Tần Dương được ba người Trương Chính vây quanh rồi mới đi tới căn tin, lập tức thấy được Chu Hằng đầu trọc cách đó không xa đang ngoắc hướng mình. Tần Dương đi tới cười nói: - Chu ca. Bàn tay Chu Hằng nặng nề vỗ lên vai Tần Dương, cười nói: - Đến đây, tôi đã gọi đồ ăn rồi, mặc dù thời gian ăn cơm hơi căng, cũng không có rượu ngon, nhưng ít nhất có thể ăn được một bữa cơm no. Tần Dương sửng sốt một chút: - Nơi này còn có thể gọi cơm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.