• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến gần tối Đông đưa một người con gái về nhà , cô ta mặc cái váy ngắn cũn cỡn , tay bám chặt lấy cánh tay của Đông , người cũng dựa sát vào . Hà vừa nhìn thấy đông trở về định chạy ra đón nhưng khi thấy Đông đi cùng một người phụ nữ khác thì vẻ mặt thất vọng hẳn, cô ta hỏi.

- anh đưa anh về nhà đây ?

- bạn gái.

- cái gì ? Bạn gái ? Anh bị điên rồi sao ? Là cái đứa con gái như thế này á ?

Đứa con gái đi cùng Đông cười cợt.

- chào em chồng tương lai .

Hà trừng mắt .

- ai chị em gì với mày , đừng có mơ .

Cô ta không nói gì , tay vẫn bám chặt lấy cánh tay Đông , đi cùng Đông đến ngồi bên ghế .

Ông Hùng đi ra , vừa nhìn thấy đứa con gái đấy đã cảm thấy không vừa mắt . Đưa một đứa con gái thế này về để chống đối , thật không ra làm sao .

Bà Kim mừng ra mặt , lần này khiến cho ông ấy thất vọng thì chắc chắn niềm tin sẽ vơi đi vài phần , cơ hội tranh giành địa vị lại có thêm một chút rồi .

Đông nói với ông ấy.

- con đưa con dâu tương lai về ra mắt đúng như nguyện vọng của bố .

Ông Hùng không thèm nói gì , Đông biết thừa là bố sẽ không đồng ý , nếu muốn ông ấy đồng ý thì ít nhất phải là một cô gái ăn mặc giản dị ngoan hiền .

Nhà có khách nên Quế bưng nước ra , lúc Quế nhìn thấy Đông suýt chút nữa còn làm rơi cả ấm trà . Sự có mặt của Quế ở ngôi nhà này khiến Đông không khỏi kinh ngạc , anh cứ chăm chú nhìn Quế mãi , còn Quế vội đi xuống bếp . Cô hoang mang đến mức chân không đứng vững , thật không ngờ cô lại làm giúp việc trong nhà của người đàn ông ấy . Bây giờ không biết phải đối mặt thế nào .

Cô lại giật mình khi thấy Đông đi xuống , chẳng hiểu vì sao cô lại sợ hãi mà bước lùi lại , Đông nhìn cô chằm chằm.

- sao cô lại ở đây ?

- tôi... tôi đến đây làm việc .

- vì cô biết tôi ở đây đúng không ? Ai nói cho cô biết ?

Quế phủ nhận.

- tôi không hề biết anh ở đây . Tôi cũng không có ý định tìm hiểu anh ở đâu .

- vậy sao ? Cô nghĩ tôi sẽ tin cô à ? Tôi còn đang thắc mắc là không biết tại sao cô lại không đến tìm tôi thêm một lần nào nữa . Hóa ra mọi thứ đều đã nằm trong kế hoạch của cô .

Quế không hiểu tại sao Đông lại nói mấy lời như vậy , nhưng cô vẫn nói .

- Tôi không hiểu vì sao anh lại có những suy nghĩ như thế , nhưng thực tế là tôi không hề muốn gặp lại anh . Tôi chỉ muốn tìm một công việc có thể nuôi sống hai mẹ con tôi thôi .

- rời khỏi ngôi nhà này đi .

Đông vừa đề nghị Quế đã lập tức từ chối.

- khó khăn lắm tôi mới tìm được việc làm , tôi sẽ không vì anh ở đây mà nghỉ làm đâu . Anh cũng là chủ của tôi , nếu sau này anh có gì muốn sai bảo tôi đều sẽ làm theo .

- cô không nghỉ ? Nhất định phải làm việc ở đây ?

Quế gật đầu không một chút do dự.

- Đúng vậy . Tôi sẽ làm việc ở đây .

Chẳng hiểu sao Đông lại cảm thấy tức giận . Cũng không biết bản thân mình vì sao không muốn nhìn thấy Quế , không muốn ngày ngày phải đối mặt với cô , cảm giác khó chịu đến mức khiến cho anh không tự chủ được mà bóp nát quả cam trong tay . Ném quả cam ấy xuống sàn rồi lạnh nhạt.

- dọn dẹp hết đi.

