• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có một người đàn ông đứng trước cổng , Quế đi ra thì ông ấy đưa cho Quế một cái túi .

- chủ tịch bảo tôi mang cái này đến . Cô mang vào bên trong cho chủ tịch đi.

- vâng .

Xong rồi Người Đàn Ông Đó Đi Luôn , Quế đem cái túi ấy lên trên phòng cho ông Hùng .

- Thưa bác , có người đàn ông mang cái này đến bảo cháu đưa cho bác ạ.

- cái đó của cô đấy.

- của cháu sao ạ ?

- Chính xác là của con gái cô . Trong đấy là sách vở quần áo với vài thứ đi học . Đưa cho con bé để lát nữa tài xế chở con bé với Trí đi học.

Quế rưng rưng nước mắt .

- Cháu cảm ơn bác , cháu cảm ơn bác nhiều.

- không cần phải cảm ơn , làm việc cho tốt là được rồi.

- vâng , cháu xin phép ra ngoài ạ .

Quế mang sách vở mà ông Hùng cho về phòng , bé Mai nhìn thấy có sách thì vui lắm , nó một tay ôm chặt lấy Quế .

- Vậy là từ hôm nay con được đi học rồi phải không mẹ ? Con được đi học cùng anh Trí rồi phải không mẹ ?

- ừ , con được đi học rồi . Con có vui không ?

- Con vui lắm , con cảm ơn mẹ .

- phải cảm ơn Chủ tịch mới đúng , chính bác ấy là người đã mua sách vở quần áo cho con . Nhưng mà...

- Mẹ sao vậy mẹ?

- vết thương của con chưa ổn. Mẹ lo con không chịu được.

- con không sao mà, không còn đau nữa, bác sĩ bảo chỉ cần cắt chỉ nữa là được .

- mẹ lo con đến trường có nhiều người , lỡ...

- con sẽ ngồi trong lớp thật ngoan mà.

Thấy con gái háo hức cô lại không nỡ cản nó ,dù vậy cô vẫn cảm thấy lo lắm, nên cứ dặn dò mãi.

- con nhớ là không được chơi chỗ đông người đâu đấy.

- vâng. Vậy bây giờ con đi cảm ơn ông có được không ?

- để khi khác , bây giờ không tiện . Mọi người đang ăn sáng ở dưới nhà rồi , lát nữa mẹ lấy đồ ăn cho con rồi đi học nhé .

- Vâng .

Con bé tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện , nó không đòi ăn những thứ ở trên bàn của chủ , cũng không đòi ăn chung với họ , tất cả mọi thứ đều nghe theo Quế . Nó biết mẹ nó vất vả nên nó không bao giờ làm gì khiến mẹ nó buồn cả .

Suốt cả bữa ăn Hà cứ nhìn Quân không thôi , mặc dù vẫn muốn làm bà chủ của cái nhà này nhưng cũng không thoát khỏi sức hút của trai trẻ . Cô ta chỉ không dám ở trước mặt Đông mà lộ liễu tán tỉnh Quân thôi , nếu có cơ hội nhất định sẽ không bỏ qua .

Ông Hùng hỏi Đông .

- hôm nay con đến công ty chứ ?

- vâng.

- đến đấy thì ăn nói thuyết phục một chút , đừng để các cổ đông phật ý .

- phật ý hay không đấy là chuyện của họ , liên quan gì đến con .

- bớt ngang ngược đi.

- mọi thứ con ở tính toán hết rồi , bố cứ yên tâm dưỡng bệnh đi .

Biết có nói thêm nữa Đông cũng sẽ không nghe nên ông Hùng im lặng .Dù Đông là đứa con do chính ông ta sinh ra nhưng tính cách của Đông là thứ rất khó đoán biết , tất cả mọi chuyện đều không bao giờ lời lộ ra ngoài cho người khác thấy.

Ăn sáng xong Đông cùng Hiệp với Quân đến công ty , thấy xe của Đông dừng lại nhân viên xếp hàng ra đón . Không hiểu ông nào trong cái công ty này bày vẽ ra những nghi thức nghênh đón cứ như kiểu đón tổng thống , màu mè , mất thời gian .

Đông đứng trước mặt họ rồi nói với họ.

- Từ giờ không cần phải ra đón như thế này nữa , mất thời gian , mất việc .

Mấy cổ đông đi phía sau Đông không vui ra mặt , họ đi tới , trước mặt thì bắt tay , trong lòng chửi thầm .

- gặp tổng giám đốc của công ty mà cứ như gặp Chủ tịch nước ấy , lâu lâu mới gặp một lần .

