Cố Ngôn kích động đến cười không ngậm được mồm, thái độ càn rỡ ngang ngược trước đó cũng đã thay đổi, thay vào đó lại là có hơi... Nịnh nọt. “Thủ Nhân à, mấy ngày gần đây có mệt không hả? Dòm sắc mặt của ngươi xem khó coi chưa kìa, thức đêm nhiều lắm đúng không?” “Sao ngươi lại uống loại trà lạnh này chứ, ngày mai lão phu sẽ cho người về nhà ta lấy một ít hồng trà Vũ Di, là loại trà thượng phẩm trong thượng phẩm đó.” “Thủ Nhân à, không phải lão phu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.