Tần Dương tỉnh táo lại từ trầm tư, tuy nguyên tấm lưng đau đớn đến mất tri giác, cả người đều không thể động đậy, nhưng chắc xương cốt chưa gãy, phỏng chừng khó tránh khỏi nứt xương và nội thương. Trọng lượng của hai người cộng thêm Tần Dương tăng tốc lao xuống, tất cả chồng lên, nếu là người thường e rằng đã té gãy xương, nội tạng xuất huyết rồi, vết thương của hắn xem như rất nhẹ. - Đừng khóc, tôi đang suy nghĩ Tống Lỗi chạy mất thôi . . . Tôi không sao, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.