Đông nhìn ông ta rồi cười nhạt.

- sợ mấy người nhìn thấy tôi sẽ không được vui nên tôi không tới thường xuyên . Suy nghĩ cho mấy người quá rồi còn gì .

- ngông cuồng. Để xem cậu làm được cái trò trống gì . Tôi dù sao cũng là thành viên kỳ cựu của công ty , là cổ đông lớn , đừng có dùng thái độ đấy để nói chuyện.

- những cái cây già thì thường hay bị mối mọt lắm , nên thay.

- cậu ăn nói với kiểu gì thế hả ? Cậu có biết tôi là ai không ?

- Tất nhiên là biết rồi . Cho dù tôi không thường xuyên tới công ty thì tôi cũng phải biết cổ đông của công ty chứ .

- ngựa non háu đá .

Ông ta tức giận bỏ đi , Hiệp nói với Đông.

- ông ta đứng đầu phe đối lập , chọc giận ông ta như vậy e không hay .

- Có gì mà không hay chứ , mấy khi thấy ông ta tức giận như vậy . Vào phòng họp tôi .

Ba người bước vào trong phòng họp , lúc này cổ đông đều đã có mặt đầy đủ . Mấy con người này chỉ chờ Đông làm gì đó sai rồi bắt bẻ thôi , thật tiếc cho họ , mọi thứ đều đã được Đông chuẩn bị kỹ càng .

Bình thường anh không thích đến công ty cho lắm , nhưng tất cả những chuyện liên quan đến công ty anh đều nắm rõ , kể cả người nào âm thầm phía sau tạo vây cánh , kể cả người nào muốn cùng với người đàn bà kia kéo anh xuống .

Ông Trương đứng lên mở đầu cuộc họp bằng một câu hỏi.

- Hợp đồng ký với công ty Epota sắp hết hạn rồi , mà họ lại không chịu gia hạn hợp đồng . Sắp tới chúng ta sẽ phải sản xuất một lô hàng gia dụng , cậu tính thế nào ?

- Tôi vẫn đang đàm phán với họ .

- Nếu họ không đồng ý gia hạn hợp đồng thì sao ?

- chẳng sao cả .

- cậu xem việc làm ăn của công ty giống như trò đùa nhà cậu đấy à ? Cho dù cậu không cần đến lợi nhuận thì tất cả những cổ đông ở công ty này cũng phải cần chứ.

- ông làm gì mà phải nóng lòng như vậy , cũng đâu phải chỉ có mình tập đoàn đó có dây chuyền sản xuất . Một số công ty khác cũng có mà . Tuy đó có thể là những công ty nhỏ lẻ , nhưng về chất lượng chắc gì đã kém hơn với những tập đoàn chỉ được cái vỏ bề ngoài ấy .

- cậu nói thì hay lắm . Một năm cậu đến công ty được mấy lần , có hiểu thế nào là thời thế thay đổi không ?

- Đúng là một năm tôi chẳng đến đây được mấy lần nhưng mà có khi tôi biết về công ty nhiều hơn ông đấy .

Trong số mấy người ngồi ở đây thì chỉ có một mình ông Trương là dám đối đầu với Đông , những người còn lại chính là phe ba phải, kẻ nào mạnh sẽ ngã về phía kẻ đó.

Ông Trương tiếp tục làm khó Đông .

- cậu dù sao cũng là tổng giám đốc của các công ty này , cũng nên thể hiện cho các cổ đông thấy một chút tài nghệ của cậu chứ .

- Muốn giở trò gì thì cứ nói đi , vòng vo làm gì ?

- được , coi như đây là bài toán dành cho cậu . Nếu cậu ký được hợp đồng phân phối hàng hóa với công ty An Lộc thì tôi sẽ không nhận tài năng của cậu.

- Tôi không cần ông phải công nhận tài năng của tôi . Nhưng mà , cái hợp đồng ấy nhất định tôi sẽ ký được.

- đừng có tự đắc như vậy . Kể cả chủ tịch còn không ký được , cậu nghĩ cậu là ai ?

- là người đứng đầu cái công ty này , là người mà trong các vị ngồi đây ai cũng muốn trở thành . Tôi nói như vậy có đúng không ?

Họ không nói gì cả , Đông sau đó cũng chỉ cười . Ông Hiển ngoan hẳn , không thấy phát biểu bất cứ lời nào chỉ thấy im lặng cúi đầu . Đông rất hài lòng với cái thái độ đó , không cần phải nói thêm nhiều .

Kết thúc cuộc họp nhàm chán , Đông rời khỏi công ty . Không khí ngột ngạt thế này sao có thể ở lâu thêm được .

Sau khi Đông đi khỏi ông Trương mới đem tất cả những tức giận mà trút ra ngoài , ông ta đập mạnh tay xuống dưới bàn kiến cho những vị cổ đông khác giật mình.

- khốn nạn , thằng ranh con đó . Sớm muộn gì cũng cho nó biết tay .

Bình thường người ta ca tụng ông ấy lắm , ông ấy nói gì là đế thêm vào để cho ông ấy lên tận mây xanh , thế mà hôm nay người nào người lấy lại im thin thít , ông ấy càng điên.

- mấy người bị câm hết rồi hay sao ? Thằng ranh con nó nói mấy câu khó nghe như vậy mà mấy người cũng ngồi yên cho được . Mấy người không biết tìm cách lấy lại vị trí của mình à ?

Ông Hiển đứng dậy rồi nói với ông ta.

- ông muốn lấy lại vị trí của mình thì cứ việc , hợp tác với ai đấy là việc của ông . Tôi từ giờ không tham gia vào nữa , tôi già rồi , chỉ muốn sống yên ổn thôi .

- đồ già vô dụng , không có chính kiến . Sau này khi tôi nắm được vị trí đừng có chạy đến bám lấy tôi mà nhờ vả.

- ông yên tâm đi , ngày đấy sẽ không bao giờ đến đâu .

Ông ta làm sao mà dám đối đầu với Đông cho được . Thế lực không có , tất cả những gì ông ta có chỉ là mấy phần trăm trong công ty này , đến cả con trai ông ta cũng bị Đông làm cho bị thương rồi , đứa con gái cưng cũng bị bắt cóc một lần , ai biết đâu được nếu ông ta làm gì đó ảnh hưởng đến công việc của Đông Đông không nể tình mà làm hại đến người thân của ông ta thì sao ? Rồi cuối cùng những thứ mà ông ta giành được liệu có thể bù đắp những mất mát ?

Trên đường về Quân cứ nhìn Đông muốn nói gì đó nhưng lại thôi , cuối cùng Đông đành phải lên tiếng.

- chuyện gì ?

Lúc này Quân mới dám nói .

- tính ra em đi cùng anh đến công ty chẳng có tác dụng gì luôn á . Không nói gì cũng chẳng hành động gì . Em tưởng là phải đấm cho mấy lão già đó một trận chứ.

Hiệp hỏi Quân .

- cậu muốn đi tù à?

- không . Em còn chưa có người yêu mà.

- người yêu? Đúng là tấm chiếu mới.

- chiếu gì ạ?

- chưa trải.

- ơ....

Hiệp lại trêu.

- cậu có thể xem xét lái máy bay đấy.

Hình ảnh Hà ngay lập tức hiện lên trong tâm trí khiến Quân rùng mình , nhiệt tình quá mức như thế không sợ sao được.

- thôi anh, em không cần.

- người ta chấm cậu rồi.

- chấm anh á. Hừ.

Đông không nói gì, anh đang suy nghĩ đến vài truyện khác. Hợp đồng với công ty An Lộc không phải dễ nuốt, còn hợp đồng với Hải Hà nữa, chắc đích thân anh phải đi thuyết phục mới được.

Xe đi đến ngã ba, một đường rẽ về ngoại thành còn một đường rẽ về nhà Đông, Hiệp hỏi.

- anh muốn về nhà hay đi cùng bọn em?

Đông chưa trả lời Quân đã nói thay.

- Tất nhiên là về nhà rồi , về nhà còn có chị dâu ở nhà .

- cậu chưa bị cắt lưỡi lên chưa sợ phải không ?

- anh Đông cũng đâu có nói gì , sao anh cứ dọa em thế ? Anh Đông bây giờ muốn đi đâu ?

- đến sòng bài .

Hiệp đổi hướng quay ngược lại rồi đi thẳng đến sòng bài , công việc còn nhiều , về nhà thì cũng phải chờ đến tối .

Ngày đầu tiên con gái đi học nên Quế cứ thấy thấp thỏm không yên .Lo con không quen trường quen bạn, lo con bị bắt nạt , lo vết thương của con bé, lo nhiều thứ lắm .

Quế không biết là bé Mai đến trường được Trí bảo vệ .

Trí nắm tay bé Mai xuống xe rồi dắt con bé đến lớp , cẩn thận đeo cặp giúp con bé nữa . Giáo viên ra đón vì đã nhận được sự sắp xếp của ông Hùng . Trước khi quay lại lớp học của mình thằng bé còn dặn dò.

- học ngoan nha , lát nữa ra chơi anh đến thăm em . Chú ý cái tay bị thương.

- vâng . Em biết rồi, anh Trí cứ về lớp học đi.

Trí xoa đầu con bé , có một đứa em gái để bảo bọc thật tốt . Do bản thân mình với Đông thằng bé thấy mình thật nhỏ bé , nhưng khi đứng trước mặt Mai lại có cảm giác mình sức lực để bảo vệ một người nào đó . Nó không còn quá tự ti nữa , cũng không buồn nữa .

Bé Mai vào lớp học rất ngoan , mất một thời gian không được đi học con bé đã rất buồn , bây giờ thì tốt rồi , được đi học cùng các bạn rồi , không còn phải đi học trong mơ nữa .

Trưa hôm ấy Đông không về ăn cơm, Quế lại thấy nhẹ nhõm trong lòng . Mỗi lần phải đối mặt với Đông cô vô cùng áp lực , sợ mình sẽ nói gì đó sai , sợ sẽ làm gì đó khiến Đông không vui . Lại có một chút lo lắng , không biết vết thương của Đông sao rồi , sao lại tự làm mình bị thương như vậy chứ . Nếu nắm đấm đó vào người cô thì sẽ ra sao đây ? Trong lòng đau thêm một chút , nghĩ lại những ngày tháng còn ở dưới quê , cũng không ít lần bị những con người đó hành hạ .

Từ hôm Quế đi tên Lâm không ngừng tìm kiếm cô . Hắn ta thậm chí còn làm đơn tố cáo cô mong công an tìm cô về , ấy thế mà đơn gửi đi đã mấy ngày nhưng không ai có ý định xử lý cho gã cả . Cả cái xã này có ai mà không biết đã là kẻ nát rượu , hành hạ vợ con , lại còn thêm cái tật gái gú . Không có tiền cho con đàn bà kia nó bỏ gã đi theo thằng khác , về nhà không còn vợ gã cứ như một kẻ điên vậy , gào thét cả ngày . Mụ Hòa không chịu đựng được còn nhờ người đi tìm Quế , nhưng càng tìm càng không thấy .

Biết cô hàng xóm giúp đưa Quế lên trên thành phố mụ mò sang , Mụ ăn la nằm dỗi ở đó cả ngày giời , khiến cô hàng xóm không chịu đựng được mà quát toáng lên.

- sao nhà mụ ác độc thế hả ? Cái lúc nó ở đây không biết trân trọng , đánh đập nó cho nhiều vào bây giờ nó bỏ đi lại tìm .

Mụ ta ra vẻ ăn năn hối lỗi lắm , lau nước mắt rồi sụt sịt.

- tôi biết tôi sai rồi , cô cũng biết là mấy bữa nay thằng Lâm nó đi tìm vợ suốt , nó hối hận lắm . Giờ chỉ mong tìm được con bé về thôi. Tôi với nó đều vô cùng nhớ cái Quế với lại con bé Mai , hối hận vô cùng.

- gớm cái nhà mặt nhà bà mà hối hận . Tôi còn lạ gì.

- Cô đừng có nói vậy tội nghiệp hai mẹ con tôi . Chẳng qua là do hoàn cảnh nghèo quá nên mới sinh ra chuyện . Bây giờ tôi biết tôi sai thật rồi , cô chỉ chỗ giúp cho , mẹ con tôi biết ơn cô cả đời .

- Tôi không biết.

- hai mẹ con nó không nhà không cửa ở trên thành phố thì sống làm sao , ăn uống bằng cái gì , lại còn việc học hành của con bé nữa , cô đành lòng sao ?

- Tôi đã bảo là tôi không biết rồi mà.

- Nếu mà cô biết cô chỉ giúp tôi , tôi đi đón hai mẹ con nó về , cho hai mẹ con nó cuộc sống đàng hoàng . Sau này tôi có nhắm mắt cũng yên tâm nữa . Cô làm ơn làm phước cứu lấy cuộc đời bất hạnh của con trai tôi đi mà cô .

- bà có thật lòng không ?

- những lời tôi nói đều là sự thật , không có một chút nào giả dối . Chỉ cần đón được mẹ con nó về tôi sẽ đối xử với nó thật tốt . Không bao giờ có chuyện làm cho nó buồn nữa .

Em xin 600 like nha mọi người ơi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK