Trương Huệ thấy Tần Dương nói như vậy lập tức có phần ngượng ngùng. Dù sao Tần Dương là người quyên tiền đã xem như đại ân rồi, hiện giờ người ta đến cơm cũng chưa ăn xong đã chạy tới bệnh viện quan tâm con trai mình, còn nói sẽ khám chữa bệnh cho con trai, nhưng bản thân còn hoài nghi người ta, đây quả thật đã uổng phí lòng nhiệt tình của người ta rồi. - Tần tiên sinh, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ lo lắng cho con trai... Tần Dương hiểu gật đầu:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.