Văn cung rời đi. Để lại trong kinh đô Đại Ngụy một mảnh đất trống rộng lớn. Mà vào lúc này, trên bầu trời cũng giăng đầy mây đen. Sấm sét vang dội. Loại cảm giác đè ép kia lại ập đến làm cho Hứa Thanh Tiêu không nhịn được mà nhíu mày. “Hứa thánh, đây là vận rủi lớn, đồ sát á thánh đã hoàn toàn chọc đến thiên khiển, chẳng qua Hứa thánh ngài có thể dùng dân ý để ngăn cản.” Trần Tâm lên tiếng, ông ta mở miệng nhắc nhở Hứa Thanh Tiêu rằng bây giờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.