Mạc Vũ nhìn thấy Tần Dương bưng chén bát không đi ra thì trên khuôn mặt lập tức hiện ra vẻ tươi cười. Đã chịu hứng thú với việc ăn uống rồi. Chứng tỏ là khúc mắc trong lòng đã được cởi bỏ đi nhiều. - Không sao nữa rồi chứ? Tần Dương cười nói: - Uhm! Không sao. Có lẽ do trước đây đặc biệt cảm thấy tuyệt vọng nên mới muốn từ bỏ. Bây giờ cô ấy biết được rằng bản thân có thể hồi phục, cộng với việc con hứa sẽ giúp cô ấy báo thù nên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.