Ánh mắt của Yến Tử Băng mở to, lập lòe thần thái hưng phấn. Nhanh! Quá nhanh! Cô thích đua xe, thích việc khống chế tốc độ, thích cảm giác thân thể lâng lâng như bay lượn thế nhưng từ trước đến giờ cô chưa từng cảm thấy phấn khích như thế, cũng chưa từng ngồi trên một chiếc xe phóng nhanh như thế. Cô cảm giác mình đang bay lên trên bầu trời, bay lên trên mọi người, bay lên cao, bay lên cao như cồn cào. Lưng của cô dán chặt vào ghế ngồi, nhìn những bóng đen...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.