Đơn ly hôn Đông đã chuẩn bị sẵn , gã ta chẳng còn sự lựa chọn nào khác đành phải ký vào . Vốn dĩ là để cho Quế chủ động mọi thứ nhưng mà Đông không yên tâm nên tự mình làm hết . Tạm thời cứ như vậy đã , sẽ cho người để ý hai mẹ con bọn chúng .
Bé Mai được xuất viện rồi mà Quế vẫn cảm thấy lăn tăn trong lòng , không biết nên đưa con bé về quê hay ở lại thành phố rồi đi tìm việc nữa . Quế đang thu dọn đồ đạc thì Đông tới .
- để tôi làm giúp cô.
- Không cần đâu , cảm ơn anh.
Đối với anh luôn giữ khoảng cách như thế , cho dù anh có chủ động , anh có muốn giúp đỡ cô cũng chẳng muốn nhận . Tuy vậy anh vẫn bỏ qua hết , vẫn nói với cô.
- tôi đưa mẹ con cô về nhà.
Nghe tiếng gọi thân thương ấy mà Quế cảm thấy tủi thân vô cùng . Cô thì làm gì có nhà chứ . Đông lại nói với cô.
- cô về lại nhà tôi đi . Bố tôi bị bệnh cần người chăm sóc , ông ấy cũng rất muốn gặp cô . Hơn nữa bé Mai đang đi học , không thể để con bé dở dang được .
Nghĩ đến chuyện mình bỏ về quê không thông báo gì với ai làm lỡ bao nhiêu việc của mọi người Quế chẳng có mặt mũi nào mà quay trở lại đó nữa . Nhưng mà Đông vẫn cương quyết .
- cô vẫn còn nợ tôi , bắt buộc phải quay về để trả .
Đông lấy hết đồ đạc của mẹ con Quế đem ra xe , Quế chưa biết đi đâu lại không muốn con mình phải nghỉ học nên đành phải đi theo Đông về .
Quế vừa bước chân vào đến cổng đã gặp Nhi , cô ta vừa mới đi vứt rác về , nhìn thấy Quế thì kinh ngạc lắm , giống như không tin vào những gì mà mình đang đối diện .
- chị Quế , sao chị lại ? Em tưởng chị về quê với chồng rồi mà ? Cậu Trí nói như vậy á.
Quế không biết phải nói gì , Đông bế bé Mai vào trong nhà , tiện tay cũng kéo luôn Quế đi cùng .
Nhi ở phía sau nhìn theo mà tay nắm chặt lấy , rõ ràng đã tống cổ về quê rồi , thế mà cái lũ vô tích sự kia lại không thể giữ , vừa mất tiền vừa mất công , ăn hại .
Cũng giống như Nhi vậy , hai mẹ con Hà nhìn thấy Quế cũng ngạc nhiên vô cùng . Vốn dĩ Hà nghĩ Quế sẽ không bao giờ trở lại ngôi nhà này nữa , cô ta còn từng thắc mắc tại sao Quế lại ngu ngốc đến như vậy , bỏ qua một người giống như Đông để quay lại với thằng chồng chẳng giống ai như thế . Hóa ra... cũng ghê gớm lắm đấy chứ .
Bà Kim không nói gì , lúc Đông với Quế đi khỏi rồi Hà mới hỏi bà ấy .
- sao hôm nay mẹ hiền thế ?
- mày không thấy cái ánh mắt đe dọa của thằng Đông đấy à ?
- không.
- còn non lắm con ạ .
Bà ấy nói rồi rời đi . Đông vừa mới ký được hợp đồng với công ty Hải Hà , lần này vớt vát lại không ít niềm tin chỗ các cổ đông , lại mở rộng thêm địa bàn , nếu không nhìn lại nhừng bước đi để mình cẩn trọng hơn sợ rằng sớm muộn gì cũng sẽ bị loại , để Đông nắm được điểm yếu chắc chắn sẽ không có cái gì gọi là nương tình ở đây rồi .
Trí nhìn thấy Mai với Quế quay trở lại thì vui lắm , ngay lập tức kéo bé Mai qua phòng mình. Nhìn thấy mấy vết thương trên tay con bé cậu lo lắng hỏi.
- Em làm sao vậy ? Sao lại bị thương ?
Quế đã dặn con bé là không được nói những chuyện đã xảy ra với bất cứ ai thế nên con bé giữ im lặng , Trí thấy vậy cũng chẳng hỏi nữa , ai mà chẳng có bí mật của riêng mình chứ , nếu đã không muốn nói rồi thì chẳng có ai có quyền tra hỏi .
- Em không muốn nói thì thôi vậy , để anh lấy mấy cái mô hình mới mua cho em chơi , vui lắm .
Quế đến phòng ông Hùng , nghe Đông nói sức khỏe của ông ấy yếu nên cô cảm thấy lo .
Đúng lúc cô vào trong phòng thì thấy ông ấy đang cố gắng với lấy lọ thuốc trên bàn , cô vội chạy lại.
- để cháu lấy ạ.
Nhìn thấy Quế dù ông ấy cảm thấy cũng vui nhưng không biểu lộ ra ngoài . Lại trách móc vài câu cho có lệ.
- cô xem đây là cái nhà trọ hay sao? Thích thì đến không thích thì đi ?
Quế hơi cúi đầu , cô lo chứ , lo mình sẽ bị đuổi việc.
- Cháu xin lỗi chủ tịch ạ.
- Thế rốt cuộc là nhà cô xảy ra chuyện gì ?
- cháu về để đón con gái cháu.
Nghe Quế nói như vậy ông Hùng hiểu ra vấn đề , ông ấy cũng không hỏi thêm nữa . Quế lấy thuốc cho ông ấy , lúc chưa có chuyện xảy ra thì vẫn luôn là cô chăm sóc thuốc thang cho ông ấy mỗi ngày .
Hai viên thuốc được lấy ra rồi nhưng mà sao Quế cảm thấy lạ lắm , có cái gì đó không đúng , hình như mấy viên thuốc trước nhỏ hơn , với lại đâu có mấy vân nổi thế này .
Sợ ông Hùng nhầm thuốc nên Quế đã đem vất hộp thuốc ấy vào sọt rác rồi lấy thuốc mới cho ông ấy , ông ấy thấy Quế làm như vậy thì thắc mắc .
- Sao lại vứt đi?
Quế đành phải nói dối.
- có mấy viên bị mốc rồi , cháu sợ uống vào sẽ hưởng đến sức khỏe của chủ tịch .
- bị mốc á ? Thế mà mấy ngày nay con bé kia nó đưa cho tôi uống , thật không cẩn thận chút nào .
Quế cũng không nghi ngờ gì , cô làm mọi thứ chỉ để cho chắc thôi , dù sao cẩn thận một chút vẫn tốt mà .
Thấy lọ thuốc mình cất công chuẩn bị bị ném vào sọt rác Nhi vô cùng tức tối . Để cho ông Hùng có những cơn đau tim bất thường cô ta đã phải đổi loại thuốc từ điều hòa nhịp tim sang rối loạn , thế mà bây giờ Quế vừa trở về đã phá hỏng .
Dù cô ta chỉ muốn ngay lập tức lật mặt với Quế , nhưng lại phải thôi , dặn lòng vẫn chưa phải lúc.
Sau khi quế cho ông Hùng uống thuốc xong thì đi ra ngoài , Nhi chỉ chờ có vậy , cô ta mân mê lại gần chỗ Quế .
- chị , để em làm cho , chị mới ở quê lên chắc vẫn còn mệt.
- chị không sao.
- nhưng mà sao chị lại lên đây nữa ? Em tưởng chị ở quê luôn chứ .
- chị đi làm.
- ở quê không có việc sao ? Cũng đâu nhất thiết phải tới đây ?
- Đúng là ở quê có nhiều việc thật , nhưng mà chị chỉ muốn con gái chị được sống trong môi trường tốt nhất thôi. Mấy ngày chị không có ở đây em vất vả lắm đúng không ? Chị xin lỗi nha ?
- Không sao đâu , em có chút không quen việc nhưng mà có anh Đông giúp đỡ nên rất thuận lợi.
Có cái gì đó hơi mâu thuẫn ở đây thì phải . Mấy ngày này Đông luôn ở chỗ Quế , nếu nói Đông giúp đỡ việc nhà cho Nhi thực sự cô cảm thấy rất không khả thi . Nhưng mà thôi không sao cả , cũng không phải cái gì quan trọng đến mức cô phải hỏi rõ ngọn ngành .
Chẳng thấy Quế có thái độ gì Nhi đâm ra bực trong lòng , chỉ là muốn chọc cho Quế tức thôi mà , sao có vẻ khó khăn thế .
Đông đã ở trên phòng chờ Quế suốt hai tiếng đồng hồ , cứ đi qua đi lại thi thoảng lại mở cửa ra nhìn xuống bên dưới nhà nhưng vẫn không thể thấy Quế có ý định sẽ đi lên trên phòng tìm anh . Chẳng lẽ những thứ mà cô đang làm lại có sức hấp dẫn hơn cả anh sao ?
Không có một ai nói cho Đông nghe rằng giây phút này anh thực sự rất giống một đứa trẻ , cũng chẳng ai nói cho Đông biết anh đã thay đổi như thế nào , đã thực sự biết đặt hết tâm tư vào một người ra sao.
Chờ mãi chẳng thấy Quế đâu cuối cùng Đông cũng đành phải gọi cô . Nghĩ là Đông có việc gì đó nên Quế lên ngay .
- Anh tìm tôi có chuyện gì không ?
- không.
Quế thật không biết phải làm gì với câu trả lời ngớ ngẩn từ Đông .
- Nếu không có chuyện gì thì tôi xuống dưới bếp làm nốt việc đây , cô Hà nói tối nay sẽ có khách của chủ tịch tới ăn cơm .
Đông chẳng quan tâm đó là vị khách nào , khách mà bố anh mời tới nếu không phải liên quan đến mấy chuyện làm ăn thì chẳng còn gì khác .
Quế chưa bước được bước nào đã bị Đông nắm tay kéo lại phía mình , cô mất thăng bằng mà ngã vào lòng anh . Anh nhìn cô rồi cười.
- Không muốn rời xa tôi à ?
- anh đừng có gây chuyện nữa , tôi nhiều việc phải làm lắm.
- Cũng đâu phải mình cô có việc .
- Hôm nay anh bị làm sao vậy ? Thái độ không nghiêm túc một chút nào .
- Vậy là cô thích tôi trong dáng vẻ nghiêm túc ?
Quế lại một lần nữa không thể trả lời câu hỏi của Đông . Có thể hỏi câu nào dễ hơn một chút không ? Mấy thứ này có biết phải trả lời làm sao ? Nói sự thật hay nói để hài lòng ?
Quế đi xuống dưới bếp , trong đầu cứ lảng vảng vài câu nói của Đông , cô tự hoảng hốt rồi tự trách móc chính mình . Tự nhiên nghĩ đến anh chính là thứ không nên nhất .
Đến buổi tối thì nhà Đông đón hai vị khách , gia đình nhà này có mối quan hệ lâu đời với nhà Đông , đem theo thằng con trai kia chắc là để liên hôn rồi . Cũng tốt , rước cái đứa con gái lúc nào cũng muốn trèo lên giường của anh đi luôn dùm anh với , kẻo một lúc nào đấy anh hết kiên nhẫn , anh lại không thể khống chế được hành động của mình mà tiễn cô ta đi một đoạn đường .
Danh Sách Chương: