• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy mụ Hoà nói như vậy cô hàng xóm lại cứ tưởng Mụ ta thật lòng , thế rồi cô ấy cũng tin tưởng mà giãi bày .

- nghe bà nói như vậy tôi cũng tạm tin . Tôi chỉ có thể cho bà biết con bé nằm ở bệnh viện nào thôi chứ bây giờ nó ra viện chưa hay nó đang ở chỗ nào tôi không biết đâu đấy.

- bị thương như vậy thì đi đâu được , chắc là loanh quanh đâu đấy thôi , để tôi với thằng Lâm lên trên đó tìm , may ra gặp .

- tìm được nó rồi bà nhớ đối xử với nó tốt nghe chưa .

- Tôi biết rồi , cảm ơn cô.

Bà ta vừa quay lưng đi đã lập tức chửi thầm.

- mẹ nhà mày , để bà tìm được mày bà đập cho mày tuốt xác. Láo toét , đánh con bà vỡ đầu lại còn bỏ nhà đi à . Con ranh con mất dạy.

Mụ ta về định nói cho con trai biết nhưng mà không thấy con trai đâu cả , Mụ ta không biết con trai mình đã đi tìm người đàn bà kia rồi .

Lần này thì không giống như mấy lần trước , cô ta vừa nhìn thấy gã đã lập tức không vui , cô ta bĩu môi .

- lại định đến đây ăn chực đấy à ? Của đâu mà cứ miễn phí mãi thế ?

- anh mới cho em nữa chỉ vàng rồi còn gì , sao lại bảo miễn phí ?.

- nửa chỉ vàng mà to thế à , muốn ngủ với con này thì phải thêm nữa chỉ nữa , rồi nửa chỉ nữa mới được .

Gã ta cợt nhả sờ vào mông cô ta một phát .

- cứ như in ra tiền không bằng . Nào mau lại đây , cho anh vui vẻ một tí.

- vui vẻ cái đầu nhà mày , thằng nghèo nàn rách rưới này .

Gã ta trợn mắt .

- mày vừa mới nói cái gì ? Mày chửi ai đấy hả con khốn kia ?

- Tao chửi mày đấy . Chẳng qua thấy mày thi thoảng có tiền nên tao mới cho mày thôi , bây giờ mày không có tiền nữa mắc mớ gì tao phải cho mày .

- con khốn nạn này , mày muốn chết rồi có phải không ?

Gã định lao vào đánh cô ta nhưng cánh cửa bất chợt mở ra , hai ba thằng giang hồ chạy vào , chúng túm lấy gã , đánh ngã đến mức mặt mũi gã say sẩm , không còn nhìn thấy rõ , chỉ thấy cô ta thoáng mờ với cái giọng nói khinh thường .

- không có tiền mà đòi đi chơi gái , đúng là lực cười . Mày về mà rúc vào váy con vợ quê mùa của mày đi , chỉ có nó mới cho mày miễn phí thôi . Còn tao á , mơ đi .

Mấy tên kia lôi đã ném gã ngoài đường , lúc này thì gã mới biết ai mới là người tốt với gã , nhưng lại không biết phải tìm vợ ở đâu , tìm ở nơi nào cho thấy .

Cảm thấy bế tắc nên đã ghé vào trong quán làm ly bia ,chưa đủ nên gã gọi thêm chai rượu . Còn không có nổi tiền để mua đĩa đậu phộng nên gã uống rượu không , đến khi say khướt mới trở về nhà .

Vừa về ngõ mụ Hòa đã phải chạy ra đỡ lấy gã , vừa đỡ vừa lo lắng hỏi han.

- ngã ở đâu mà xước xát hết mặt mũi thế này , khổ thân con tôi .

Trong cơn say giọng gã líu lại.

- mẹ đã tìm được con Quế chưa ? Nó đã đưa con Mai về chưa ? Mẹ kiếp ..

- chưa , nhưng biết được bệnh viện nó ở rồi .Bây giờ chắc nó chưa ra viện đâu , thấy bảo mổ cơ mà .

- Mai lên tìm nó .

- lúc nó mổ mình không đưa tiền không biết nó có chịu về không.

- không về lôi đầu nó về . Nó đánh tôi vỡ đầu , không về mà được à .

- chứ mày kiện nó mấy hôm nay rồi có thấy ai giải quyết đâu .

- không giải quyết kiện tiếp đến khi nào giải quyết thì thôi . Tôi với nó có giấy đăng ký kết hôn đàng hoàng . Mẹ nhà nó , hay lại đưa đ*t cho thằng nào dùng rồi .

- nó không dám đâu .

- Ai mà biết được .

- chứ mấy ngày nay mày cứ đi đâu , trong cái làng ngày đồn mày gái gú , có thật không ?

- đang say bỏ mẹ ra hỏi vớ vẩn . Để yên cho tôi ngủ một giấc , mai lên kia kiếm nó .

Quế hắt xì liên tục , cảm thấy có dự cảm không lành . Con gái đi học về từ buổi chiều , Quế vẫn lo lắng cho vết thương ở tay trái của nó .

- vết thương của con ổn không ? Có thể tiếp tục đi học không ?

- con ổn mà mẹ . Cầm bút ở tay phải , không ảnh hưởng gì cả .

- mẹ lo lắm .

- mẹ đừng lo . Con được đi học và con cảm thấy vui rồi , không đau chút nào .

- vậy mẹ yên tâm rồi . Nếu đau chỗ nào phải bảo với mẹ nghe không .

- Con biết rồi ạ.

- Thế thôi con học bài đi , mẹ xuống dưới dọn dẹp một chút.

- vâng.

- ngủ trước đi nhé , lỡ mẹ làm xong việc muộn.

- mẹ không phải lo đâu , con học bài xong sẽ tự đi ngủ .

Con bé lúc nào cũng ngoan ngoãn như vậy . Lúc còn ở quê Quế thường xuyên đi làm xa , con bé cũng tự ngủ rồi lại tự chơi , nhiều lúc cô nghĩ thấy thương con lắm mà không biết làm sao , giờ thì tốt rồi , có thể ngày ngày bên cạnh con , chăm sóc cho con.

Bữa cơm tối Đông cũng không có mặt , chẳng biết đã ăn uống gì chưa , Quế ở đây mấy ngày thấy lúc nào Đông cũng bỏ bữa . Dù cô không nói ra nhưng trong lòng cô lúc nào cũng coi Đông là ân nhân cả , nếu không nhờ Đông giúp , không biết mẹ con cô lúc này ra sao rồi .

Sau khi giải quyết xong tất cả công việc Đông một mình lái xe về nhà . Trước đây anh không muốn về nơi đó một chút nào cả , chẳng hiểu sao bây giờ chỉ cần trong việc là lập tức muốn trở về .

Đang đi thì phát hiện có người bám theo , Đông liền cắt đuôi kẻ đó , nhưng anh lại nhận ra không phải chỉ có một , mà có tới ba cái xe đang đuổi theo xe của anh . Tạm thời Đông chưa biết đây là người của phe nào , anh nhanh chóng liên lạc với Hiệp , sau đó cố gắng thoát khỏi vòng vây của mọi chúng . Xe chạy vào khắp các ngõ hẻm trên đường , đến khi phải dừng lại vì đã là đường cụt , Đông ngay lập tức xuống xe rồi nhảy qua bức tường rào . Bọn người kia không chịu dừng lại , chúng cũng nhảy qua hàng rào rồi đuổi theo Đông . Đông gửi vị trí cho Hiệp , cứ thế chạy , rồi chẳng thể chạy được nữa vì bọn chúng đã bao vây lấy anh . Không chạy được nữa thì thôi vậy , cũng nên dừng lại để xem bọn chúng là ai . Một tên trong số đó đứng trước mặt anh cười cợt.

- sao không chạy nữa đi ? Khi nãy chạy nhanh lắm mà .

- kẻ nào đứng sau chúng mày ?

- Chẳng lẽ mày không biết mày đã đắc tội với ai sao ?

- tao có nhiều kẻ thù lắm , sao đoán được .

Đông cố gắng kéo dài thời gian để Hiệp cùng với mấy anh em tới kịp , vừa hay gặp bọn thích buôn chuyện . Thằng đó lại cười cợt.

- người ta cảm thấy tự hào vì có nhiều tiền nhiều mối quan hệ chứ ai lại đi tự hào vì có nhiều kẻ thù giống như mày . Đúng là thằng điên.

- Vậy nên mày trả lời cho tao biết mày là người của ai .

- sao tao lại phải trả lời cho mày biết ?

- vì nếu như tao có chết dưới tay mày thì ít nhất vào cũng biết được kẻ hại mình chứ .

- mày nghĩ tao bị ngu à ? Nhận tiền rồi thì không thể khai tên người đã thuê tao được .

- không nói cũng được , không sao cả . Nhưng mà bên mày nhiều người như vậy trong khi tao chỉ có một mình , thế này có chút không công bằng.

- Công bằng ? Mày nghĩ công bằng tồn tại ở cái thế giới này à ? Không nói nhiều nữa , hôm nay tao nhận nhiệm vụ phải giết chết mày , không thì cũng phải cho mày tàn phế cả đời . Thứ lỗi...

Thằng đó lao về phía Đông , anh nhanh chóng tránh được nắm đấm của nó , nó cứ thế tìm cách tấn công anh như một con thiêu thân lao vào đống lửa vậy , không dừng lại . Nếu chỉ có một mình nó thì Đông không ngại , đằng này lại có cả 5 ,6 thằng , bọn chúng hung hãn như những con thú mà chạy về phía anh . Ở phía đằng xa , trong bóng đêm có một người khoanh tay nhìn về phía anh mà cười khẩy , chắc mẩm trong lòng lần này anh chết chắc .

Vào sinh ra tử biết bao nhiêu lần , Đông chưa từng sợ hãi . Đến kẻ nào anh giải quyết kẻ đó , tuyệt đối không nương tình. Đánh tay không không thể thắng được anh nên bọn chúng rút dao ra , lại tiếp tục lao về phía anh .

Mùi máu tanh nóng phảng phất trong không khí , không phải của Đông mà là của một kẻ nào đó , máu còn vấy cả lên áo anh , ướt đẫm một khoảng .

Tên nó bị thương nặng khiến cho những tên kia có vẻ hơi chùn chân , Đông đã cướp được mã tấu từ tay kẻ đó , đi từng bước về phía chúng . Nếu bọn chúng không thiết sống thì anh tiễn chúng một đoạn đường vậy .

Tiếng xe phân khối lớn chạy lại , có hơn 20 người trang bị vũ khí đầy đủ , người đi đầu chính là Hiệp .

Đến cũng nhanh thật , chỉ mới mấy phút đồng hồ . Mấy đứa kia muốn bỏ trốn nhưng không thoát khỏi , mọi nẻo đường đều đã bị bao vây . Thấy có vết máu trên áo Đông Hiệp vội vàng chạy lại.

- anh bị thương rồi sao ?

- không .

- Vậy còn vết máu này ?

- máu chó.

- anh không bị thương là tốt rồi .

- xử lý những thứ còn lại đi . Điều tra xem kẻ đứng sau chuyện ngày hôm nay là ai.

- em biết rồi .

- để em cho người đưa anh về nhà .

- không cần , tôi tự về được.

- vâng.

Chỉ có mấy tên nhãi mà đòi lấy mạng anh sao ? Nếu dễ dàng như vậy thì anh cũng đâu còn sống để bọn chúng tìm tới chứ .

Về đến nhà , rõ ràng là anh biết mật mã của cổng nhưng vẫn cứ bấm chuông , rất nhanh sau đó Quế đã ra mở cổng .

Đông chạy xe vào trong sân rồi bước xuống , lúc này Quế mới nhìn thấy vết máu trên áo Đông ,Quế đã vô cùng hoảng hốt .

- anh bị thương sao ? Sao anh không tới bệnh viện ?

- không thích .

- không được đâu . Nhiều máu thế này chắc chắn là vết thương rất nặng.

Môi Đông khẽ nhếch lên thành một đường cong nhạt nhẽo .

- cô lo lắng cho tôi sao ? Không phải cô nói không muốn gặp lại tôi à ? Thế thì chuyện tôi bị thương hay không liên quan gì đến cô ?

Đông bước thẳng lên trên phòng , chẳng biết anh đang dỗi giận điều gì về mấy câu nói của Quế . Cảm giác như muốn xa lánh cô nhưng cũng muốn lại gần . Đến chính anh còn chẳng hiểu chính xác mình đang muốn gì, thích gì .

Quế không yên tâm nên đi theo Đông lên trên phòng anh , anh chưa kịp đóng cửa lại thì cô đã bước vào trong rồi .

- Anh... để tôi xem vết thương cho anh .

- Cô là bác sĩ à ?

- không phải , nhưng mà tôi từng chăm con gái ở bệnh viện nên cũng biết sát khuẩn vết thương .

- không cần.

- sao anh ngang ngược cố chấp như vậy ? Lỡ vết thương bị nhiễm trùng thì làm sao ? Để tôi kiểm tra cho anh .

Đông ngồi trên giường không có phản ứng gì , Quế lại gần anh cầm theo hộp cứu thương , cô mở từng cúc áo của Đông , chẳng hiểu sao cô cảm thấy hồi hộp quá . Mở hết cúc áo ra kiểm tra chỗ chảy máu nhưng chẳng thấy vết thương nào cả , cô nhìn Đông rồi thắc mắc .

- Sao lại ...

Một cái kéo tay của Đông cũng đủ khiến cho Quế nằm gọn trong lòng anh , cứ như thế anh ôm chặt lấy cô , cô muốn thoát khỏi vòng tay anh nhưng anh ghì lại .

- yên lặng.

- anh bỏ tôi ra đi...

- cô có tin ngay bây giờ tôi thanh toán với cô cả gốc cả lãi không ?

Câu nói ấy của Đông đủ sức đe doạ, Quế dù không dám nói gì nhưng bị anh ghì chặt thế này cô cảm thấy rất sợ. Anh bỗng nói với cô.

- nói đi.

- nói gì cơ ?

- nói là cô thật lòng quan tâm đến tôi .

-....

- Sao không nói ? Là vì cô không thật lòng nên cô mới không dám nói ?

- không phải , tôi thấy vết máu , tôi cứ nghĩ là anh bị thương ... tôi sợ nó sẽ bị nhiễm trùng...

- Cô ấp úng như thế làm gì . Kể cả là cô nói dối cũng không sao cả ,tôi đều có thể bỏ qua hết . Nhưng mà... tôi cảm thấy rất tò mò , đến khi nào cô mới thực hiện kế hoạch .

- kế hoạch gì ?

- quyến rũ tôi .

Lúc này vòng tay Đông đã lớn mỏng hơn 1 chút nên Quế cố gắng thoát khỏi Đông , cô ngay lập tức đính chính .

- không hề có chuyện đó , tôi không hề có ý định muốn tiếp cận anh để quyến rũ anh .

Dù đã cố gắng giữ khoảng cách với Đông rồi nhưng Đông vẫn cứ bước lại gần . Chưa bao giờ Quế lại muốn căn phòng này rộng hơn đến vậy , lại một lần nữa câu bị Đông ép vào tường .

- muốn chạy ?

Quế hít một hơi thật sâu , cô nói thẳng thắn với Đông .

- tôi chỉ là giúp việc trong nhà này , xung quanh anh có bao nhiêu người phụ nữ như vậy tại sao anh vẫn cứ muốn làm khó tôi ?

- Tôi làm khó cô sao?

- Chẳng lẽ không phải ? Anh có thể quên đi chuyện đã xảy ra giữa hai chúng ta được không ? Coi như nó chưa từng tồn tại.

- có một cách.

- Anh nói đi .

- cô biến mất khỏi tầm mắt của tôi.

- không được . Tôi không thể mất công việc này được .

- Vậy thì cô chỉ còn cách đối mặt với tôi thôi , không còn cách nào khác . Tôi lại không muốn giữ khoảng cách với cô , cô còn nợ tôi rất nhiều , tôi muốn đòi từ từ , còn cô thì bắt buộc phải trả .

Quế lấy từ trong túi áo ra cái thẻ mà Đông đã đưa cho cô.

- anh lấy lại nó đi. Số tiền mà tôi đã sử dụng để làm phẫu thuật cho con gái coi như tôi mượn anh , tôi sẽ trả lại hết.

- Cô đang muốn rũ bỏ tất cả mối quan hệ giữa chúng ta? Không muốn liên quan đến tôi dù chỉ là một chút ?

- Tôi chỉ muốn sống cuộc sống bình thường thôi .

Đông cúi đầu xuống , Quế có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo từ anh .

- cô cũng như họ , đều muốn tránh xa tôi ?

- Tôi...

Đông đem tất cả giận dữ mà áp lên môi Quế , ngay giây phút này anh không muốn kiềm chế .

Chương 12.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa xua tan đi không khí u ám trong phòng , Quế nhanh chóng thoát khỏi vòng tay Đông , đứng cách xa anh cả một khoảng dài . Cô đang rất sợ , sợ sẽ có người nào đó nhìn thấy cô ở trong căn phòng này , cô muốn tìm chỗ trốn nhưng không biết tại trốn ở đâu . Đông dường như không quan tâm đến chuyện ấy , kiểu như ai muốn nhìn cũng được .

Quế trốn ở đằng sau bức rèm , cánh cửa vừa mở ra cũng là lúc Quế nghe thấy giọng nói của Hà .

- Anh chưa ngủ sao ?

- chưa.

- em vào trong được không ?

- không được .

- Tại sao ? Anh đang giấu thứ gì ở trong phòng à ?

- Đúng vậy.

Nghe câu trả lời của Đông Quế giật mình , không phải anh có ý định cho Hà biết sự có mặt của cô đấy chứ . Lại nghe tiếng Hà cười.

- Anh thì có thể giấu được thứ gì . Vết máu trên áo anh là sao đây ? Bị thương à ?

- không .

- anh cứ phải tỏ ra lạnh lùng với em như thế làm gì ? Chúng ta không cùng huyết thống , kể cả nhà bây giờ em cùng anh trong chính căn phòng này cũng chẳng làm sao cả , đúng không ?

- tôi không có hứng thú với cô.

Cô ta bước lại gần Đông thêm một chút , cố gắng sáp gần anh , trên cơ thể cô ta là mùi nước hoa kích dục , vừa ngửi tháng qua là Đông đã nhận ra liền .

Anh nắm lấy cổ tay cô ta đẩy cô ta ra khỏi phòng , trừng mắt .

- Đừng có dở trò , nếu không hậu quả thế nào cô biết rồi đấy.

- Kể cả bây giờ bên cạnh anh không có ai anh cũng không thèm ngó ngàng đến em ?

- trên thế giới này chỉ còn duy nhất mình cô là đàn bà thì cũng không bao giờ . Cút...

- Anh...

Cánh cửa phòng đóng lại , cô ta tức đến mức lấy chân đạp vào cửa .

- Anh đúng là đồ ngu dốt . Nếu như không phải...

Cô ta bỏ đi , ở trong phòng Quế đã đi ra khỏi bức màn . Bây giờ cô mới biết Hà không phải là em gái ruột của Đông .

- nghe thấy hết rồi ?

Quế gật đầu .

- xin lỗi vì đã nghe chuyện riêng của anh .

- không sao . Cũng không phải chuyện riêng gì . Vậy bây giờ...

Đông lại gần phía Quế .

- chúng ta làm tiếp chuyện đang dang dở được chưa.

Quế hơi hoảng hốt .

- Bây giờ tôi phải về phòng , con gái tôi đang chờ .

- cô vẫn chưa xử lý xong vết thương cho tôi mà.

- Vết thương nào ?

- Vết thương trong lòng .

Đông nắm lấy tay Quế rồi kéo cô vào lòng mình , anh không làm gì cả , chỉ đơn giản là ôm chặt lấy cô thôi . Không biết tại sao anh lại hành động như vậy , nhưng mà.... giây phút mệt mỏi này , cũng muốn dựa vào ai đó...

Quế đứng im không cử động được , con người này sao lúc nào cũng ngang ngược như vậy , rốt cuộc muốn làm khó cô đến bao giờ . Có phải như những gì mà Đông nói , cô phải biến mất trước tầm mắt của anh thì cô mới được yên ổn . Nhưng mà bây giờ cô biết đi đâu đây , đến một nơi khác liệu con gái cô có được cuộc sống tốt như hiện tại . Cô đành phải hi sinh thôi , Đông muốn sao cũng được , miễn con gái cô được vui vẻ hạnh phúc .

Cuối cùng thì Đông cũng không làm gì quá đáng với Quế cả, cô đi ra khỏi phòng anh , Hà chưa ngủ nên tình cờ nhìn thấy , cô ta chạy lại vừa Quế .

- Chị vừa đi đâu ?

Quế cũng chẳng giấu giếm gì .

