- Cậu không chào từ biệt mà đi, mấy tháng nay cậu trốn đi đâu? Còn cách giờ cơm trưa một lát, cho nên Tần Dương dẫn Liễu Phú đi tới khán đài bậc thang đá bên cạnh sân bóng, mặc dù trên sân có người đang đá cầu, chơi đùa, nhưng trên thang đá lại không có mấy người, rất thuận tiện cho hai người nói chuyện. Liễu Phú Ngữ không nói nhảm, sau khi ngồi xuống liền dứt khoát đặt câu hỏi, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tần Dương giống như hai thanh chủy thủ. Tần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.