Tần Dương nấu cháo xong, xào hai dĩa đồ ăn nhỏ, lúc lên lầu gọi Trang Mộng Điệp ăn cơm. Trang Mộng Điệp nhìn Tần Dương, ánh mắt sáng lên, trong ánh mắt tràn đầy cảm kích. - Không cần nhìn tôi cảm kích như vậy, chỉ là tiện tay làm chút cơm mà thôi. Trang Mộng Điệp lắc đầu: - Không phải…Hắn gọi điện cho tôi rồi. - Hắn? Tần Dương sửng sốt, chợt kịp phản ứng: - Cô nói người uy hiếp cô? Trang Mộng Điệp gật đầu: - Hắn mới gọi điện cho tôi. Tần Dương cười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.