- tôi ở trên phòng anh Đông .

- làm gì ?

- Anh ấy có vài việc sai bảo .

- Có vẻ như anh ấy rất hay gọi chị lên trên phòng của anh ấy thì phải .

- tôi là giúp việc của nhà này , đương nhiên sẽ gọi tôi rồi .

- lúc trước toàn là anh ấy tự dọn dẹp phòng , giúp việc cũng không được vào . Sao bây giờ lại gọi chị. Nói đi , có phải là mối quan hệ giữa hai người không bình thường đúng không ?

- sao cô lại nghĩ như vậy ?

- tôi quen biết anh ấy bao nhiêu năm , sao có thể không nhận ra những điều lạ này. Nói đi , quan hệ giữa hai người là gì ?

- chúng tôi chẳng có quan hệ gì cả . Tôi là giúp việc còn anh ấy là chủ nhà thế thôi .

- không thể là cái mối quan hệ đơn giản đó được .

- có phải vì câu trả lời của tôi không đúng ý cô nên cô không được vui ?

- tôi đưa chị về cái nhà này để làm giúp việc , để con chị có chỗ ăn chỗ học , chị phải mang ơn tôi cả đời mới đúng . Nói cho chị biết , anh ấy là một người đàn ông mà tôi đã để ý , đừng có động vào .

- Tôi không quan tâm anh ấy là người đàn ông mà cô thích hay ai thích , tôi chỉ quan tâm làm thế nào để hai mẹ con tôi có cuộc sống yên ổn thôi .

- lúc đầu cứ nghĩ là ngốc nghếch , bây giờ mới biết không phải dạng vừa .

- Cô muốn nghĩ tôi sao cũng được , tôi về phòng đây.

Hà không kiểm soát được hành động của mình mà lấy tay nắm vào tóc Quế giựt lại, vì bất ngờ quá nên Quế không thể chống cự , cô ngã xuống đất , đầu đau nhói .

- cô làm cái gì vậy ?

- tránh xa anh Đông của tao ra.

- Cô có biết bây giờ là mấy giờ rồi không ? Cô muốn ồn ào khiến cho tất cả mọi người trong nhà thức giấc à ?

- Mày đang đe dọa tao đúng không ? Mày nghĩ bây giờ nếu mày nói tao anh Đông sẽ xuống đây bảo vệ mày à ? Cho dù mày có lên được cái giường anh ấy thì mày cũng không phải là duy nhất đâu . Mày có biết xung quanh anh ấy bao nhiêu phụ nữ không ? Mày chỉ là một hạt cát nhỏ thôi.

- nếu như tôi chỉ là một hạt cát nhỏ không có bất cứ vị trí nào thì có cái gì khiến cho cô phải lo lắng ? Tôi nói rồi, tôi chỉ muốn một cuộc sống yên ổn , không tranh dành không cướp giật cái gì của ai cả .

- làm sao tao có thể tin được những lời mà mày nói ?

- Cô muốn tin hay không thì tùy .

- trả lời rõ ràng.

- tôi tuy chỉ là một giúp việc nhưng tôi cũng có tự trọng của mình , cũng biết cách bảo vệ bản thân và con gái. Lần này tôi sẽ không nói gì cả , nhưng nếu cô muốn hành hạ tôi thêm một lần nữa tôi sẽ không bỏ qua đâu.

- Mày không bỏ qua thì mày làm gì tao?

- tôi sẽ nói cho tất cả mọi người biết ý đồ của cô với anh Đông , để xem khi chủ tịch nước chuyện có để yên cho cô không.

- Mày dám uy hiếp tao?

- tôi chỉ đang bảo vệ mình . Tôi không muốn nói nữa , tôi đi về phòng đây.

Quế đã tự nói với bản thân là bước chân ra khỏi căn nhà đó rồi thì phải thật mạnh mẽ , không được để người khác bắt nạt , không được yếu đuối , nhất định phải bảo vệ được con gái , bảo vệ bản thân mình . Quế biết khi làm phật ý Hà thì cuộc sống sau này của cô sẽ không dễ dàng gì , cô không mong chờ Đông sẽ bảo vệ cho cô , cô chỉ là không muốn cúi đầu trước những điều vô lý .

Trở về phòng , cô ôm lấy con gái bé nhỏ rồi khẽ thì thầm .

