Nước mắt Tiết Uyển Đồng chảy thành dòng, không ngừng rớt xuống. Lời nói của Tần Dương cũng bất đắc dĩ ngừng lại. Quay đầu nhìn lại, Tần Dương đi qua hai bên, cầm lấy hộp khăn giấy trên bàn sau đó rút mấy tờ rồi đưa cho Tiết Uyển Đồng. Tần Dương hiểu nỗi oan ức trong lòng Tiết Uyển Đồng. Tự nhiên vô duyên vô cớ bị người ta chửi là hồ ly tinh, còn tới tận trường học, bị người ta làm nhục ngay trước mặt nhiều sinh viên như vậy, lại còn bị đánh nữa... Tiết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.