Vì hôm nay là sinh nhật của Văn Vũ Nghiên nên tất nhiên cô không thể đứng nói chuyện với Tần Dương lâu được. Cô còn phải đi chào hỏi và nói chuyện với nhiều người bạn khác. Cô cẩn thận đóng hộp ngọc có chứa miếng phỉ thuý, hơi nâng lên, mỉm cười nói: - Cảm ơn nhiều. Cho đến lúc này, đây là lễ vật mà tôi thích nhất. Tần Dương cười cười: - Hôm nay cô là người bận rộn đấy. Còn bao nhiêu khách quý cần phải chiêu đãi. Thế nên cô cứ đi làm chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.