- con gái bé nhỏ của mẹ , sau này mẹ sẽ cố gắng rất nhiều để con có cuộc sống tốt hơn , sẽ không để con phải khổ sở như mẹ .

Hôm sau Đông rời khỏi nhà từ sớm khi nhận được điện thoại của Hiệp. Đến căn nhà ở ngoại thành mấy anh em đã có mặt đầy đủ . Hiệp nói với Đông.

- lão Tiến làm ăn thất bại , muốn nhường lại địa bàn cho chúng ta .

Đông nhíu mày.

- đã làm ăn thất bại rồi thì còn có thứ gì giá trị mà nhượng chứ?

- lão nợ nần chồng chất , nếu anh không lấy thì lão phá sản là cái chắc .

- đấy là việc của lão , ở đây không phải trung tâm thiện nguyện.

- Lát nữa lão sẽ đến đây . Khoản tiền mà lão nợ anh...

- không cần phải vội , chẳng phải lão vẫn còn đất ở trung tâm nội thành sao ?

- em biết rồi .

Quân mang về mấy cái bánh mì không để mọi người gặm trong lúc chờ đợi cho đỡ buồn , ngồi bên cạnh Đông cậu lại thủ thỉ.

- Sáng nay anh đến đây sớm như vậy chắc chưa ăn gì.

- ừ.

- em nhớ món bún của chị dâu quá .

Đông quay lại nhìn cậu ta , cậu ta bị đứt mất dây thần kinh sợ hãi rồi hay sao ấy , cái ánh mắt kia của Đông cũng không khiến cho cậu ta im miệng lại .

- hôm nào anh cho chị dâu đến đây chơi nhé .

- cậu thích cô ấy đến vậy à ?

- vâng.

- thích ở điểm nào ?

Cậu ta nói như ông cụ non.

- Em thấy chị ấy thật thà , nhìn cũng hơi vất vả , đặc biệt ánh mắt chị ấy rất hiền . Không biết tại sao nhưng em thấy chị ấy rất thân thiện với mọi người.

- thân thiện với tất cả mọi người trừ tôi .

- sao ạ ?

- lại còn rất ngang ngược , không biết tốt xấu.

- Dạ ?

- lão ta sắp đến rồi , im lặng chút đi .

Có một người đàn ông bước vào , đi cùng ông ta là một cô gái vô cùng xinh đẹp . Cô gái này chắc cũng chỉ tầm 17 , 18 tuổi thôi .

Đông không để ý gì đến cô gái cả , chỉ nhìn lão Tiến . Nhìn có vẻ hơi suy nhược , chắc là suy nghĩ nhiều .

Ông ta vừa bước vào đã lập tức cúi đầu trước Đông , cả con gái của ông ta nữa , vô cùng khép nép . Đông nói với ông ta.

- không cần phải trịnh trọng như vậy , cứ ngồi xuống ghế từ từ rồi bàn .

Ông ta vào vấn đề chính ngay.

- thời gian gần đây tôi làm ăn không được thuận lợi , cứ thua lỗ liên tục . Số tiền nợ cậu tính cả gốc lẫn lãi đã hơn 10 tỷ rồi , giờ tôi không biết lấy đâu để trả .

- ông có thể không trả bằng tiền mà.

- Ý cậu là sao ?

- ông có thể trả bằng bất động sản .

- Ý cậu là mấy căn nhà ở nội thành ?

- Đúng vậy.

- chẳng giấu gì cậu Tôi đã đem chúng cắm hết vào ngân hàng rồi .

- xem ra bây giờ ông chỉ là một kẻ tay trắng . Vậy ông nói xem , khoản nợ với tôi ông tính thế nào ?

- nói thật với cậu là bây giờ tôi cũng không biết phải tính thế nào , số tiền ấy quá lớn .

- đừng trình bày lý do , cái tôi quan tâm là ông định lấy cái gì để trả nợ cho tôi .

Con gái ông ta lập tức đứng dậy nhìn về Đông . Bất cứ ai nhìn vào đôi mắt u buồn ấy cũng đều sẽ động lòng , chắc chỉ có mình Đông là ngoại lệ , chẳng có bất cứ cảm giác gì cả .

- Em có thể nói với anh vài chuyện được không ?

- chuyện gì ?

- Em có thể nói riêng với anh được không ?

- không thể nói ở đây được à ?

- Em chỉ xin anh vài phút thôi , em sẽ nói nhanh thôi .

- được , vậy cô theo tôi lên phòng .

Đông đi đằng trước , cô gái đó đi phía sau . Lão Tiến cứ thấp thỏm không yên , hình như là rất lo lắng . Quân thấy ông ta như vậy chịu không nổi mà nói .

- ông cứ ngồi im đi xem nào , làm cái gì mà ông cứ như ngồi trên đống lửa thế .

- Tôi đang lo lắng cho con gái tôi thôi . Không biết nó muốn nói gì với cậu Đông nữa.

- con gái ông muốn nói gì ông còn không biết thì sao chúng tôi biết được.

- Tôi lo cho con bé . Ở đây có ai không biết cậu Đông nổi tiếng trăng hoa chứ .

Quân cười lớn .

- ông nghĩ con gái của ông có thể lọt vào mắt của anh ấy chắc . Ảo tưởng.

- cậu chưa có con làm sao cậu hiểu được nỗi lòng cha mẹ .

- cha mẹ như ông chỉ làm khổ con cái thôi . Ăn chơi đàn đúm cho cố giờ vỡ nợ , giờ kêu ai.

- cậu...

Hiệp lên tiếng cắt ngang cuộc tranh luận giữa Quân với lão Tiến .

- hai người im lặng hết đi, đừng để lời nào đến tai anh Đông , không hay đâu .

Lúc này thì Đông với cô gái đó đã bước vào trong phòng , vừa vào phòng thôi cô gái đó đã lập tức nắm lấy tay Đông .

- em có thể gán mình trả nợ được không ? Anh muốn em hầu hạ phục vụ anh bao lâu cũng được . Chỉ xin anh đừng làm khó cha em .

Lời cầu xin này của cô gái khiến cho Đông ngay lập tức nghĩ đến lần đầu tiên anh gặp Quế . Cô cũng hỏi anh có tiền không , có thể mua cô được không . Chỉ có điều cảm giác giữa hai lần này rất khác . Lúc Quế đề nghị anh muốn đồng ý , còn bây giờ thì không .

Cô gái này đúng là rất xinh đẹp, rất dễ khiến cho người ta động lòng , nhưng trong lòng anh lại vướng mắc một cái gì đó anh cũng chẳng rõ , không có một chút hứng thú nào .

- có phải là anh cần có thời gian suy nghĩ không ?

Đông gỡ tay cô ấy ra .

- không có gì phải suy nghĩ cả . Tôi cần lấy tiền , không cần lấy đàn bà .

- em không phải đàn bà , em vẫn còn trong trắng . Em chưa từng chung chạ với bất cứ người đàn ông nào . Nếu anh đồng ý thì anh chính là người đầu tiên .

Đông khá ngạc nhiên , con gái bây giờ thường yêu đương rất sớm , giữ được trong trắng không phải chuyện dễ dàng .

Cô ấy lại tiếp tục thuyết phục Đông.

- em nghe người ta nói con gái còn trinh có thể đem lại may mắn . Cha em già rồi , giờ cũng không biết phải làm sao để có được số tiền đấy mà trả cho anh . Em xin anh hãy đồng ý để em được ở bên cạnh hầu hạ anh .

Đông suy nghĩ một lát rồi nói với cô ta .

- Không hối hận chứ ?

Cô ta gật đầu.

- em sẽ không nói vậy .

- Vậy thì được , tôi đồng ý .

Mọi người nghe tin Đông đồng ý giữ Nhi ở bên mình giống như nghe thấy tiếng sét đánh ngang tai , đều vô cùng kinh ngạc . Lão Tiến có vẻ không biết là con gái sẽ làm như thế , lão cố gắng hỏi đi hỏi lại nhưng Nhi vẫn quyết tâm đi cùng Đông . Đông nói thêm với Lão.

- căn nhà ở quận Cầu Giấy sang tên cho tôi.

- vậy còn con bé ?

- đây là thỏa thuận giữa tôi và cô ấy , không liên quan đến ông.

- nhưng mà , xin cậu , xin cậu đừng hành hạ con bé .

- ông không cần phải lo , tôi sẽ không làm gì con gái ông đâu .
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK