Tần Dương chuồn cực kỳ nhanh, cơm trưa cũng không ăn đã cầm theo ba lô hành lý của mình nhanh chóng biến mất. Liễu Phú Ngữ đưa Tần Dương rời núi, sắc mặt có mấy phần cổ quái. - Này, mấy người rốt cuộc đã dùng biện pháp gì vậy? Tần Dương biết rõ còn cố giả ngu: - Hả, biện pháp gì cơ? Liễu Phú Ngữ nhếch mày lên: - Bớt giả ngu với tôi đi! Tần Dương nhoẻn miệng cười khà khà nói: - Cô thề giữ bí mật giúp tôi, tôi sẽ xét tới điều kiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.