• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 29.

Sáng hôm sau Đông thức dậy từ sớm rồi tự mình chuẩn bị tất cả bữa sáng cho hai mẹ con Quế , cô đang bị thương mà ,nên anh không muốn cô phải làm bất cứ việc gì .

Sắp xếp tất cả mọi thứ lên bàn rồi Đông đi thay quần áo chuẩn bị tới công ty , lúc này Hiệp cũng đã chuẩn bị tất cả những giấy tờ cần thiết để đi bàn truyện kí hợp đồng với Lan.

Hiệp cũng đã từng tiếp xúc qua với Lan một vài lần , trước khi Lan đi ra nước ngoài và hủy đám cưới với Đông . Thời điểm ấy Đông cũng chưa có gì nhiều trong tay cả , Lan chính là vì một người đàn ông giàu có mà bỏ đi ngay trong chính ngày cưới khiến cho Đông phải mất rất nhiều năm mới quên đi được .

- anh Đông.

Đông quay lại rồi hỏi Hiệp.

- ăn gì chưa.

- em chưa. Bữa sáng trên bàn làm cho em đúng không ? Em cảm ơn nha . Em biết anh lúc nào cũng đối xử tốt với em mà .

- bữa sáng của Quế với bé Mai . Tuy nhiên nếu cậu muốn ăn thì có thể ăn một miếng.

Đồ của Quế làm sao mà Hiệp dám ăn được chứ , như thế có khác nào đi vào con đường chết .

- thôi em không ăn đâu , em không đói .

- coi như cậu biết điều .

- Em biết ngay mà , anh có khi nào đối tốt với em đâu .

- Lát nữa sẽ đưa cậu đi ăn , mà Quân đâu rồi ?

- đi lo công việc rồi . Có chuyện này thú vị lắm .

- chuyện gì ?

- nghe đâu người nào đấy với người nào đấy lén lút ngoại tình .

- thật sao ?

- thông tin chưa chính xác nên em bảo Quân đi xác minh rồi . Sẽ nói lại với anh sau.

- được rồi .

- Bây giờ anh đến công ty trước , khoảng 9 giờ sẽ đi gặp chị Lan.

- Tôi biết rồi .

- trợ lý của chị ấy mới gọi điện , có thêm một yêu cầu nữa .

- yêu cầu gì.

- chị Lan muốn anh tặng chị ấy một bó hoa .

Đông cười nhạt.

- cô ta quên những thứ mà cô ta từng làm trong quá khứ rồi .

- Em cũng không biết nữa . Vậy có mua không ?

- mua đi . Cô ta thích nhất hoa hồng , vậy nên cậu mua một bó hoa cúc đi .

Có cái gì đấy sai sai thì phải , thích hoa hồng sao lại tìm mua hoa cúc chứ.

Hiệp trưng ra cái vẻ mặt vừa thắc mắc vừa tò mò .

- hoa cúc màu gì hả anh?

- cúc vàng.

- như thế không được đâu .

- lúc còn ở bên cạnh tôi cô ta nói nếu không có tôi cho ta sẽ chết . Vậy chẳng phải người gặp tôi bây giờ chính là âm hồn bất tán hay sao ? Tặng hoa cúc là đúng rồi .

- Anh định không ký hợp đồng nữa sao ?

- chắc tôi cần.

- không được đâu anh ơi , vẫn nên có thì hơn .

- Đúng là có sẽ tốt hơn , nhưng nếu không thể có cũng không làm sao cả .

Hiệp biết là Đông sẽ không vì cái bản hợp đồng này mà cúi đầu trước Lan . Đúng là oan gia thì ngõ hẹp , người không muốn gặp lại cứ gặp hoài .

Đông vừa đến công ty thì gặp lão Trương , mới sáng sớm thôi mà , có cần đem cái bản mặt này đến ám quẻ anh không đây .

Ông ta vừa nhìn thấy Đông đã cười vô cùng vui vẻ , hình như ông ta biết cái gì đó rồi thì phải , quả không ngoài dự tính , ông ta xỏ hai tay vào túi quần mặt vênh váo lắm .

- trời không phụ lòng người , lại để cho cái bản hợp đồng đấy rơi ngay vào tay con Lan .

Đông nhìn ông ta , nụ cười của anh mang theo một chút giễu cợt.

- Ông cũng rảnh thật đấy , cái gì ở đâu sự việc nào ông cũng biết hết . Ông là con chuột cống sao ? Bãi rác nào sao cũng thấy dấu chân ông thế ?

Ông ta tức lắm nhưng vẫn cố giữ vẻ mặt điềm tĩnh.

- Tôi là người đàng hoàng lịch sự nên không chấp nhất với cậu . Chỉ muốn nhắc nhở cậu , nếu bản hợp đồng này không ký được thì cậu đừng mơ giữ được vị trí hiện tại .

- vậy sao ? Ông nghĩ ông đủ khả năng để làm như thế à ? Nếu ông có thể làm được thì ông đã làm lâu rồi , đâu có để tôi ngồi ở vị trí này lâu như thế .

- lúc trước khác bây giờ khác .

- Đúng là mọi vật trên đời này đều có thể thay đổi , duy chỉ có mình ông là không . Suy nghĩ tân tiến Lên , đầu óc linh hoạt lên , đừng mãi bám theo người khác để xem người ta hở ra cái gì còn cắn nữa .

- thằng ranh con , mày nói chuyện với tiền bối như thế đấy hả n

Đông cười lớn .

- cuối cùng ông cũng chịu lộ hết bản chất của mình ra rồi . Cứ cố gắng tỏ ra cam chịu làm gì , đến lúc này rồi thì cũng nên lật bài ngửa ra thôi .

- bố mày còn đang phải nể tao vài phần , mày nghĩ mày là cái gì mà muốn đối đầu với tao ?

- Thế ông nghĩ tôi là cái gì ?

Vốn dĩ là định nói chuyện với ông ta thêm một lát nhưng đông nhìn đồng hồ thấy gần đến giờ gặp Lan rồi nên đổi ý.

- thôi không nói chuyện với ông nữa , tôi bận lắm không có thời gian.

- Thế mày nghĩ tao có thời gian chắc.

- bận rộn như nhau cả vậy thì lần sau nhìn thấy nhau tránh xa ra một chút .

Đông đi rồi ông ta ở phía sau vẫn còn vô cùng bực tức , ông ta nói với người bên cạnh .

- sớm muộn gì cũng tống cổ nó ra khỏi cái công ty này , cứ như cái nhọt ở trên người vậy , nhức nhối không chịu được .

Sau khi biết được tin người đại diện ký kết hợp đồng của công ty An Lộc là Lan thì lão ta với vào Kim đã đi đến gặp , lão ta hồi tưởng lại thời điểm ấy .

Cũng phải hẹn mất 3 ngày Lan mới đồng ý gặp , cả ba người gặp nhau ở một quán cà phê mà theo như Lão ta biết thì nó chính là nơi chứa đầy kỷ niệm giữa cô ta với Đông . Bước chân vào quán biểu cảm đầu tiên của cô ta là trầm ngâm nhìn khắp mọi góc cạnh, lại buông lời tiếc nuối .

- Nơi này đã thay đổi nhiều rồi không còn nguyên vẹn như xưa nữa .

- Đúng là có thay đổi một chút , nhưng nếu cô muốn tôi có thể mua lại quán cà phê này rồi trang trí lại đúng như những gì mà cô muốn.

- ông nhiệt tình như vậy chắc không phải vô tư xuất phát từ trong lòng đâu đúng không ?

- cô thật biết đùa , trên đời này làm gì có ai cho ai cái gì miễn phí bao giờ . Kể cả khi tôi cho một thằng bé đang đói một cái bánh mì thì cũng là do tôi muốn người khác nhìn thấy tôi tốt chứ không phải vì tôi thương thằng bé đó .

- rất thẳng thắn .

- Hôm nay tôi với bà ấy đến đây gặp cô là có vài điều muốn nói.

- Hai người nói đi.

- lần này cô về đây chắc hạnh là để nối lại tình xưa nghĩa cũ đúng không ?

Sắc mặt Lan có chút thay đổi .

- Ông hỏi thế là có ý gì ?

- còn ý gì nữa . Nhưng mà Chỉ cần cô làm theo lời của chúng tôi thì trước sau gì nó cũng quay trở lại làm người của cô thôi .

- ông nghĩ anh ấy sẽ nghe theo lời ông à .

- Tất nhiên là nó không nghe theo lời tôi , nhưng nó sẽ nghe theo lời những dự án đang chờ nó làm.

Quay trở về thực tại , lúc này Đông đã có mặt ở quán cà phê , nếu như Hiệp không nhắc thì anh cũng chẳng nhớ đây chính là cái quán mà anh đã tỏ tình với Lan .

Ngồi chờ khoảng 5 phút thì cô ta tới , nếu là thời gian dành cho người khác có lẽ anh sẽ không tiếc , nhưng với cô ta thì khác , một giây chờ đợi anh cũng cảm thấy khó chịu . Anh nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lẽo .

- cô đến muộn 5 phút .

Cô ta cười.

- mới chờ em có 5 phút thôi mà anh đã kêu rồi , lúc trước đợi em cả mấy tiếng anh cũng có nói gì đâu .

Hôm nay cô ta mặc bộ quần áo vest nhìn vô cùng chững chạc , đây cũng là phong cách từ xưa của cô ta , lúc nào cũng vậy , cô ta chưa từng mặc váy . Tính cách cô ta khá hợp với Đông vì cô ta cũng mạnh mẽ giống anh , làm việc quyết đoán , còn nữa , có đôi lúc rất tuyệt tình . Thời điểm bỏ đi có lẽ cũng nằm trong hai từ " đôi lúc " ấy , không một lần quay lại nhìn .

- chúng ta bàn chuyện thôi.

- anh đợi một chút đi .

- Còn chuyện gì nữa.

- Sáng nay không phải trợ lý của em đã gọi điện cho trợ lý của anh rồi hay sao ? Hoa của em đâu ?

- Hôm nay không phải ngày rằm , cô đòi hoa cái gì ?

- anh biết nói đùa từ bao giờ vậy ? Hình như bây giờ anh nói chuyện nhiều hơn trước , có cái gì khiến cho anh phải thay đổi sao ?

- có rất nhiều thứ , nhưng chắc chắn không phải là cô rồi .

Đông ra hiệu cho Hiệp đưa tư liệu cho cô ta xem , thế nhưng cô ta lại vô cùng dửng dưng , như không hề quan tâm đến những thứ đó . Tất cả sự chú ý của cô ta đều dồn lên người Đông , sao Hiệp cứ có cảm giác như cô ta đang muốn ăn tươi nuốt sống Đông thế nhỉ ? Hay là bỏ đi nhiều lắm quá bây giờ mới thấy Đông thực sự " ngon " ?

- chị Lan , chị xem tài liệu đi .

- không cần . Thứ tôi yêu cầu chưa có được thì tôi sẽ không làm theo yêu cầu của người khác .

Đông đứng dậy rồi nói với Hiệp .

- hôm nay đối tác không muốn làm việc , chúng ta về rồi dời tối hôm khác vậy .

Đông vừa định bước đi thì cô ta vội đứng dậy.

- anh đứng lại đó .

Đông không trả lời cũng không quay lại , anh cứ thế đi một mạch về phía xe . Cô ta nghĩ cô ta là ai mà muốn anh đứng thì anh phải đứng , nực cười .

Hiệp không dám chạy theo Đông , công việc vẫn còn đấy , trọng trách vẫn còn đấy , anh ta không thể hành động theo cảm tính giống như Đông được .

Nhìn thấy Đông như vậy Lan cảm thấy rất không vui , đem tất cả những bực bội ấy mà trút lên người Hiệp .

- Cậu còn không biến đi , còn đứng đấy làm gì .

- chúng ta còn chưa bàn đến chuyện hợp đồng mà . Bây giờ em sẽ là người bàn bạc với chị .

- Nếu không phải anh ấy thì đừng có mơ . Cậu đừng tưởng tôi không biết bản hợp đồng này quan trọng với anh ấy đến mức nào .

- thì ra đã có người nói cho chị nghe rồi , cũng nhanh thật . Chị không phải không biết tính cách anh ấy , anh ấy sẽ không cúi đầu đâu .

- kể cả khi anh ta có thể mất hết đi sự nghiệp hay sao ?

- Chị nghĩ chỉ cần dựa vào một cái bản hợp đồng mà có thể lấy đi sự nghiệp của anh ấy ? Thời gian khiến cho chị bị tiến hóa được à ? Sao ngây thơ quá vậy ?

- người anh ấy yêu hiện tại bây giờ là ai ?

- cái này thì chị không cần biết.

- Cô ta có cái gì hơn tôi ?

- chị muốn nói về mặt nào ?

- tất cả.

- Vậy thì chị ấy có thứ hơn chị rồi .

- thứ gì .

- tư cách của một con người.

- cậu.

- em không nói chuyện với chị nữa . Nếu như chị không muốn ký hợp đồng trong hôm nay thì để đến hôm khác chúng ta nói chuyện tiếp . Còn nếu như chị không muốn ký cứ nói thẳng một tiếng , hợp đồng này chắc chắn sẽ không cần ký nữa .

Hiệp cũng rời khỏi quán đó , đúng là cái không khí ngột ngạt chết người mà . Phụ nữ thật đáng sợ , bỏ đi biết bao nhiêu năm không tin tức không liên lạc đùng một cái quay về .Muốn làm gián đoạn cuộc sống của người khác hay sao ? Hay bỗng nhiên cảm thấy tiếc ? Hay chẳng thể tìm được ai phát tốt hơn để thay thế nên mới muốn quay lại ?

Đông không quay về công ty mà đi thẳng về nhà , tâm trạng anh lúc này không tốt , anh chỉ muốn gặp Quế thôi .

Bé Mai đã đi học , lúc này chỉ có Quế ở trong phòng , cô nhìn thấy Đông thì không khỏi ngạc nhiên .

- sao anh lại về giờ này ?

Đông không trả lời câu hỏi của Quế mà đi về phía cô rồi gục đầu lên vai cô , lúc này nhìn anh yếu đuối lắm , thực ra thì không phải vậy , chỉ là anh muốn làm nũng với cô một chút thôi .

- anh làm sao thế ? Có phải anh bị đau đầu không ? Để em xoa đầu cho anh nhé .

- chỉ cần đứng yên như vậy một lát là được rồi , sẽ không cảm thấy mệt mỏi lắm .

- có phải công việc không được thuận lợi không ? Hay là cô ấy làm khó anh ?

- đừng nhắc cô ta , anh không muốn cô ta làm ảnh hưởng đến không khí lúc này .

Nghe Đông nói như vậy là Quế biết mọi chuyện không suôn sẻ rồi . Cô thì chẳng giúp gì được cho anh cả , chỉ có thể động viên anh vài câu .

- chuyện gì cũng có cách giải quyết hết thôi , em tin anh sẽ làm tốt.

- Đúng là bây giờ tâm trạng của anh đang rất không tốt thật , không biết em có thể làm một thứ để động viên tinh thần anh được không ?

Quế vừa nghe anh nói như vậy đã lập tức hỏi .

- em có thể làm gì được cho anh ?

Đông chỉ vào má mình .

- ở nơi này đang muốn được em nuông chiều .

Quế nhìn anh khẽ mỉm cười . Thực sự cô chưa bao giờ nghĩ sẽ có những thời điểm anh lại đáng yêu như thế này .

Cô khẽ kiễng chân lên rồi thơm nhẹ vào mà anh một cái . Tất nhiên là mọi thứ sẽ không dừng lại ở đó rồi , anh vòng tay ra sau gáy cô rồi kéo cô lại gần mình , anh khẽ thì thầm .

- không chỉ có má thôi đâu , tất cả con người anh đều đang muốn được em nuông chiều .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK