Tần Dương và Hàn Thanh Thanh cũng không tăng thêm một bước thân mật nào, hai người chỉ an tĩnh ôm như vậy trong chốc lát, sau đó Hàn Thanh Thanh bỗng buông lỏng Tần Dương ra, gương mặt ửng hồng, ánh mắt thể hiện sự mắc cỡ xấu hổ. - Mình về trước. Trong lòng Tần Dương cũng kích động mấy phần nhu tình, ánh mắt nhu hòa: - Được, mình tiễn cậu. Hàn Thanh Thanh không kiềm chế được sự vui vẻ trên gương mặt nói: - Chỉ ở cách vách thôi. Tần Dương cười ha ha nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.