Tần Dương lái xe, đến khách sạn sớm hơn mười phút, Trịnh Kỳ đeo mắt kính đen đã sớm chờ ở đại sảnh khách sạn. - Trịnh tiểu thư, chờ lâu rồi. Tần Dương mỉm cười chào hỏi với Trịnh Kỳ, Trịnh Kỳ đeo mắt kính lên trán, mỉm cười vươn bàn tay trắng nõn nhỏ bé ra. - Tôi cũng vừa tới, đã quấy rầy tới kế hoạch của Tần tiên sinh, vẫn mong Tần tiên sinh lượng thứ nhiều. Tần Dương cười ha ha nói: - Mời người ta ăn cơm còn muốn cầu lượng thứ, Trịnh tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.