Chương 30.
Hai má cứ bị đỏ ấy , nhưng biết làm sao được , Quế chẳng thể che giấu đi những ngại ngùng .
Chỉ có điều lần này cô muốn mình là người chủ động , một phần là để thể hiện tình cảm của mình , quan trọng hơn tất cả , anh là người đàn ông mà cô muốn ở bên cạnh cả đời này . Bản thân cô biết đó là một suy nghĩ xa xôi mà chẳng biết có thể thực hiện được hay không . Tuy vậy thứ duy nhất không chờ đợi con người chính là thời gian , ai biết ngày mai chuyện gì sẽ xảy ra , sao không một lần sống với tất cả những cảm xúc mà mình đang có .
Cô chủ động vòng tay ôm lấy cổ anh , chủ động hôn lên môi anh , đem tất cả cảm xúc dạt dào mà thể hiện ra hết .
Anh khá bất ngờ , nhưng rồi sau đó anh cũng nhiệt tình đáp lại .
Cả cơ thể nhỏ bé của cô đều bên dưới anh , áp xát vào anh , mùi hương cơ thể cô khiến cho mọi giác quan trong anh đều bị kích thích tới tột độ .
Nhẹ nhàng hôn lên mái tóc cô , rồi lại thơm một cái lên trán , thêm một cái ở má , nụ hôn ấy vòng dẫn di chuyển xuống đôi môi ngọt ngào . Lúc đầu cũng nhẹ nhàng thôi , càng về sau càng nồng nhiệt , môi quấn môi , lưỡi quấn lưỡi không rồi .
Tay anh di chuyển dần vào trong áo cô , chạm đến nơi mềm mại nhất .
Từ trong cuống họng cô phát ra một vài âm thanh nhẹ, âm thanh của thứ cảm giác hưng phấn ngọt ngào .
Chiếc áo trên người cô dần được cởi bỏ , lúc ánh mắt anh chạm vào cơ thể cô cũng là lúc cô muốn che nó đi nhất , vẫn không thể thoát ra được thứ cảm giác ngượng ngùng .
Anh hôn lên mắt cô , rồi nụ hôn thấy di chuyển dần xuống bên dưới , chạm vào cái nơi êm ái kia , mỗi lần như thế cơ thể cô đều phản ứng dữ dội , tay cô cứ thế bám chặt vào người anh .
Anh muốn chiều theo mọi cảm xúc của cô , không vội vàng cũng không thỏa mãn bản thân .
Bên tai cô phảng phất hơi thở của anh , lúc này cô không thể không thừa nhận với chính bản thân mình . Cô muốn anh...
Nụ hôn ấy cứ dần dần di chuyển xuống bên dưới nữa , cho đến khi chạm vào nơi bí mật , cô lúc này chẳng dám mở mắt ra nhìn , những tán cây đang rì rào trong gió ngoài kia cũng như hiểu theo ý cô , đều trở nên im lặng .
Anh cởi áo của mình , cô có thể nhìn rõ vào từng cơ bắp của anh , từng đường nét trên cơ thể và cả... cái đó nữa .
Tuy không phải là lần đầu tiên cô với anh gần gũi nhưng cô chưa bao giờ nhìn anh rõ đến vậy , nếu như lần này cô cố ý muốn nhìn anh lâu hơn một chút thì có phải cô hư rồi không ? Hay là cứ mặc kệ hết , anh bây giờ là của cô mà , của riêng cô thôi .
Cô như thế này thực ra anh cảm thấy có chút không quen , nhưng mà anh cảm thấy vui lắm , vui bởi vì cô đang dần sống với cảm xúc của mình , không còn quá tự ti nữa .
Ngày dài tháng rộng trôi qua , mong rằng cô vẫn sẽ lạc quan như thế , vui vẻ như thế .
Từng đợt chuyển động nhẹ , từng âm thanh ngọt ngào cứ thế tiếp diễn trong căn phòng nhỏ . Ở bên ngoài mọi thứ đang dần nổi gió , trong căn phòng ấy vẫn là một người đàn ông mạnh mẽ cho dù ở thời điểm nào cũng đều không muốn người phụ nữ bên cạnh mình tổn thương .
" anh có thể khiến cho mọi thứ xung quanh anh tan vỡ , chỉ trừ em "....
Có một người con gái ngồi một mình trong quán cà phê đã rất lâu , đủ để cô ta có thể ghi nhớ từng món đồ nhỏ . Trên môi thoáng qua nụ cười nhạt nhẽo , hóa ra thời gian lâu dần sẽ khiến cho con người ta trở nên như thế . Cho dù trước đây yêu thương bao lâu , nồng nàn thế nào thì sau tất cả cũng trở thành người dưng thôi .
Cô ta lấy điện thoại gọi đi một cuộc , đầu dây bên kia là giọng nam trầm ấm.
- alo.
- Xin chào.
- sao gọi cho tôi giờ này ?
- vì tôi cảm thấy nhớ anh.
- bớt đùa đi.
- Vậy thì nói nghiêm túc đây .
- nói.
- cô bạn gái đáng yêu ngày nào của anh bây giờ đã trở thành đàn bà trong tay người khác rồi. Có lẽ giờ này họ đang quấn quít lấy nhau , và trên người...
- Im miệng.
- thú vị thật , lại ghen nữa cơ à . Lần này trở về đến tìm anh quả thực không lãng phí , chúng ta đều có chung một mục tiêu , mục tiêu giành lấy người mà chúng ta từng đánh mất .
- không có mục tiêu nào chung ở đây cả.
- sao phải tỏ ra lạnh nhạt như thế làm gì ? Chẳng phải anh cũng muốn có lại được cô ta sao ?
Đầu dây bên kia là sự im lặng kéo dài , Lan cảm thấy hơi sốt ruột .
- sao thế ? Sao lại không nói gì ? Một vài phút suy tư trầm mặc nghĩ về quá khứ à ?
Rồi cô ta lại cười.
- anh cứ như thế này thì làm gì có lại được cô ta , phải mạnh mẽ lên chứ.
- cô có cách gì sao ?
- trong rất nhiều cách thì chia rẽ chẳng phải luôn mang lại hiệu quả à . Đúng không ? Gặp nhau đi , chúng ta sẽ nói rõ hơn.
Người mà Lan vừa gọi điện chính là mối tình đầu của Quế , người mà gã Lâm chỉ cần nhớ đến là sẽ nổi máu ghen bất biết thời điểm nào .
Anh ta không phải là một kẻ nghèo hèn , gia đình anh ta khá giả có tiếng trong vùng . Ấy thế mà cái lúc Quế phải gán nợ cho nhà Lâm thì gia đình anh ta lại dứt khoát không bỏ ra một nghìn nào để chuộc thân cho Quế . Một đứa con gái nghèo hèn thì làm gì đủ tư cách để bước chân vào nhà người ta , Quế cũng biết thân biết phận mình như vậy nên chẳng dám đòi hỏi cũng chẳng dám mơ mộng .
Lúc yêu người đàn ông ấy Quế suy nghĩ vô tư lắm , chỉ nghĩ là bản thân mình thích người ta thế thôi . Nhưng rồi cô lại bị xem như một kẻ thích chèo cao , bị tất cả những người trong gia đình ấy coi thường .
Cái ngày mà cô lấy Lâm người đàn ông này cũng không xuất hiện , biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời của cô , và từ đấy đến bây giờ cũng không hề gặp lại . Chẳng hiểu vì sao Lan biết được anh ta , cũng không hiểu anh ta đang nuối tiếc điều gì mà lại muốn bắt tay với Lan xen vào cuộc đời Quế thêm một lần nữa .
Sáng hôm sau Lan lại cho trợ lý liên lạc với Hiệp . Lần này cô ta không đòi hoa cũng chẳng đòi quà , cô ta cũng không cần gặp Đông chỉ bảo Hiệp mang hợp đồng đến để ký thôi . Chuyện này đều khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy nghi hoặc , không biết rốt cuộc cô ta có mục đích gì .
Hiệp nhìn Đông có chút ái ngại.
- cô ta rõ ràng cũng phe với lão Trương và bà Kim , sao bây giờ lại đồng ý ký hợp đồng hả anh ? Hay là cô ta đang có âm mưu gì ? Em nghĩ là lần này cô ta sẽ dùng hợp đồng để ép anh quay lại đấy .
- tôi cũng không nghĩ là cô ta lại đồng ý ký hợp đồng nhanh đến vậy .
- bây làm sao hả anh ?
- hợp đồng thì vẫn phải ký rồi , cho người để ý cô ta một chút .
- em biết rồi . Nhưng mà chị ấy rất kín tiếng , đã theo dõi nhưng chưa tra ra được gì .
- chắc chắn cô ta có mục đích khác . Cả lão Trương và bà Kim chẳng qua cũng chỉ là một con tốt trong ván cờ của cô ta mà không biết thôi .
Đông lại còn không hiểu tính cách của Lan sao, làm gì có chuyện cô ta dễ dàng nhượng bộ đến vậy , trừ khi cô ta tìm được một nước cờ cao tay hơn , thứ có thể giúp cô ta đi thẳng đến vị trí bên cạnh anh mà không có bất cứ ai cản trở được . Muốn quay trở lại , muốn làm tổn thương anh thêm một lần nữa sao? Anh tuyệt đối không cho phép . Bây giờ anh không chỉ có một mình , anh còn có con gái , có người phụ nữ anh yêu thương hơn cả bản thân , dù thế nào anh cũng phải bảo vệ họ .
Đông âm thầm làm một vài việc , suy cho cùng thì mọi kế hoạch dù hoàn hảo đến mấy cũng phải có lỗ hổng thôi .
Quế lo cho sức khỏe của ông Hùng nên chủ động nói với Đông muốn quay trở lại làm việc . Đông cảm thấy không hài lòng nhưng vì Quế muốn như thế nên anh cũng gật đầu , cô vui là được , anh chẳng qua cũng chỉ sợ cô bị bắt nạt , nhưng mà cô đã hứa với anh là sẽ mạnh mẽ chống lại những người muốn ỷ mạnh hiếp yếu . Coi như đây là cơ hội vậy , cơ hội để cô mạnh mẽ hơn .
Vì Đông bận việc ở công ty nên Quế tự bắt xe về , người đầu tiên mà Quế gặp là Hà , cô ta nhìn thấy Quế cảm thấy rất không vui , giống như vừa đánh rơi cả một gia tài.
- tưởng đi luôn rồi chứ , sao lại còn quay về .
- tôi phải về đây làm việc.
- làm tình nhân bên cạnh người đàn ông giàu có rồi còn muốn làm giúp việc sao ? Chăm chỉ quá nhỉ ? Muốn lòe mặt thiên hạ hả ?
- cô Hà tránh ra để tôi vào trong .
- sao tao lại phải tránh ?
- Ở đây còn có trẻ con , đừng xưng mày tao như vậy trẻ con nó nghe được không hay .
- bây giờ mày lại còn muốn dạy dỗ cả tao nữa hả ? Hay mày nghĩ trở thành nhân tình của anh ấy rồi thì mày có quyền ?
- tôi không cậy quyền gì cả . Nhưng mà cô cứ đứng ở cửa thế này tôi không đi qua được .
Hà tránh qua một bên để Quế vào trong , cô đã tưởng tượng qua cảnh tượng nhà cửa khi không có cô dọn dẹp rồi , thế nhưng mà những thứ trong nhà này quả thực vượt qua trí tưởng tượng của cô . Cô không hiểu hai người phụ nữ trong nhà này sao lại có thể ở dơ đến như vậy .
- Mày nhìn cái gì mà nhìn , việc của mày hết đấy . Đam mê với công việc dọn dẹp nấu nướng như vậy thì bắt tay vào làm luôn đi .
- tôi đi vào xem sức khỏe của chủ tịch thế nào.
- cảm ơn mày quan tâm , bố tao không có mày chăm sóc cũng vẫn khỏe .
Ông Hùng dạo này ít ra ngoài , thế nên hai mẹ con nhà họ có bày bừa ra sao ông ấy cũng chẳng quan tâm . Một phần vì sức khỏe của ông ấy yếu , một phần muốn tránh những thứ khiến cho ông ấy có thể tức giận .
Quế gõ cửa phòng , ông ấy từ trong phòng nói vọng ra .
- cửa không khóa .
Quế vào trong phòng rồi cúi đầu chào ông ấy.
- con chào chủ tịch ạ.
- về rồi đấy à.
- vâng.
- vết thương thế nào rồi ?
- Con không sao ạ.
- Thế con bé Mai đâu.
- con bé vừa lên phòng tìm cậu Trí rồi .
- Cô ngồi xuống đây tôi hỏi vài chuyện .
Quế ngồi xuống , ông ấy khẽ buông tiếng thở dài rồi mới bắt đầu .
- mối quan hệ giữa cô với thằng Đông sao rồi ?
Quế cũng không biết phải nói sao nên cứ thế im lặng .Ông ấy lại thở dài .
- Lần này là nó nghiêm túc . Tôi không thích cô trở thành con dâu của nhà này bởi lẽ cô quá đơn giản , không phù hợp với người có những mối quan hệ phức tạp như nó . Cô có hiểu không ?
Quế hơi cúi đầu , cô đương nhiên là biết chuyện đó , biết mình chẳng phù hợp với anh . Nhưng mà anh đối xử tốt với cô , cho cô tất cả những thứ không cần , luôn là người ở phía sau bao bọc lấy cô , cô sao có thể không động lòng . Mà con người ta một khi đã động lòng rồi thì chắc chắn sẽ sinh ra thử cảm giác ích kỷ , muốn giữ người ấy cho riêng mình , muốn ở bên cạnh người đó suốt đời .
Thấy Quế như vậy ông Hùng càng buồn lòng thêm .
- Tôi muốn phản đối cô với nó lắm , nhưng mà tính nó cố chấp , cho dù tôi có phản đối thì nó cũng sẽ một mực ở bên cạnh cô thôi . Sau này công ty sẽ còn có nhiều biến cố , không ai lường trước được . Việc nó có mối quan hệ hôn nhân với một tập đoàn khác là vô cùng cần thiết . Nếu cô thực sự yêu nó thì chỉ nên đứng ở phía sau thôi , chỉ có thể là nhân tình của nó .
Hai chữ nhân tình khiến cho Quế đau nhói trong lòng , cô cắn răng chịu đựng mà chẳng thể nói ra . Ông Hùng cũng buồn lắm khi phải nói như vậy , nhưng mà những thứ thuộc thực tại thì thường nó hay nghiệt ngã , sự thật luôn khiến cho người ta đau lòng .
Quế bước chân ra khỏi phòng , ông ấy nhìn về phía xa xăm, vốn dĩ ông ấy cũng không định nói vào thời điểm này , nhưng mà ông ấy là người bệnh tật , ai biết được ngày mai còn có thể thức giấc được nữa hay không . Ông ấy muốn nói trước , vì ông ấy biết Quế chịu khổ cực từ xưa nên chắc chắn suy nghĩ sẽ thấu đáo , sẽ biết thế nào là nặng thế nào là nhẹ . Tất nhiên là ông ấy sẽ không dùng sức ép Quế phải rời xa Đông , nếu Quế chủ động thì tốt , còn nếu Quế không muốn ông ấy cũng chẳng thể làm gìn .
Bao năm vùng vẫy ở ngoài thiên hạ chẳng biết sợ ai , ấy thế mà bây giờ khi về già lúc nào cũng để ý đến tâm tư của thằng con trai có đôi lúc chẳng coi ông ấy ra gì .
Quế làm việc mà chẳng để ý đến công việc đang làm , trong đầu cứ có liên quan vài câu nói của ông Hùng . Khó khăn lắm mới lấy hết can đảm mà thổ lộ lòng mình , bây giờ Quế lại đứng trước ngã ba đường , rẽ về hướng để anh có tương lai hay cố chấp ở bên cạnh anh đây ?
Danh Sách Chương: