Tần Dương ôm sách vở, đi tới sân bóng rổ, liền nhìn thấy Văn Vũ Nghiên xoay người lại, lặng lẽ nhìn mình. Tần Dương đi tới trước mặt Văn Vũ Nghiên, kẽ cười, thần thái tự nhiên lên tiếng: - Đi thôi. Văn Vũ Nghiên lại chẳng nhấc chân bước, nhìn chằm chằm Tần Dương, ánh mắt có chút khác thường: - Cậu không hề tức giận hay có cảm xúc gì khác sao? Tần Dương cười: - Vì sao phải tức giận, hả? Là vì cuộc nói chuyện lần trước hay là vì mấy ngày nay không liên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.