Ánh trăng mờ mịt, lại càng làm cho khu rừng trúc thêm vẻ âm u. Tần Dương liên tục đạp nát mấy cây trúc để mượn lực phản chấn, ngay lập tức hắn và Hàn Thanh Thanh nghiêng người trượt xuống phía dưới, đi sâu vào bậc thang bên cạnh rừng trúc. - A! Hàn Thanh Thanh khẽ rên lên một tiếng, cũng không biết là cô đã bị trúng đạn hay là va phải chỗ nào, nhưng hiển nhiên là cô đã cố gắng kìm lại, không cho bản thân phát ra âm thanh quá lớn. Tần Dương thở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.