qua một cuộc sống khổ sở đến như vậy , thế mà lúc đầu gặp Quế , Đông lại nghĩ cô là một người đàn bà hám vật chất .
Đông định nói gì đó để an ủi Quế thì Quế nói với anh .
- Tôi đã từng sống một cuộc sống rất khổ sở , khó khăn lắm mới có thể thoát khỏi . Vì vậy xin anh sau này đừng làm gì khiến cho cuộc sống của tôi bị đảo lộn . Xung quanh anh không thiếu gì phụ nữ , chỉ cần anh lên tiếng là họ sẽ lập tức ngã vào lòng anh .
Câu nói này của Quế khiến cho tâm trạng của Đông bị phá hỏng.
- Cô nói nhiều như vậy cũng chỉ muốn nói với tôi sau này đừng làm phiền đến cô có phải không ?
- Nếu anh cần gì tôi đều có thể làm cho anh với tư cách một người giúp việc
- không cần . Bây giờ cô ra ngoài được rồi . Tôi cũng không muốn ăn nữa.
- để tôi nấu cháo cho anh.
- không cần .
Quế đi ra ngoài , mặc dù Đông đã nói là không cần nhưng cô vẫn nấu. Cô không thể bỏ mặc một người ốm được , hơn nữa lại còn là chủ nhà .
Đông ở trong phòng đi ra đi vào mấy lượt , rồi lấy điện thoại gọi cho Quân , rất nhanh chóng cậu ta đã nghe máy.
- anh gọi cho em làm gì ?
- Thái độ ?
- chẳng phải bây giờ anh đang vui vẻ bên người mới hay sao ?
- Ai không biết lại tưởng cậu đang ghen đấy .
- em không ghen , em chỉ đang ấm ức cho chị dâu thôi.
- cậu một điều chị dâu , 2 điều chị dâu . Cậu đâu biết là cô ấy không thèm quan tâm để ý gì đến tôi chứ.
- anh cũng có thèm quan tâm để ý gì đến chị ấy đâu mà . Lại để chị ấy làm giúp việc thì chị ấy chẳng tủi thân .
- không nói chuyện này , cậu còn nhỏ không hiểu hết được . Tôi chỉ muốn hỏi cậu một chuyện thôi.
- Anh hỏi đi .
- phụ nữ họ thích cái gì nhất vậy ?
- sao mà em biết được . Em chưa có người yêu , mấy cái này hoàn toàn không có kinh nghiệm . Anh hỏi anh Hiệp thử xem.
- cậu ta thì biết cái quái gì chứ .
- mà em nghĩ chuyện này anh phải là người hiểu rõ nhất chứ . Từ trước đến giờ không phải xung quanh anh có rất nhiều cô gái hay sao ?
- thứ họ thích là tiền .
- Vậy thì không phù hợp với chị dâu rồi.
- tôi không có nhắc đến cô ấy .
- Chẳng lẽ là cô ta ? Nếu là cô ta thì anh đừng hỏi ý kiến em , em không trả lời đâu . Vừa thấy cô ta là em đã ghét rồi , thôi em tắt máy đây.
Nói xong là Quân tắt máy liền , chẳng nghe Đông nói thêm lời nào cả . Hình như Đông quá chiều chuộng cậu ta rồi , vì thế đã bắt đầu không xem anh ra gì .
Đông chỉ suy nghĩ đơn giản là vì Quế không thích anh nên trong lòng anh mới xuất hiện thứ cảm giác muốn chinh phục , không phải vì tình cảm , chắc chắn không phải .
Quế đang loay hoay với nồi cháo thì nghe thấy ở đằng sau có tiếng gọi mình.
- chị ơi.
Quế quay lại thấy Nhi đang lại gần .
- Có chuyện gì vậy em ?
- Chị đang làm gì đấy
- Chị đang nấu cháo.
- chị nấu cháo cho ai ?
- cho anh Đông.
- Anh ấy bị làm sao mà phải ăn cháo vậy chị ?
- Anh ấy bị ốm.
- không phải chứ , khi nãy lúc em lên anh ấy còn khỏe mà.
- Anh ấy bị...
Quế lại thôi không nói nữa , chuyện này cũng không được bình thường cho lắm , biết đâu lại là bí mật của Đông . Tuy là không dặn cô không được nói chuyện này cho ai biết nhưng có những chuyện đúng là không nên nói thật.
- Anh ấy bị sao vậy chị ?
- anh ấy không khỏe trong người thôi . Khi nãy chị mang cơm lên mà anh ấy không ăn được mấy miếng nên chị nấu cháo cho anh ấy.
- chị quan tâm đến anh ấy thật.
- Tất nhiên rồi , anh ấy là chủ nhà mà .
Rồi cô ta bỗng nhiên ngập ngừng.
- em có chuyện này khó nghĩ trong lòng mà không biết phải tâm sự với ai . Chị sắp xong chưa nói chuyện với em một lát được không ?
- được mà , để chị cho nhỏ lửa lại rồi chị với em nói chuyện .
Quế ngồi vào ghế , cô ta cũng ngồi cùng , nhìn xung quanh không thấy ai mới bắt đầu nói .
- em đến đây không phải đơn giản chỉ là người giúp việc thôi đâu chị .
Quế cũng biết điều này , chẳng dưng mà một người đàn ông lại đưa một người con gái về nhà bao giờ . Cô ta lại tiếp tục.
- anh ấy cho em một cái hẹn rồi , là ngày mai bọn em sẽ... Chị đã từng có gia đình rồi , chị có thể cho em bí quyết để làm hài lòng đàn ông được không ? Em vẫn còn trong trắng lại chưa yêu ai bao giờ , em không biết phải làm thế nào để anh ấy vui cả . Vì nếu như anh ấy không vui em sợ anh ấy sẽ đổi ý rồi đòi tiền cha em nữa.
- Anh ấy không phải là con người như thế đâu .
- Sao chị biết ? Chị hiểu anh ấy lắm sao ?
- không . Chỉ là qua tiếp xúc chị thấy anh ấy không phải con người như vậy nên em đừng quá lo lắng .
- Có thể anh ấy đối xử với chị hơi dễ dàng một chút nhưng chị cũng thấy rồi đấy , em mang cơm lên cho anh ấy thôi còn bị đuổi mà . Chuyện này em sợ không đơn giản .
- em cứ làm theo bản năng của mình thôi , đến đâu xử lý tới đấy , chứ chuyện này chị không biết .
- em cứ tưởng sẽ xin được chị một ít kinh nghiệm cơ nhưng mà giờ khó rồi . Thôi vậy , nếu như anh ấy có không thích em thật thì cũng coi như số phận của em , biết làm sao được .
Cô ta vừa nói vừa để ý sắc mặt của Quế , nhưng cũng chẳng có thay đổi hay chuyển biến gì nhiều . Vốn dĩ Quế không quan tâm đến chuyện Đông sẽ cùng ai , ngủ với ai , giờ cô chỉ quan tâm đến làm sao hai mẹ con có cuộc sống ổn định là được . Mối quan hệ giữa cô với Đông không phải là mối quan hệ ràng buộc , nó chỉ là thứ đem lại lợi nhuận cho cả hai , cô có tiền còn Đông giải quyết được nhu cầu của mình , thế thôi , chỉ một lần duy nhất hôm ấy , cô cũng không có ý định sẽ quyến rũ hay tiếp cận Đông .
Nói chuyện với Nhi xong Quế mang cháo lên phòng cho Đông , cửa phòng không khóa . Tuy vậy Quế vẫn gõ cửa , nghe thấy tiếng Đông ở bên trong nói vọng ra.
- vào đi .
Quế bước vào trong , nhìn nét mặt của Đông có hơi nhợt nhạt , chắc cũng đói rồi .
- cô còn lên đây làm gì ?
- Tôi mang cháo cho anh .
- một người không muốn ở gần tôi mà lại quan tâm đến tôi , lạ thật.
- tôi quan tâm đến tất cả mọi người trong nhà này vì đấy là trách nhiệm cũng như việc tôi phải làm.
- Tôi không cần cô phải quan tâm đến tôi , hiểu không ?
- tôi hiểu .
- vậy nên ?
- vậy nên anh cứ ghét tôi nếu anh muốn.
- Nếu tôi ghét cô cô nghĩ cô có thể sống yên ổn được sao ?
- Thực ra tôi cũng không mong muốn mình bị ghét , tôi chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường thôi .
Câu nói ấy của Quế lại khiến Đông cảm thấy tò mò . Không biết trước đây Quế đã phải sống cuộc sống như thế nào mà để đến bây giờ cô để phòng tất cả mọi thứ xung quanh như vậy . Anh vốn dĩ chưa làm gì ảnh hưởng hay hại đến cô cả , thế mà cô luôn muốn giữ khoảng cách với anh , không muốn cho anh lại gần . Mà cũng phải thôi , người phụ nữ tổn thương họ luôn xem trọng thứ cảm giác an toàn , nhưng khi ở bên cạnh anh lại hoàn toàn không có .
Danh Sách Chương: