Liễu Phú Ngữ nhìn chằm chằm Tần Dương nằm trên mặt đất không nhúc nhích, ánh mắt thể hiện mấy phần giận dữ, nắm chặt nắm tay, nhưng nghĩ kỹ lại cuối cùng vẫn thả lỏng nắm tay. Đã đánh cho tên này đủ thảm rồi, hắn muốn luyên thuyên mấy câu thì để hắn tùy ý đi. - Nhớ kỹ những lời cậu nói. Liễu Phú Ngữ ném lại một câu, sau đó xoay người tinh thần sảng khoái rời đi. Tần Dương nhìn bóng lưng Liễu Phú Ngữ, không hiểu sao cảm thấy bóng lưng kia có chút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.