- Tôi cũng có ý tưởng này. Trịnh Kỳ cười trả lời một câu, giây sau khe khẽ thở dài một hơi, giọng điệu cô đơn nói: - Lúc trước nói đi Hollywood phát triển, một mặt là vì có ý tưởng đó, nhưng nguyên nhân lớn nhất là hờn giận, lăn lộn ở bên kia hai năm cho tôi cảm thụ khác biệt. Phiêu bạt như bèo không rễ, nó là trạng thái mơ hồ, không xác định, hụt hơi, không tự tin, rất khó chịu, trong hai năm đó tôi còn học hút thuốc nữa. Mắt Tần Dương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.