Văn Vũ Nghiên trầm mặc. Ánh mắt cô đầy tình tứ, dịu dàng: - Chuyện này cậu không muốn, mình cũng không muốn, không ai muốn xảy ra cả. Mình trách cậu hay oán hận cậu để làm gì chứ? Tần Dương cười khổ sở: - Việc như vậy, hôm nay đã xảy ra thì sau này cũng có thể sẽ lại xảy ra. Xung quanh mình luôn đầy rẫy những sự nguy hiểm, cật thật sự không sợ sao? Văn Vũ Nghiên hít một hơi thật sâu, khuôn mặt lộ ra nét suy tư: - Nếu mà nói không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.