- Bữa trưa ăn no căng, vẫn chưa đói lắm, em ngồi trước một lúc, chị làm việc của mình đi. Tần Dương tiện tay cầm một cái ghế nhựa ngồi xuống một khoảng đất trống trước cửa tiệm, người khác đang làm ăn, bản thân lại không tới ăn cơm, đâu thể chiếm một bàn ảnh hưởng việc kinh doanh của người ta được. Tiết Uyển Đồng nhìn Tần Dương tiêu sái ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt lập tức có chút áy náy: - Vậy em ngồi trước ở đây chút đi, đợi lát nữa chị qua ngồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.