Tần Dương nhìn Liễu Phú Ngữ đang nổi giận đùng đùng, cũng không hề tức giận chút nào, ngược lại còn nở nụ cười. - Cậu cười cái gì? Liễu Phú Ngữ căm tức nhìn Tần Dương, biểu hiện càng tức giận hơn. Tần Dương lắc đầu nói: - Thứ nhất, cuộc sống của tôi có lẽ có ăn chơi trác táng, có rượu chè be bét sao, những ngày tháng chung đụng với cô, tôi đều làm những chuyện đứng đắn cả. Thứ hai, cuộc sống quả thật mỗi người mỗi khác, có người thích yên ổn, có người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.