Quế không nói gì mà chỉ im lặng đi lấy đồ để dọn . Chuyện ấy đã qua rồi , chỉ là tình một đêm thôi , sau cái đêm hôm ấy tất cả đều trở nên xa lạ , không còn bất cứ quan hệ gì . Sau này chỉ cần tránh mặt một chút là được rồi . Rồi cô lại tự trấn an mình , bảo bản thân không cần quá lo lắng , không cần quá hoảng sợ .

Lúc đi từ trong bếp ra sắc mặt của Đông vô cùng khó coi , cô gái kia nắm lấy tay Đông hỏi han.

- anh yêu làm sao vậy?

- Không sao .

Rồi Đông nói với ông Hùng.

- con đã đưa bạn gái về theo đúng ý của bố rồi , còn chuyện kia , con sẽ tự mình giải quyết .

Ông Hùng chán chẳng buồn nói , đồng ý cái gì mà đồng ý , không bao giờ ông ấy lại đi đồng ý cho một đứa con gái như thế bước chân vào nhà cả . Thấy không khí căng thẳng mặc dù trong lòng rất vui nhưng bà Kim vẫn phải nói ra vài lời hòa giải .

- thôi bảo giúp việc dọn cơm cho Đông với bạn ăn. Đông về trễ quá nên nhà mình ăn trước rồi.

- Tôi muốn ăn cơm trên phòng , bảo giúp việc mang cơm lên .

Ông Hùng nhìn Đông.

- ăn ở đây không được hay sao ? Làm gì có cái kiểu đấy .

- sau này con sẽ ăn cơm ở trên phòng con , ở đây phải nhìn thấy vài người con nuốt không nổi .

Đông nắm tay cô gái kia kéo lên trên phòng , ông Hùng nhìn theo bất lực , bà Kim với Hà tức đến mức chỉ muốn ngay lập tức cầm cái gì đó ném vào Đông nhưng lại không dám . Vừa bước vào trong phòng Đông đã bỏ tay cô gái kia ra , cô ta cười.

- thay đổi kế hoạch à ? Thế thì để em đi tắm . Chúng ta làm part 2.

Đông không nói gì , cô ta vào trong tắm rửa , Đông nhìn ra phía cửa sổ , ánh mắt thâm trầm. Quế đối với anh một chút cũng không thèm nể mặt, cũng không thèm sợ hãi .

Quế mang đồ ăn lên trên phòng cho Đông , anh ra mở cửa cho Quế , lúc Quế bước vào trong cũng là lúc cô gái kia ra ngoài , trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm.

Cô ta nhìn thấy Quế chẳng ngại ngùng gì , chẳng qua cũng chỉ là một người giúp việc thôi mà , chẳng cần đáng để tâm . Cô ta nói với Đông.

- nhà anh giàu có như vậy sao không thuê giúp việc nào dễ nhìn một chút . Vừa quê mùa vừa bẩn như thế này , không sợ ám vào thức ăn hay sao ?

Quế không cãi lời cũng chẳng phản ứng gì cả , cô đặt đồ ăn xuống bàn rồi ra ngoài luôn , cũng không nhìn Đông . Quế càng như vậy Đông càng cảm thấy khó chịu trong lòng . Quế đi ra ngoài cô gái kia đến gần Đông , lấy ngón tay trỏ vẽ một đường vòng tròn trên khuôn ngực anh , ánh mắt ướt át , giọng nói đa tình .

- anh đi tắm đi , Sau đó chúng ta sẽ bắt đầu buổi tiệc chứa đầy cảm xúc thăng hoa .

Đông nhìn cô ta rồi cười nhạt.

- với cô sao ?

Cô ta nhìn Đông đầy khó hiểu .

- không phải với em thì còn với ai , nếu không anh đưa em lên phòng làm gì . Khi nãy nhìn thấy đứa con ở kia đã mất hứng rồi , bây giờ anh lại thái độ thế này nữa...

Cằm cô ta bị Đông nắm chặt lấy , cũng chẳng chút thương Hoa Tiếc Ngọc mà đẩy cô ta vào tường khiến cho cô ta đau điếng người , ánh mắt Đông đục ngầu như đang chứa giận dữ , cô ta không dám nói thêm gì , chỉ có thể nắm chặt lấy tay Đông , ánh mắt cầu xin .

Đông buồn cô ta ra, âm điệu nhạt nhẽo.

- mặc quần áo vào đi.

Cô ta vội vào trong phòng tắm thay đồ , cũng vội rời khỏi nhà Đông , đúng như một cơn ác mộng vậy , cái ánh mắt ấy của Đông khiến cho cô ta ám ảnh không thôi , sợ hãi như gặp phải thần chết .

Lúc cô ta chạy xuống cầu thang thì va phải Quế , cũng không nói gì mà chạy đi luôn . Quế không hiểu tại sao cô ta lại hốt hoảng như vậy , cô sau đó cũng hốt hoảng không kém khi nhận được điện thoại từ phòng Đông .

- alo .

- lên dọn dẹp .

- tôi biết rồi .

Quế đi lên phòng Đông , dù phải đối mặt với Đông khiến cho cô cảm thấy hơi lo sợ nhưng mà không thể trốn tránh được , nếu đã như vậy cô cần phải mạnh mẽ hơn mới được . Cô còn từng trải qua những chuyện khủng khiếp hơn vậy cơ mà .

Cánh cửa phòng vẫn mở , Quế bước vào trong , đồ ăn vẫn còn nguyên đấy Đông vẫn chưa hề động đũa .

- Sao anh không ăn vậy ?

- không muốn ăn , cô dẹp hết đi .

- nhưng mà...

- sao?

- Anh không cảm thấy lãng phí à ?

- lãng phí ?

Quế gật đầu.

- thực sự rất lãng phí mà.

- vậy cô ăn đi .

- tôi không dám.

- lên giường của tôi cô còn dám , ăn thức ăn của tôi cô lại bảo không dám . Lạ thật.

Quế hơi cúi đầu.

- anh đừng nhắc đến chuyện đó nữa có được không ?

- Cô muốn quên ? Quên luôn cả giây phút cô nắm lấy tay tôi cầu xin tôi mua cô à ?

Đông bước từng bước về phía Quế , cô sợ nên cứ lùi lại mãi , cho đến khi cả người cô đều dựa vào bức tường . Đông đứng trước mặt cô , đặt tay lên cằm rồi nhẹ nhàng nâng mặt cô lên .

- Nếu tôi không muốn quên thì sao ? Nếu tôi cứ muốn nhắc lại thì sao ?

- tôi...

- cô còn nợ tôi rất nhiều đêm nữa , từ từ mà trả.

Quế hoảng hốt.

- sao lại như thế được ? Lúc ấy tôi không hề nói là muốn cùng anh thêm một đêm nào nữa mà .

- cô yêu cầu bán cô cho tôi với giá 10 triệu một đêm đúng không ? Nhưng trong cái thẻ ấy lại không phải là 10 triệu , mà là một số tiền khá lớn.

- không thể nào . Người đàn ông ấy đã nói với tôi là trong thẻ chỉ còn 10 triệu thôi mà .

- ai nói với cô là có 10 triệu ? Gấp nhiều lần số tiền ấy.

- Anh...

- không phải đây là những gì cô mong muốn hay sao ? Nếu không cô đến đây làm gì ?

- anh đừng có quá đáng như vậy . Tôi không cần cái thẻ ấy nữa , ngay bây giờ tôi sẽ trả lại nó cho anh .

- Cô không cần nhưng tôi cũng không muốn lấy lại . Thứ mà cô đã nhận rồi cô muốn trả lại , cô nghĩ được sao ?

- bỉ ổi , anh đúng là cái đồ bỉ ổi .

Quế nhìn thấy sự thay đổi trên gương mặt Đông , sự tức giận ấy lại nhanh chóng biến mất , thay bằng nụ cười nhạt nhẽo.

- Sau này cô sẽ còn thấy tôi bỉ ổi hơn những gì cô nghĩ rất nhiều lần . Cứ từ từ mà cảm nhận. Dọn dẹp rồi ra ngoài đi .

Quế dọn dẹp hết mọi thứ rồi đóng cửa lại , ở bên dưới nhà Hà đã đợi cô từ lúc nào . Vừa thấy Quế đi xuống cô ta liền hỏi .

- Hai người họ ở trên phòng làm gì vậy ?

- chỉ có một mình anh Đông thôi .

- Vậy còn cô ta đâu ?

- khi nãy đã về rồi.

- nhanh như vậy sao ? Tưởng phải hết đêm nay chứ . Chắc là cô ta không khiến anh ấy hứng thú .

- Tôi không biết.

- cô lên trên đó làm gì ?

Nghe Hà hỏi như vậy Quế hơi giật mình nhưng cũng cố gắng lấy lại bình tĩnh .

- tôi chỉ lên đó dọn dẹp .

- cẩn thận một chút , đừng có làm anh ấy phật ý , cô không biết lúc tức giận anh ấy đáng sợ thế nào đâu.

- vâng .

- được rồi , chị đi làm việc của mình đi .

Quế vừa làm xong hết mọi thứ thì lại nhận được điện thoại từ phòng Đông .

- alo .

- nấu cho tôi một bát mì .

- vâng .

Cô là giúp việc mà , bảo làm gì thì phải làm như thế thôi . Họ có được sự giàu có như ngày hôm nay họ cũng phải bỏ công sức trí tuệ ra , không ai tự nhiên mà giàu được . Chỉ có điều cô cảm thấy tiếc những thực phẩm bị bỏ phí kia , cô nghĩ đến lúc mình ăn khoai ăn sắn nên hơi chạnh lòng .

Nếu là cô thì chỉ cần một gói mì là xong , nhưng với Đông lại khác , cô phải mở điện thoại để tìm công thức nấu mì , ăn uống kiểu đơn giản quá sợ người như Đông ăn không quen nổi .

Quế làm nhanh lắm , chưa đến 10 phút là xong rồi , cô vội vã mang lên phòng cho Đông , sắp đến giờ đi ngủ rồi , con gái chắc đang mong .

Vốn dĩ định đặt ở trên bàn rồi đi luôn , những giọng nói của Đông lại nhanh hơn bước chân cô một chút.

- ngồi ở đó chờ đi .

- vâng .

Đông ung dung ngồi xuống ghế , Quế đứng bên cạnh chờ . Đông chỉ không hiểu tại sao Quế tìm cách tiếp cận anh nhưng khi tiếp cận được rồi lại muốn trốn tránh . Đông không hề biết rằng Quế cũng chẳng mong gì gặp lại anh cả , cô chỉ đang cố giữ lại công việc cho mình , một công việc để cô có thể nuôi con , cho con đi học đàng hoàng theo lời hứa của chủ tịch , vậy nên cô càng không thể khiến cho Đông phật ý được .

Nửa tiếng trôi qua Đông vẫn chưa ăn xong , bát mì vẫn còn hơn một nửa , Quế lo lắng hỏi.

- Có phải tôi nấu không hợp khẩu vị của anh không ? Để tôi đổi lại bát khác.

- không cần.

- Anh có muốn ăn gì khác không ?

- không .

- Tối nay anh chưa ăn gì cả , như vậy không tốt cho sức khỏe đâu .

Đông quay sang nhìn Quế .

- Cô đang lo lắng cho tôi à ? Hay đang muốn thể hiện cái gì để tôi cảm động ?

- tôi chỉ đang hoàn thành nhiệm vụ của mình thôi . Tôi đi làm lấy tiền mà , phải khiến cho chủ hài lòng chứ .

- vậy nếu bây giờ tôi không muốn ăn những thứ này mà muốn ăn cái khác thì sao ?

- Ý anh là sao ?

- Cô chẳng hạn .

Quế giật mình.

- Anh...

- sao có phải hoảng sợ như vậy làm gì ? Cũng đâu phải tôi với cô chưa từng.

- anh đừng nói chuyện này , nếu người khác nghe được tôi chắc chắn sẽ không yên ổn .

- người mà tôi để ý , kẻ nào dám động vào ?

Quế không hiểu ý tứ trong câu nói này lắm , nhưng mà cô biết trong cái nhà này quyền lực của Đông không phải nhỏ , chỉ có điều cô muốn yên thân yên phận sống qua ngày thôi , không muốn mình trở thành tâm điểm chú ý của người khác rồi bị ghét bỏ.

- Nếu anh không ăn nữa thì để tôi dọn , con gái tôi đang chờ , không có tôi sợ con bé không ngủ được .

- vậy cô về phòng đi.

- vâng .

Quế mang bát mì ra ngoài , hơi lo lắng cho Đông một chút , ăn uống như vậy sao có sức khỏe được chứ .

Nhìn theo bóng dáng Quế đến khi cánh cửa khép hẳn lại , Đông lấy điện thoại gọi đi một cuộc.

- sao rồi ?

- mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch , anh đến đi .

- được.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK