Khi Tần Dương rời đi là Văn Vũ Nghiên đưa hắn ra cửa. - Anh và ba tôi nói chuyện cũng không được thoải mái nhỉ? Tần Dương hơi sững sờ, nghiêng mặt qua nhìn gương mặt xinh đẹp lộng lẫy như họa của Văn Vũ Nghiên: - Tại sao lại nói như vậy? Trong ánh mắt của Văn Vũ Nghiên có phần trêu tức nói: - Đoạn đối thoại của hai người rất giả, tính cách của ba tôi, quan cảm với anh, nói lý ra ông ấy sẽ không thể nói chuyện hòa thuận như vậy với anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.