Lúc hai người đi ra khỏi bệnh viện, đã gần 7h rồi, Tần Dương nhìn đồng hồ, cười nói: - Bụng đói meo cả rồi, cô Tiết cô có vội về nhà không, nếu như không vội, em mời cô ăn cơm. Tiết Uyển Đồng có chút áy náy nói: - Cô không vội, để cô mời em ăn cơm đi. Cũng vì cô, mà làm cho em phải tốn thêm mười mấy vạn . . . Tần Dương cười cười nói: - Cô không cần để ý chuyện này làm gì, kỳ thật hai ngày này tâm trạng em...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.